- Chương 1: Mở đầu
- Chương 2: Cuộc gặp gỡ chàng trai tường vi
- Chương 3: Định mệnh an bài sẽ gặp lại
- Chương 4: Vẻ đẹp không thể chạm đến (1)
- Chương 5: Vẻ đẹp không thể chạm đến (2)
- Chương 6: Không thể ngừng yêu anh (1)
- Chương 7: Không thể ngừng yêu anh (2)
- Chương 8: Không thể ngừng yêu anh
- Chương 9: Nỗi buồn của hoa tường vi (1)
- Chương 10: Nỗi buồn của hoa tường vi (2)
- Chương 11: Nỗi buồn của hoa tường vi (3)
- Chương 12: Nước mắt vô hình (1)
- Chương 13: Nước mắt vô hình (2)
- Chương 14: Nụ hôn dưới bầu trời sao (1)
- Chương 15: Nụ hôn dưới bầu trời sao (2)
- Chương 16: Hạnh phúc ngắn ngủi (1)
- Chương 17: Hạnh phúc ngắn ngủi (2)
- Chương 18: Hạnh phúc ngắn ngủi (3)
- Chương 19: Bí ẩn của thời gian (1)
- Chương 20: Bí ẩn của thời gian (2)
- Chương 21: Lạc hướng trong kí ức (1)
- Chương 22: Lạc hướng trong kí ức (2)
- Chương 23: Tình yêu vẫn là vĩnh hằng (1)
- Chương 24: Tình yêu vẫn là vĩnh hằng (2)
Bạn có tin cái gọi là số phận?
Ngay từ khi còn nhỏ Tình Mỹ đã không được nhìn thấy mặt cha mẹ mình, sự cô đơn luôn vây lấy cô, bởi họ hàng cô cho rằng cô là kẻ khắc chết cha mẹ của mình. Ước mơ lớn nhất của Tình Mỹ chính là có một nghìn tệ để đi hoc vẽ. Vẽ ra những tác phẩm đẹp giống như cha của mình, hay vẽ chính thiên đường có cha mẹ.
Và có một cậu bé vô cùng kỳ lạ tên là Dực Thụ với gióng nói trong veo đã xuất hiện. Dực Thụ đã giúp Tình Mỹ cào tấm vé số trúng thưởng một nghìn tệ nên cô cho rằng anh chính là hần hộ mệnh của cô. Chính từ đây sợi dây gắn kết hai người đã trói chặt họ với nhau, cuộc gặp gỡ tình cờ sau khi lớn lên đã khiến chàng công tử nhà giàu Dực Thụ luôn được chiều chuộng và cô nàng Tình Mỹ luôn bị mọi người xa lánh đem lòng yêu nhau sâu sắc.
Nhưng tình yêu của họ bị mẹ Dực Thụ phản đối. Bà ta đã dùng mọi cách, lời nói cay nghiệt để chia rẽ hai người. Khiến cho họ quyết định rời xa nơi này.
Khi tình yêu đối mặt với trò đùa của số phận, Tình Mỹ đã bị tai nạn xe hơi ở sân bay và hôn mê tròn 3 năm trời, còn kí ức của Dực Thụ thì mãi mãi dừng lại ở khoảnh khắc hai người họ yêu nhau sâu sắc nhất nhưng cũng bi thương nhất đó.
Trong thế giới tình yêu, thời gian dường như ngừng lại, vào giây phút họ một lần nữa gặp lại đó, Dực Thụ và Tình Mỹ liệu có thể bảo vệ được sự vĩnh hằng thuộc về hai người họ…?"
Một cô bé trong sáng với ước mơ đẹp, một chàng công tử mềm mại dịu dàng như đóa oải hương, một sự kết hợp tưởng chừng như đôi đũa lệch nhưng lại thẳng tắp đến không ngờ. Sóng gió, khó khăn ào ào ập tới, cũng phải thôi, làm sao người ta chịu để yên cho hai con người đáng thương này đến với nhau? Nhưng tình yêu thì không có biên giới, và nhất là khi họ đã yêu nhau sâu đậm thì sẽ chẳng gì có thể chia cắt được lứa đôi.