Chương 34: Đàm phán ca hát
Tiết Phá Dạ đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng: “Tỷ tỷ nơi này làm ăn tựa như
không tốt!”
Lục nương tử đôi mắt đẹp chớp chớp, lười biếng nói: “Còn chưa vào đêm, khách còn chưa đến hết”.
Tiết Phá Dạ hắc hắc cười nói: “Tỷ tỷ không thật thà rồi, ta xem mấy nha đầu đông kia khách ngồi đây, làm ăn là thật sự náo nhiệt. Cái này chỉ sợ cùng vào đêm hay không cũng không hề có quan hệ?”
Lục nương tử nhíu mày, tựa như đối với đề tài này thực không hài lòng, nhưng nàng kinh nghiệm lịch lãm, trong hoan tràng tung hoành đã lâu, vấn đề nhỏ này tự nhiên sẽ không để lộ ra mặt, quyến rũ cười nói:
“Đệ đệ lời này có ý tứ gì? Cười nhạo tỷ tỷ làm ăn không tốt sao? Hì hì... như vậy chẳng phải tốt sao, cô nương nơi này người khác chiếm không đi, đệ đệ có thể tùy ý lựa chọn, miễn cho xuất hiện chuyện cướp đoạt cô nương mà ra tay đánh nhau”.
Tiết Phá Dạ thở dài hỏi: “Đây là lời trong lòng tỷ tỷ sao?”
Lục nương tử ngẩn ra, thở đài nói: “Đoạn phía đông địa thế tốt, hơn nữa hậu trường cứng rắn, tỷ tỷ là so không được”.
Tiết Phá Dạ lắc đầu nói: “Tỷ tỷ điệu nhân bức này tọa trần Phẩm Hương Các, làm ăn tự nhiên có thể náo nhiệt, địa thế thật sự không là vấn đề”.
Lục nương tử hàm răng cắn môi đỏ, sóng mắt lưu động, chăm chú nhìn Tiết Phá Dạ, ôn nhu nói: “Đệ đệ tốt có biện pháp gì để cho Phẩm Hương Các ta náo nhiệt hẳn lên?”
Tiết Phá Dạ hắc hắc cười nói: “Cũng có một chiêu, bất quá nếu là thành, không biết tỷ tỷ cảm ơn đệ như thế nào?”
Lục nương tử mặt mày hàm xuân, tay phải lơ đãng phất qua trước ngực, Cười quyến rũ nói:
“Đệ đệ muốn tỷ tỷ cảm ơn như thế nào?” Bỗng nhiên đứng lên, vòng eo khẽ nhún, đi đến bên cạnh Tiệt Phá Dạ, ngực đặt ở đâu vai Tiệt Phá Dạ, thô khí như lan, dịu dàng nói:
“Tiêu bại hoại này, lại đánh cái chủ ý gì đây?”
Cự nhũ kề sát trên lưng, trong lúc cử động, đè ép lên, Tiết Phá Dạ thoải mái muốn kêu ra tiếng, tận lực bảo trì thanh tỉnh, bình tĩnh nói: “Chủ ý thực rât hiếm
có, tỷ tỷ đều có ưu việt là được”.
Lục nương tử vươn lưỡi ra, ở trên lỗ tai Tiết Phá Dạ ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ, sau đó nhẹ nhàng dùng hàm răng cắn cắn, vô cùng yêu mị, làm cho người ta toàn thân nổi da gà, thấp giọng nói: “Đệ đệ tốt, tỷ tỷ nói chính mình còn thân cô nương, đệ có tin hay không?”
Tiết Phá Dạ mô hôi lạnh túa ra, Lục nương tử này trà trộn hoan tràng, thế mà nói chính mình là tâm thân xử nữ, Tiết Phá Dạ trong lòng rất là không tin, ánh mắt trượt xuống, nhìn hai chân thẳng tắp, cái mông nho cao, mười phần co dãn của Lục nương tử, cũng rât giống thân xử nữ, có chút nghi hoặc, không khỏi vươn tay ra, hướng cái mông rất tròn của Lục nương tử sờ soạng, đã thấy Lục nương từ cười hì hì, người đã rời ra, ở một bên ngồi xuống, cười nói:
“Lừa đệ, ta một nữ tử xuân lâu, nơi nào còn có thân cô nương gì!”
Tiết Phá Dạ nhẹ nhàng thở ra, cười nói: “Tỷ tỷ thiếu chút nữa dọa đệ, tỷ nếu thật sự là tâm thân xử nữ, đệ cần phải đem tỷ lấy về nhà”.
Lục nương tử sóng mắt lưu động, trầm mặc một lát, bỗng nhiên mặt giãn ra cười nói: “Đệ đệ tốt, đệ nói mau, có biện pháp gì tốt?”
Tiết Phá Dạ ho khan hai tiếng, rốt cuộc nói: “Tỷ tỷ, Phẩm Hương Các làm ăn không tốt, cùng địa thế thật có quan hệ rất lớn, đây là chỗ thiếu hụt tiên thiên, chúng ta trừ khi tiêu tiền đem lâu phía đông mua xuống, nêu không sẽ không thể thay đổi. Nhưng hiện nay, tỷ tỷ tự nhiên còn không có thực lực mua lầu phía đông, vậy chúng ta chỉ có đem ý tưởng bù lại chỗ thiếu hụt tiên thiên này”.
Lục nương tử tựa đã có hứng thú, kê sát vào nói: “Có biện pháp gì có thể bù lại chỗ thiếu hụt này?”
Tiết Phá Dạ ngắt xuống một trái nho bỏ vào trong miệng, thản nhiên nói: “Tự. nhiên không thể dọc phô hô to, cũng không thể nơi nơi tuyên truyền. Nêu muốn
bù lại chỗ thiếu hụt này, nên tìm một chỗ. làm cho người ta trước nhận thức cô nương của tỷ, cảm thây cô nương nơi này bất thường, vậy tự nhiên sẽ tập nập tới
cửa”.
Lục nương tử tựa như đang thưởng thức Tiết Phá Dạ nói, sau một lúc lâu mới nói: “Tìm chỗ nào làm cho người ta nhận thức cô nương chỗ của ta? Lại làm thế nào mới có thế làm cho người ta cảm thấy các nàng không giống người thường?”
Tiết Phá Dạ ha ha cười nói: “Cái này đó là trọng điểm, cũng là trọng điểm ta hôm nay tới đây cùng với tỷ tỷ tốt thương lượng”.
Lục nương tử quyến rũ cười nói: “Ôi, đệ đệ tốt, đệ cũng đừng thừa nước đục thả câu, mau chút cùng nói cho tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ không bạc đãi đệ”.
Tiết Phá Dạ lại ngắt xuống một trái nho bỏ vào trong miệng, mặc dù không ngon băng nho trong phủ nha, nhưng cũng ngon miệng.
“Chúng ta trước tiên là nói về làm thế nào để làm cho cô nương khác với những chỗ khác”
Dừng một chút, sắp xếp một chút ý nghĩ, chậm rãi nói: “Nếu là luận tướng mạo, thật ra mỗi nhà đều có mỹ nữ, tư sắc cũng là xuân lan thu cúc đêu có phong tư, ta vừa rồi thô sơ giản lược vừa thấy, cô nương bên này của tỷ tỷ so với các lầu khác cũng
không kém”.
Lục nương tử mỉm cười nói: “Lâu của tỷ tổng cộng có mười sáu nha đầu, mỗi một người đều là tỷ dốc lòng dạy dỗ ra, tự nhiên không thể. kém hơn so với nơi khác”.
Tiết Phá Dạ cười nhẹ nói: “Các cô nương xướng khúc đệ cũng nghe, tuy rằng rất êm tai, bất quá một tia đặc sắc cũng không có, nhìn chung nơi này, hầu như đều là xướng pháp như nhau, nói trắng ra, khúc này nếu là khách mới nghe, chỉ sợ thực tán thưởng, nhưng mà đối với khách đã nghe quen mà nói, rôt cuộc không tính là mới mẻ gì. Nếu đều là một con đường, chúng ta nơi này lại không có gì mới mẻ, khách này tự nhiên sẽ đi tới chỗ náo nhiệt, đây là một loại tâm lý ám chỉ, mọi người đều nghĩ đến cô nương chỗ náo nhiệt tốt, cho nên đều đi tìm, cái này hình thành cục diện đông càng thêm đông, mà vắng lại càng thêm vắng”.
Lục nương tử tuy rằng không biết cái gì là tâm lý ám chỉ, nhưng lời nói này nghe cũng hiểu, rất chấp nhận, liên tục gật đầu nói:
“Đệ đệ tốt, đệ nói thật sự là không sai, chính là cái dạng này. Nhưng mà chúng ta cũng chỉ có những khúc này, làm thế nào có vẻ đặc biệt đây?”
Tiết Phá Dạ trầm ngâm một lát nói: “Tỷ tỷ tốt, tỷ đi kêu hai cô nương lại đây, đệ nghe một chút các nàng đến tột cùng là xướng pháp như thế nào!”
Lục nương tử hiển nhiên đối với việc này đã cảm thấy hứng thú, đi ra ngoài kêu hai cô nương lại đây, phân phó nói: “Các ngươi xướng một khúc cho vị công tử này đánh giá”.
Hai vị cô nương đều mang theo tỳ bà ngọc tiêu, ngồi ở một bên, thổi tiêu đàn
tỳ bà, một nữ xướng lên:
“Xuân hồi nhuận ngọc châu, thân minh hiểu phong phủ triêu lộ. Yên vụ liêu nhiều yêm tân thúy, mông mông, bích thủy ân ước đảo ảnh sơ. Đào hoa phương diêm xử, phong điệp tương hí hoa nhị trụ, xuân ý miên miên tùy địa kiến, hân nhiên, canh thắng tâm tình hữu vô sở!”
Giọng hát thanh nhuận, khúc từ tuyệt đẹp, hơi có chút ý vận.
Tiết Phá Dạ gật gật đâu, thở dài: “Từ khúc tuyệt đẹp, đáng tiếc người xướng quá nhiều, ngược lại hiện không ra chỗ ý nhị của nó. Bất quá hai người giọng hát thật tốt, nội tình mười phần, tỷ tỷ tốt, đây chính là bảo bối của tỷ”.
Lục nương tử mỉm cười nói: “Mỗi một cô nương trong lầu đều là bảo bối của ta”.
Tiết Phá Dạ mỉm cười nói: “Đúng đúng!”
Bỗng nhiên nói: “Tỷ tỷ, ta nơi này có một khúc, xướng cho mọi người nghe một chút”.
Lục nương tử vỗ tay nói: “Vậy quá tốt, vậy quá tốt, đệ đệ tốt, vậy xướng một khúc cho tỷ tỷ nghe”.
Tiết Phá Dạ cười nhẹ, đối với hắn đã kinh qua các loại nhạc khúc đông tây, thường xuyên nghe các loại nhạc rock, rap, pop, hòa tấu... mà nói, Tần Hoài phong nguyệt, Ngô Nông tiêu khúc tuy nói mới mẻ, nhưng mà quá mức đơn điệu.
Hắng hắng cổ họng, Tiết Phá Dạ lớn giọng xướng nói:
“Nhân sinh lộ, mĩ mộng tự lộ trường, lộ lí phong sương, phong sương phác điện kiên, hông trân lí, mĩ mộng hữu ki đa phương hướng, hoa sỉ sĩ mộng huyên trung tâm ái, lộ tùy nhân mang mang...!”
Đây là khúc kinh điển trong Thiện Nữ U Hồn, ở phía tiền thế là truyền xướng rộng khắp, cái khúc này làn điệu tuyệt đẹp, mang theo bi thương nhè nhẹ, hơn nữa là nhạc nhẹ, nghe vào trong tai, chẳng những tâm thân đều say, hơn nữa sẽ cảm động thật sâu.
Cái khúc này so với các khúc nghe như bệnh rên rỉ kia, cảnh giới cao hơn mấy bậc, Tiêt Phá Dạ tiếng nói không tệ, êm tai xướng lên, Lục nương tử cùng hai cô
nương đều bị hấp dẫn thật sâu, hoàn toàn say mê trong đó.
Các nàng chưa từng nghe qua loại hình thức âm nhạc này, lập tức cảm thấy vô
cùng mới mẻ, hơn nữa cái khúc này quả nhiên thật sự là dễ nghe, tuy rằng xuất ra từ miệng người nam, đã thực làm cho người ta say mê, nêu để cho cô nương
chuyên nghiệp đi xướng, vậy hiệu quả tự nhiên cao hơn mấy tầng.
Tiết Phá Dạ nâng chung trà lên uống hai ngụm, nhìn thấy mấy người Lục nương tử đều đầy vẻ kinh ngạc, đã biệt khúc này đã làm cho bọn họ say mê, trong lòng rất là cảm kích Quốc Vinh ca ca.
Tuy rằng người xướng khúc này rất nhiều, thực đem nó suy diễn ra hương vị, còn chỉ có Quốc Vinh ca ca.
Sau một lúc lâu, Lục nương tử mới vỗ tay, trên mặt không có vẻ quyến rũ, ngược lại tràn đầy vẻ tán thưởng, khâm phục nói:
“Đệ đệ tốt, khúc này của đệ xướng đến trong lòng tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng bị đệ làm cảm động ch.ết được, tỷ tỷ nghe nhiều khúc như vậy, cái khúc này cũng là lần đầu tiên nghe được, thật hay!”
Tiết Phá Dạ cảm khái nói: “Cái khúc này là tiểu đệ nghĩ mấy ngày, đối với gió mát trăng thanh mà soạn ra, hổ thẹn hổ thẹn!”
Vẻ mặt như thường, một tia cảm thấy thẹn cũng không có.
Lục nương tử rất tin không nghi ngờ, khâm phục nói: “Đệ đệ tốt không chỉ bộ dạng tuấn tú, hơn nữa tài hoa hơn người, tỷ tỷ là càng ngày càng thích đệ rồi đó!”
Lấy khăn che miệng, không ngừng cười khanh khách, trước ngực phập phòng, xuân tình trong đôi mắt đẹp, Tiết Phá Dạ cũng không biết là thật là giả.
Lục nương tử lại nói: “Đệ đệ tốt, đệ giúp tỷ tỷ đem khúc này viết xuống, để dạy cho các nàng”.
Tiết Phá Dạ cười hắc hắc, rất là quái dị, ngắt quả nho, nhẹ nhàng lột vỏ nho, thản nhiên nói:
“Tỷ tỷ, học xong cái khúc này, khách tới nơi này sẽ cảm giác mới mẻ, tới tấp nập. Bất quá vừa rôi đệ cũng đã nói qua, chúng ta còn phải làm cho người ngoài biết danh hiệu Phẩm Hương Các, không những làm cho bọn họ yêu thích khúc nơi này, còn phải làm cho bọn họ hâm mộ cô nương nơi này”.
Lục nương tử phất tay để cho hai cô nương lui ra, lượn lờ đi lại khoát lên đầu
vai Tiết Phá Dạ, nũng nịu nói: “Đệ đệ tốt, nói mau nói mau, đệ làm gấp ch.ết tỷ tỷ
rồi!” Nàng thanh âm mềm mại, ẩn chứa xuân ý vô hạn, Tiết Phá Dạ nghe vào trong tai, cảm giác toàn thân phát nóng, trong lòng thầm nghĩ:
“Cô nàng này, thật sự là mị đến tận xương, làm cho lão tử cũng cầm lòng không được” Mùi thơm nhè nhẹ của cơ thể tiến vào trong mũi, giống như hương hoa hồng, Tiết Phá Dạ trong lòng thực sự có vài phần dục vọng.
Tiết Phá Dạ vuốt mũi nói: “Tỷ tỷ, tiểu đệ mở tửu lâu, khách chủ yếu đó là những người tự cho là tài tử phong lưu cùng đại thiếu tham ɖâʍ háo sắc, tỷ tỷ nếu mỗi ngày có thể để cho một cô nương đi qua xướng mấy khúc, vậy liền không lo thanh danh không lộ”.
Lục nương tử đầu tiên là ngẩn ra, lập tức cười đến xinh đẹp, nũng nịu nói:
“Đệ đệ tôt, đệ nói nửa ngày, cũng là để cho cô nương của tỷ đi làm công cho đệ,
hì hì... đệ đệ công tử tuấn tú như vậy, m không thể tưởng được lại là một vị chưởng quầy, tỷ tỷ cũng là nhìn nhầm, hì hì...!”
Tiết Phá Dạ nhìn nàng, nghiêm mặt nói: “Tỷ tỷ, việc này cũng không phải đơn giản là để cho cô nương của tỷ đi làm công cho đệ. Nói trắng ra, ta là cùng tỷ có duyên mới vào cửa này, nếu như đệ đi vào cửa khác, cái chuyện tốt này cũng không tới phiên tỷ”.
Lục nương tử ở bên cạnh bàn ngồi xuống, rốt cuộc hỏi: “Đệ đệ tốt, đệ mở tửu
lâu nào?”
Tiết Phá Dạ găn từng chữ: “Lãm Nguyệt Hiên!”