Chương 14
Tại bệnh viện
-Bác sĩ, cô ấy sao rồi-Hắn là người đầu tiên bước đến khi thấy bác sĩ bước ra
-Không sao, tình trạng hiện giờ đã ổn định nhưng hôm qua cô ấy đã ăn những gì?
-Cá hồi, tôm, thịt bò và bào ngư-Hắn trả lời từ tốn
-Anh để cô ấy ăn hết những món đó sao?-Chưa để bác sĩ mở miệng Khắc Thiên đã lớn giọng nói
-Có vấn đề sao?Hắn hỏi lại
-Cậu là bạn trai cô ấy mà không biết bạn gái mình không ăn được những thức ăn khó tiêu và phải hạn chế, không được ăn quá nhiều hay sao-Bác sĩ nói giọng hơi trách móc
-Cô ấy bị bệnh sao?-Hắn ngạc nhiên cực độ. Thật ra trong mấy năm xa hắn, đã xảy ra chuyện gì với nó chứ
-Dạ dày của cô ấy bị tổn thương nghiêm trọng….
-Cảm ơn bác sĩ-Chưa để bác sĩ nói hết câu, Khắc Thiên đã lên tiếng. Nếu hắn biết hết mọi chuyện thì sao? Có thể anh sẽ mất nó vĩnh viễn
-Cô ấy đã từng xảy ra chuyện gì?-Hắn không nói vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề
-Nếu anh muốn biết thì tự mình hỏi Any đi-Khắc Thiên
-Anh biết chắc cô ấy sẽ không nói mà-Hắn lạnh nhạt nói.
-Nếu cô ấy không muốn nói thì tôi cũng sẽ không nói-Ánh mắt anh nhìn thẳng hắn, không chút sợ sệt
Hắn cũng không nói gì nữa mà bước ra khỏi bệnh viện. Hắn muốn biết chuyện gì mà không được chứ, có điều hắn luôn cảm thấy chuyện mấy năm trước không được bình thường lắm. Lần này phải tìm hiểu kỹ càng mới được.
Tại phòng bệnh của nó, Khắc Thiên đã ngồi cạnh nó suốt 4 tiếng rồi.
-Nhi, em sẽ không bao giờ bỏ rơi anh, có phải không?-Bàn tay Khắc Thiên nắm chặt bàn tay nhỏ của nó.
Dù biết rằng nó sẽ không nghe nhưng anh vẫn nói, nếu như nó tỉnh dậy anh sẽ không có can đảm để mở lời. Vì sao ư? Có lẽ vì anh sợ, anh rất sợ, sợ phải nghe câu trả lời của nó. Lúc nó ngất xỉu, nhìn thấy nó nằm trong vòng tay của hắn, thấy ánh mắt lo lắng, sợ hãi của hắn nhìn nó, anh vô cùng khó chịu, rồi khi đứng trước phòng cấp cứu, thấy anh ta giận dữ, quát mắng các bác sĩ ở đó, anh lại không thể bước tới giành lại nó. Anh không có can đảm, vậy để anh nhút nhát một lần này thôi, chỉ một lần này thôi…
-Thiên…- giọng nói nhỏ nhẹ mềm mại đánh thức Khắc Thiên đang lạc trong suy nghĩ của mình
-Any, em tỉnh rồi sao? Có còn đau không?-Khắc Thiên nhẹ nhàng hỏi
-Không đau nữa. Lúc nãy anh đưa em vào đây sao?
-Em nghĩ là ai khác sao?-Any, anh sắp trở thành tội đồ vì em rồi
-Anh xin lỗi vì lúc nãy..
-Không sao
-Nhưng anh..
-Em muốn nghỉ ngơi-Nói rồi nó xoay lưng về phía anh
Khắc Thiên biết lúc này nó sẽ không thể đối mặt với anh vậy anh sẽ để cho nó có thời gian suy nghĩ và anh cũng vậy.
Tại phòng chủ tịch Phàm Thị
-Điều tr.a cho tôi về người tên Khắc Thiên- giọng nói không chút nhiệt độ nào của hắn vang lên
-Vâng, thưa chủ nhân-Một người áo đen cung kính quỳ xuống trước mặt hắn
-Còn nữa, phái một số ám vệ giỏi nhất bảo vệ đại tiểu thư-
-Vâng-Nói xong, thoắt một cái người áo đen kia đã biến mất không một tiếng động
Mọi người trên hắc đạo đều biết hắn là ông hoàng kinh tế-nắm giữ toàn bộ nền kinh tế toàn cầu, chỉ cần một lời nói cũng đủ giết ch.ết không biết bao nhiêu gia đình. Thật ra Phàm Thị không chỉ đơn giản là tập đoàn bình thường mà đằng sau là một tổ chức ngầm chuyên buôn bán vũ khí, rửa tiền…, tổ chức này có tên là Hắc Long. Mà trên hắc đạo đây được coi là tổ chức có thế lực nhất, mặc dù bang chủ của Hắc Long chưa bao giờ ra mặt nhưng ai mà không biết một lần bang chủ Hắc Long xuất hiện thì nơi đó sẽ trở thành “biển máu”, không một ai có thể thoát khỏi. Trên danh nghĩa thì Hắc Long do Gi và Chin lãnh đạo, đây là 2 trợ thủ đắc lực nhất của hắn và võ công cũng như độ tàn nhẫn thì chỉ thua hắn một bậc thôi.