- Chương 1: Khai từ
- Chương 2: Mở cửa ra đây là các nhân vật
- Chương 3: Mở cửa ra
- Chương 4: Bạch tuyết và Hồng nhung
- Chương 5: II
- Chương 6: III
- Chương 7: IV
- Chương 8: V
- Chương 9: VI
- Chương 10: VII
- Chương 11: VIII
- Chương 12: IX
- Chương 13: X
- Chương 14: XI
- Chương 15: XII
- Chương 16: "Một bàn tay nhỏ nhắn, từ Italia sang.."
- Chương 17
- Chương 18: Giờ G
"...Gió lạnh rít gào ngoài khơi xa khiến cho Kay dù khoác chiếc áo choàng lông thú vẫn phải run rẩy.
Tiếng động cơ nổ đều đều, chiếc thuyền xuôi theo dòng nước, dưới chân biệt thự. Mũi biển hải âu, đi vào vũng biển, phía bên kia vũng chính là vách đá Stark Head.
Đã mấy lần, những người trên con xuồng muốn hỏi nhưng đều bị thanh tra Battle dùng lời nói khéo để kéo dài thời gian. Kay và Latimer ngồi cạnh nhau. Nevile ngồi liền đó, không nhúc nhích. Aldin và Royde cũng vậy. Chốc chốc họ đưa mắt nhìn vóc người cao lớn của MacWhirter, đứng ở đuôi thuyền, quay lưng lại phía họ.
Đợi đến khi thuyền máy bị bóng đen của vách đá Stark Head bao chùm, động cơ giảm dần tiếng ông mới bắt đầu nói: Điều tôi sắp nói đây không mới mẻ gì lắm, bởi tôi đã được nghe ông Daniels, một luật sư trẻ nói. Và rất có thể, ông ta cũng lại mượn ý của một người khác.
"Vụ án mạng này nếu các vị hiểu như nó giống một cuốn tiểu thuyết trinh thám, đều bắt đầu từ một vụ giết người thì đều không đúng. Vụ án mạng bắt đầu từ trước đó rất lâu. Sự kiện giết người chỉ là khâu cuối cùng, là kết quả của một loạt tình huống, đưa các nhân vật của tấn kịch đến gặp gỡ nhau tại một địa điểm nào đó, vào một thời điểm nào đó. Mỗi người từ một nơi. Người ta không hiểu tại sao ông Royde tận Mã Lai lại đến đây vào đúng thời điểm này. Ông MacWhirter đến đây chỉ vì muốn nhìn lại nơi đã có một lần ông tự tử hụt. Vụ giết người chỉ là điểm kết thúc câu chuyện, vào thời điểm được gọi là "Giờ G".
...Battle nói tiếp:
- Kế hoạch tiến hành vụ án mạng này được soạn thảo do bàn tay một người tự cho y là tuyệt đối mạnh. Bọn tội phạm thường đánh giá quá cao khả năng của chúng. Kẻ tội phạm của chúng ta đã chuẩn bị và tạo ra một loạt bằng chứng để chống lại Nevile Strange, nhằm hy vọng chúng tôi sẽ không khẳng định được các bằng chứng đó. Hắn hy vọng sau khi thu thập một loạt bằng chứng và thất bại, chúng tôi rất ngại thu thập những bằng chứng khác. Bởi nếu chịu khó suy nghĩ một chút, các vị sẽ thất tất cả những bằng chứng kết tội Audray Strange đều là bằng chứng giả. Chúng ta thử điểm lại! Quả cầu ở bộ phận chắn lửa lò sưởi, đôi găng tay của bà ta, chiếc bên tay trái giây máu, giấu kỹ trong bụi cây bên ngoài cửa sổ, phấn trang điểm trên cổ áo vét cùng với vài sợi tóc của bà ta, những vết vân tay trên băng dính trong phòng bà ta... Cuối cùng là đòn đánh vào nạn nhân được bố trí như thể của một người thuận tay trái!"
"Thêm vào đó là thái độ rất lạ của bản thân bà Audray, một bằng chứng có sức nặng nhất. Tôi không tin một người nào trong số các vị có mặt ở đây - tất nhiên trừ kẻ biết chuyện, lại tin rằng bà Audray vô tội, nhất là khi thấy thái độ của bà ta lúc bị bắt. Trên thực tế, bà Audray đã thú nhận. Mà có lẽ chính tôi cũng sẽ không tin là bà ta vô tội, nếu tôi không sực nhớ ra một chuyện cũ của bản thân tôi... Đó là lần đầu tiên nhìn thấy bà Audray, tôi giật mình, bởi bà ta rất giống cô gái tôi đã gặp, cô gái này không có tội nhưng lại nhận mình có tội.... Audray Srange nhìn tôi bằng cặp mắt y hệt cặp mắt cô gái kia...."