Chương 13
Hiện tại trước cổng công ty giải trí PK vô cùng nhộn nhịp, nào là nhà báo, fan, phóng viên. Chính giữa là 2 con người nổi bật, nam thì hàn khí xung quanh nhưng vẫn giữ được khí chất vương giả vốn có, nữ thì như thần tiên bay xuống hoàn mỹ từng milimet. Cả hai đứng chung với tạo ra một không khí vô cùng đặc biệt nó khiến người ta ngạt thở nhưng cũng thể rời mắt đi, mà cả hai khí chất khác nhau cùng hòa vào chung thì nó ăn ý đến lạ thường.
-Any, có phải cô đang hẹn hò cùng Phàm tổng không?
-Phàm tổng, xin anh hãy nói đôi lời về quan hệ của hai người
-Any..
-Any..
-Xin lỗi mọi người, về quan hệ của chúng tôi thì không có gì cả. Chỉ là công ty của Phàm tổng đây đã kí hợp đồng với PK, nên với trách nhiệm đại diện của PK thì tôi đến gặp Phàm tổng để kí hợp đồng, ngoài ra giữa chúng tôi không hề có bất kì mối quan hệ nào trên mức đối tác cả.-Vừa trả lời xong thì cô cảm nhận được ánh mắt như đốt lửa kế bên đang nhìn mình. Anh ta giận sao? Mình có nói gì sao đâu chứ
-Vậy xin hỏi tin đồn cô và Khắc Thiên đang quen nhau có phải không ạ
-Chuyện này…-Chưa nói dứt câu thì một giọng nam lạnh lùng lên tiếng cắt đứt
-Phải, tôi và Any đang hẹn hò-Một bóng dáng cao lớn đi đến bên cạnh nó, kéo nó ra khỏi vòng tay của hắn
Đám người kia như bắt được vàng, liên tục nháo nhào về phía nó và Khắc Thiên
-Khắc Thiên, quan hệ này đã bắt đầu bao lâu rồi?
-Xin lỗi, chuyện này tôi sẽ mở họp báo-Nếu bây giờ anh không công bố chủ quyền thì sẽ có người mơ mộng bảo bối của anh mất.
Mấy người bảo vệ mở đường cho 3 người bước vào công ty.Thật sự là chấn động lớn mà! Cả ánh đế cùng ảnh hậu quen nhau, chắc chắn chưa đến nửa ngày tin tức này sẽ có đầy trên các phương tiện truyền thông. Mấy fan nữ lẫn fan nam có thể sẽ rất suy sụp đây, mẫu người lí tưởng của mình đã có người yêu rồi thì lấy gì cho họ mơ ước đây. Nhưng người suy sụp nhất chắc chắn là.. hắn rồi
Tại phòng hóa trang của Black,
-Anh có biết mình đã nói gì không hả?-Nó vừa vào cửa đã lớn tiếng với Khắc Thiên, gạt phắt tay Khắc Thiên ra
-Anh biết chứ-Khắc Thiên tỏ vẻ đây là chuyện hiển nhiên
-Chúng ta đã nói là sẽ không công khai mà
-Trước đó là vậy, bây giờ thì khác
-Nhưng em không muốn
-Không muốn? Vậy chúng ta cứ lén lút như thế?-lửa ghen trong lòng Khắc Thiên đã bùng nổ
-Em không có ý đó
-Vậy ý em là gì? Là vì sự xuất hiện của anh ta chứ gì?-Khắc Thiên
-Anh…đừng có suy bụng ta ra bụng người-Nó không ngờ anh lại có thể nghi ngờ nó như vậy, có lẽ nó đã sai khi tin rằng tình yêu của cả 2 có thể lấn áp mọi chuyện trong quá khứ
-Anh nói không đúng sao chứ? Em tưởng anh không biết sao, em vì anh ta mà nhượng lại quyền thừa kế làm cho ba em tức giận mà phát bệnh, lúc ấy em vẫn còn đang ở bên cạnh hắn ta đó-Hôm nay là lần đầu tiên Khắc Thiên tức giận như vậy, trên đời chỉ có người con gái trước mặt mới làm anh có thể thể hiện cảm xúc ra bên ngoài như thế.
-Anh…anh vừa nói gì chứ?-Anh đang nói cái gì vậy? Cái gì nhượng quyền thừa kế rồi ba phát bệnh là sao chứ? Tại sao cô không biết gì hết vậy
-Em đừng nói rằng em không biết-Khắc Thiên
-Em không biết
Trong lòng Khắc Thiên đột nhiên nổi một trận bão tố, nó không hay biết gì hết sao? Chuyện năm đó mặc dù anh không chứng kiến nhưng toàn bộ người trong Vương Thị đều biết, vào lúc ấy chủ tịch đột nhiên mất tích, chức vụ cùng toàn bộ tài sản ông không giao lại cho cô con gái rượu của mình mà lại chuyển nhường tất cả cho con trai nuôi là Phàm Thiên Hàn, kể cả cô tiểu thư kia cũng biến mất từ lúc đó. Đến bây giờ đây vẫn là chuyện chưa ai biết, trừ những người trong Vương Thị
-Anh có chuyện gì giấu em sao?-Nó
-Không có
-Khắc Thiên, đây là lần đầu tiên anh gạt em
-Anh không có
-Em thật sự không muốn chúng ta vì chuyện này mà bất hòa
-Em không tin anh?-Thật sự đây là lần đầu tiên anh gạt nó. Tại sao từ lúc hắn ta xuất hiện thì bao chuyện đã xảy ra
-Chính anh mới là người không tin….-Đột nhiên cơn đau ở bụng truyền đến dữ dội, mổ hôi đã chảy dài trên khuôn mặt trắng nõn của nó. Gương mặt bỗng chốt tái đi
-Nhi, bệnh của em lại tái phát sao?-Khắc Thiên mau chóng chạy tới bên nó. Sao anh lại quên rằng mỗi khi căng thẳng hay tức giận quá độ, thì bệnh của nó lại tái phát chứ. Chỉ tại sự ghen tuông của anh mà ra
-Không cần-Nó gạt phắt tay Khắc Thiên ra, cơn đau ngày càng dữ dội, đôi mày lá liễu đã nhíu lại, đôi môi đỏ mộng bây giờ đã không còn giọt máu nào.
Đột nhiên có một vòng tay nhấc bỏng nó lên. Một vòng tay vừa ấm áp vừa quen thuộc bao bọc quanh người nó, chắc có lẽ vì con đau mà mắt nó mờ dần, ý thức cũng bắt đầu mơ hồ nhưng nó vẫn cảm nhận được sự ấm áp từ người kia, một thứ gì đó len lõi vào tim nó, vô cùng dễ chịu