
- Chương 1: Giới thiệu – Quên anh ấy đi
- Chương 2: Con ngõ nhỏ năm 1983
- Chương 3: Tháng 12 đầy nắng
- Chương 4: Đêm – chương thứ bảy
- Chương 5: Chiếc máy đánh chữ tiếp tục phát triển
- Chương 6: Dòng tiếp theo gần kề sự thật
- Chương 7: Khói của tẩu thuốc cây đỗ quyên
- Chương 8: Lay động về phía cây khô
- Chương 9: Im lặng khóc lóc với tôi
- Chương 10: Quảng trường hình tròn bên cạnh phố Baker
- Chương 11: Trên cánh tay của kỵ sĩ mang áo giáp
- Chương 12: Ánh sáng mong manh của huy hiệu hoa diên vĩ
- Chương 13: [Canh hai] – Âm thanh của cỗ xe ngựa không người lái
- Chương 14: Chuyến viếng thăm lúc nửa đêm
- Chương 15: Ác ma dưới ánh trăng Victoria
- Chương 16: Mở màn đẫm máu
- Chương 17: Khẩu súng lục biến mất
- Chương 18: Gậy ba toong cháy sém
- Chương 19: Tượng sáp tan chảy (1)
- Chương 20: Tượng sáp tan chảy (2)
- Chương 21: Ai vắng mặt
- Chương 22: Trên chiếc hộp trang sức
- Chương 23: Giả tưởng của ký hiệu
- Chương 24: Mâu thuẫn dẫn đến ngõ cụt do anh dựng nên
- Chương 25: Bằng chứng được chôn giấu một cách hoàn mỹ
- Chương 26: Nhếch môi cười nhạo sở cảnh sát Scotland
- Chương 27: Nếu cái ác là một bản nhạc hoa lệ và tàn khốc
- Chương 28: Vậy thì chính nghĩa là nỗi buồn u uất và bất lực
- Chương 29: Tôi sẽ tự tay viết phần kết cho nó
- Chương 30: Vậy thì tôi sẽ thắp lên ánh sáng le lói trong tro tàn
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50: Tôi quay người khi máy đánh chữ dừng lại ở tên hung thủ
- Chương 51: Bầu trời đêm ở Westminster bắt đầu sôi sục
- Chương 52: Một cái chết rực rỡ nở rộ trong thâm tâm
- Chương 53: Tôi thưởng thức miếng cuối cùng của sự thật ngọt ngào này
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Thiên chi kiêu tử, 1v1, Thị giác nữ chủ
VĂN ÁN:
Ngày đó khi bước vào nhà họ Kỳ, Kỳ Tỉnh dựa ở trên cao nhìn chằm chằm. Chỉ một cái liếc mắt của anh cũng làm cho Diệp Phục Thu sợ tới mức không dám thở.
Anh có đôi mắt phượng sắc bén khiến người khác sợ hãi, nhưng lại luôn nở nụ cười mang vẻ bí ẩn khó đoán.
Khiến cô vô cớ lạnh cả sống lưng.
Kỳ Tỉnh là con trai trưởng gia đình giàu nhất Tiêu Việt Loan, Diệp Phục Thu chỉ là một cô gái nghèo được tài trợ ở trọ đến từ phía Bắc.
Anh trời sinh là một kẻ xấu xa, cô thì ngây thơ lương thiện.
Hai người vị trí đối lập trong xã hội, anh khinh thường cô, cô thì sợ anh.
Mối quan hệ này chấm dứt vào đêm đó—— Khi Diệp Phục Thu lẻn vào phòng làm việc thì bị anh bắt gặp.
Cô cả gan đối đầu với anh, nhưng sau khi nghe xong tất cả lời đe dọa, Kỳ Tỉnh chỉ nhếch môi.
Sắc mặt Diệp Phục Thu tái nhợt.
Kỳ Tỉnh nghiêng người về phía trước, mỉm cười: "Diệp Phục Thu, lần này hai ta chơi đùa một chút.”
2-
Đêm trước khi rời khỏi nhà họ Kỳ, trong cơn mưa bão, cô ngồi phịch xuống thảm ở phòng làm việc. Cho dù cô có lùi về phía sau thế nào cũng không thể kéo dài khoảng cách với anh.
Kỳ Tỉnh nắm lấy cổ tay nhỏ nhắn của cô, Diệp Phục Thu giương đôi mắt ướt át vùng vẫy mắng chửi anh.
Nghe xong, Kỳ Tỉnh mạnh mẽ đặt tay cô lên cổ áo anh.
Anh nhếch môi: "Dạy em làm chuyện xấu, được không?”
Trái tim Diệp Phục Thu run rẩy mãnh liệt.
3-
Diệp Phục Thu vốn tưởng rằng Kỳ Tỉnh sẽ không còn xuất hiện trong cuộc đời cô nữa.
Cho đến Bốn năm sau, trong trận bão tuyết Tân Dương, anh xuất hiện trước mặt cô vào đêm lúc bạn trai vừa tỏ tình với cô.
Trên vai người sợ lạnh phủ đầy tuyết, anh đứng dựa chặt lưng vào phía đầu con hẻm mà cô chắc chắn phải đi qua, đôi mắt anh đen như mực, vừa sâu vừa đầy vẻ dò xét.
Diệp Phục Thu bị anh túm lấy không thể động đậy, cô giãy dụa: "Là ai đã nói, khi gặp lại tốt nhất là tôi phải tránh xa anh ra, bây giờ là có ý gì đây?"
Kỳ Tỉnh chậm rãi hạ tầm mắt, nhìn chằm chằm hoa hồng đỏ tươi trong tay cô, nở nụ cười: "Anh đã từng nói như vậy, thì sao."
"Cứ cho là anh giở trò đi."
■ Gương vỡ lại lành | Cửu biệt gặp lại | Song hướng cứu rỗi | Chênh lệch 6 tuổi.
■ Phản diện Chàng trai giàu có đào hoa × Cô gái nghèo bướng bỉnh thẳng thắn như bông hoa trắng nhỏ.