Chương 1: Mở Đầu

Câu chuyện hư cấu về một thế giới hư cấu, khi bóng tối quá khứ trỗi dậy che lấp đi ánh sáng thực tại. Sự trêu đùa quá trớn của vận mệnh đã vô tình đánh thức biến số không mong muốn, ai sẽ là người phải khóc? Ai sẽ cười đến cuối cùng?
......


Dưới cánh rừng, một tiểu đội nhân loại 3 nam 2 nữ đang di chuyển về phía trước, bọn họ cẩn thận cắt đi từng nhánh cây chặn đường, đi chừng nữa tiếng thì cô gái dẫn đầu ra hiệu dừng lại.


“Sao vậy Athena? Vẫn còn chưa tới đầm lầy Cá Sấu Mọc Sừng đâu?”. Ở phía sau, thanh niên cao ráo điển trai liền hỏi, hắn ta có mái tóc vàng óng, đôi mắt màu nâu, sóng mũi cao mang vẻ rất tây, mặt cái áo sắt dày che đi cơ thể đồ sộ to lớn, 2 tay nẹp 2 miếng sắt mỏng, bên hong vắt kiếm tay trái nâng khiên, hắn là Graven, đội phó trong nhóm đồng thời là một tên cuồng tự luyến, luôn tự cho mình là nhất, giỏi nhất, là anh hùng thực sự, thấy Athena tự nhiên dừng lại hắn liền hỏi với giọng điệu rất chất vấn.


“Hừ! Ta dừng lại cần lí do sao?” cô gái bị hỏi liền ngang ngược hỏi lại, cô là Athena, đội trưởng của nhóm này, đồng thời còn có thân phận cao quý là Anh Hùng nhờ vào cái dấu ấn hình Phượng Hoàng Tung Cánh trên ngực, nhưng cái tên Graven đi chung kia lại rất chướng mắt, nếu không phải hắn là đại hoàng tử và quốc vương đế quốc Rune đã ra lệnh, cô còn không thèm dẫn tên đầu bò này theo.


Athena và Graven luôn không phục nhau, đối với Athena, Graven luôn là cái gai trong mắt nhưng vì e ngại thân phận mà cô không thể đuổi đi, còn Graven luôn xem Athena là kẻ không xứng đáng với chức vị Anh Hùng, chỉ có hắn mới xứng đáng, nên luôn luôn không phục.


“Thôi! Thôi mà, 2 người đừng có hở tí là gây lộn được không?”. Phía sau, cô gái còn lại bước gấp lên cang ngăn, cô có khuông mặt xinh xắn trắng trẻo, đôi mắt to tròn long lanh cùng mái tóc lam ngọc, mặt bộ đồ giả da, trên lưng đeo giỏ tên, tay cầm cây cung dài 2 mét.


available on google playdownload on app store


“Được rồi Louisa, tôi không có hơi đâu đi so đo với cái tên này!” Athena ra giọng bề trên nói, sau đó cô khoang tay ngước nhìn lên trời tỏ rõ thái độ khiến Graven tức sôi máu, tuy nhiên hắn lại chả thể làm được gì, đầu óc cấp tốc tìm cách, cuối cùng hắn quyết định bước lên trước dẫn đoàn, miệng còn không quên châm chọc: “Cô là anh hùng “NỮ” thì nên ở phía sau, dù sao cũng là đàn bà chân yếu tay mền, để tôi lên phía trước dẫn đường cho!”.


Câu nói khiến Athena vô cùng tức giận, nhưng sau khi suy nghĩ gì đó cô lại quyết định im lặng, miệng cười cợt nhìn Graven như thể tôi chóng mắt lên chờ xem.


Louisa vô cùng mệt mỏi, 2 cái người này cứ chó với mèo, cô còn cảm thấy 2 người này còn đi chung đội với nhau đến hiện tại có lẽ là kì tích, nhưng tại sao hôm nay chỉ có mình cô cang ngăn vậy, 2 cái tên kia làm ngơ luôn rồi à?


Louisa tức giận phòng má nhìn 2 người phía sau mình, một tên đàn ông trung niên, mang áo bào trắng nổi bật, tay cầm cuốn sách cũng màu trắng, đi giày cũng màu trắng, có thể nói là 1 tên thuần màu trắng, hắn tên Timothy, là tên vô cùng thích sạch sẽ, tự cho bản thân là cao quý, một giám mục dự ngôn do Giao Hội Chính Thần phái tới, cấp bậc Nhà Truyền Giáo.


Tên thanh niên còn lại cũng mặc áo trắng, nhưng là áo blue trắng, mặt mũi sáng láng, tóc ngắn mắt xanh, đi quần jean ống rộng, bền ngoài vô cùng gọn gàng, tay cầm đũa phép bằng vàng, khảm ngọc trai lắp lánh, hắn là người của Hiệp Hội Y Dược Thế Giới cử đến, anh ta tên Venn, cấp bậc Ma Dược Sư.


Thấy Venn và Timothy hôm nay làm ngơ, Louisa cảm thấy có gì đó hơi bất thường ở 2 người này, hôm nay sao trầm lặng thấy lạ, đã vậy Venn còn hơi đổ mồi hôi, ít nhất vận động nhẹ như này bình thường cậu ta cũng không mệt đến thế.


Tuy hơi khác lạ nhưng cũng không có biểu hiện kì quái gì, Louisa cũng chỉ bỏ qua, tiếp tục theo nhóm đi sâu hơn vào trong rừng.
Ở 1 nơi khác...


Những cánh rừng già liên tiếp nhau, chúng là đại diện cho sự sống, cho đất mẹ Gaia, cho sinh mệnh của Acacia, bao bọc, chở che cho muôn loài, là ngôi nhà chung của hàng tỉ sự sống khác nhau, cùng nhau sống dưới mái nhà chung, dưới vòng tay của đất mẹ Gaia, của cái ôm từ sinh mệnh Acacia.


Dưới táng lá cây, một con Goblin đang ngủ say, bỗng trên táng lá rơi xuống giọt nước mát lạnh làm cậu tỉnh giấc, ngơ ngác nhìn xung quanh, còn chưa tỉnh cả ngủ, nó nghe tiếng nói vang lên phía xa.
“Kane, con vào rừng kiếm chút cỏ lá tròn về đây nhé, em gái bị lạnh rồi!”.


Kane nhận ra đó là giọng của mẹ mình, cậu lập tức đáp lại bằng tiếng hú rồi lủi thủi đi vào rừng, việc goblin non chưa trưởng thành đi vào rừng có thể gặp nguy hiểm, nhưng cỏ lá tròn là cây thuốc ở gần bộc tộc, chúng mọc thành bãi ở rìa đầm lầy Cá Sấu Mọc Sừng, nơi đó ít nguy hiểm hơn.


Kane thản nhiên đi, rồi cậu nhân thấy điều bất thường, cây cỏ bẹp dí, cành cây gãy, tạo thành một đường thẳng tấp, Kane biết có loài sinh vật lạ đang thâm nhập vào lãnh địa của làng mình, cậu tức giận lẻn theo, muốn xem bọn xâm nhập này làm gì.
...


Graven vừa đi vừa kể những câu chuyện mà hắn cho là hài hước, Athena và Louisa chán ngắt quay đi, nhưng lạ hơn là hôm nay Venn vs Timothy như hiểu được câu chuyện của Graven, bọn hắn cười với nhau khiến Athena chỉ biết chu môi khinh bỉ cái “năng khiếu” của bọn này.


Vừa đi vừa kể, Graven cứ tự đắt ngửa mặt nhìn mọi người, nhưng sự lơ là phút chốc khiến hắn trả giá, đột nhiên một tiếng đùng vang vọng của nước nổ ra, như có thứ gì vừa phá nước, có bóng đen lao thẳng về phía Graven, bộ hàm to lớn há rộng như nuốt trọn hắn.


Tuy tên này dù tự luyến nhưng vẫn có tài năng, dù bị tập kích bất ngờ mà vẫn có thể kịp phản ứng, giơ khiên lên đỡ khiến bộ hàm kia chỉ cắn trúng cái khiên, nhưng cái khiên cũng bị cắn móp méo, rõ ràng đã bị hư sau một đòn cắn.


“Cá Sấu Mọc Sừng? Tại sao nó lại ở đây? Đây đâu phải đầm lầy Cá Sấu?” Graven hoảng hốt khi nhìn thấy đối tượng tấn công mình, cơ thể dài 10 mét, khoác lên bộ vảy sáng lấp lánh như bạc, thô và nặng nề như một cỗ xe tăng thuần túy, mắt nó híp lại, liếc hắn rồi lắc mạnh bộ hàm, hất trúng tên này khiến hắn văng ra xa, tông ngã 1 cây lớn rồi phun máu.


Cả đội hơi sững người rồi lập tức phản ứng, giương cung giương kiếm đề phòng, tên Venn cũng chạy lại chỗ Graven để trị liệu cho hắn.


“Hừ! Tên đầu bò Graven bước sâu vào đầm lầy mà không hề biết, bị tập kích cũng là điều dễ hiểu” Athena phía sau bước ra nói, ngay từ lúc cô sững lại hồi nãy, cô đã ý thức được sự khác thường, bắt đầu từ lúc đó trở đi, đất dưới chân mềm hơn hẳng, cô suy đoán vì khô hạn kéo dài 2 năm nay nên đầm lầy đã thu hẹp phạm vi, thật ra cả bọn đã đi vào Đầm Lầy Cá Sấu mà không hề hay biết, khiến Graven bị đánh lén.


“Ngươi!” Graven tức giận trừng mắt nhìn Athena, mặt đỏ bừng.
“Câm đi đầu bò” Athena bỏ lại câu châm chọc, sau đó quay về phía Cá Sấu Mọc Sừng, bắt đầu chỉ đạo: “Timothy giảm giáp, Louisa lên cao yểm trợ, tất cả cẩn thận xung quanh, Cá Sấu Mọc Sừng có thể ẩn thân vào môi trường xung quanh!”.


Cô vừa dứt lời liền lấy ra cây thương dài, bước đà phóng lên, cô muốn tấn công trên cao, mũi thương lao xuống xé gió kinh hồn, nhưng Cá Sấu Mọc Sừng không hề để cô toại nguyện, nó từ từ biến mất như tan vào không khí, Athena trợn mắt, nhưng cô không thể dừng lại đòn tấn công, chỉ có thể đổi tư thế, định dùng chân đáp mạnh xuống đầm lầy, vì sao phải đáp mạnh ư?


“Thần nói: Đại Địa Vững Chắc”.
“Thần nói: Hạn Chế Phòng Ngự”.


Timothy ở phía sau lập tức phản ứng, nâng quyển sách thánh trên tay lên, những trang sách lật tung bay theo nhưng câu phán định của Timothy, lập tức nền đất đầm lầy mềm nhũng đã hoá cứng, Athena vừa lúc đáp xuống mãnh liệt tạo ra cơn dư chấn nhỏ, hất văng mọi thứ, lá cây bay mịt mù, làm lộ ra Cá Sấu Một Sừng đang ẩn nấp gần đó, nó cũng lập tức tấn công Athena.


Cái đuôi to lớn nhưng không hề chậm chạp quất tới, tiếng xé gió khiến Athena chú ý, cô nhảy lên tránh kịp đòn đánh, cái đuôi quất trúng cây đại thụ gần đó khiến thân cây nức tét ra một lỗ lớn, rồi cây từ từ đổ sập.


Venn đứng xa xa hứng gió, nhìn thấy cảnh tượng này cũng vô thức hít ngụm khí lạnh, đuôi của con cá sấu này quá khủng khiếp, có lẽ còn khủng hơn bộ hàm sắc nhọn kia nữa, không cẩn thận thì nát người khỏi cứu.


Dựa vào đòn đánh kia, Athena lập tức đưa ra phán đoán con cá sấu này có thể đã đạt đến cấp bậc Thủ Lĩnh, thậm chí là Đại Thủ Lĩnh.


Mọi người bắt đầu cảnh giác hơn với chiếc đuôi kia, lúc này Graven cũng đã hoàn toàn phục hồi, hắn tham gia vào trận chiến, rút từ bên hông ra một thanh kiếm to dài, chuôi kiếm bằng vàng cong sang 2 bên, vuông vức, cáng kiếm quấn vải xanh thêu dòng chữ Excalibur, lưỡi kiếm hơi bành ra, trên lưỡi kiếm khảm nạm rồng vàng sáng chói, mặt còn lại khắc Vung Tôi Lên.


Vứt bỏ cái khiên, Graven dùng cả 2 tay cầm thanh kiếm, sau đó từ từ giơ lên cao, chỉa thẳng lên trời, hô hấp của hắn như nặng nè, như đang làm chuyện gì đó quá sức.


Xung quanh, thời gian như chậm lại rất nhiều, từng đóm sáng từ xung quanh, từ cây cỏ, đất, từ cổ thụ, từ tất cả sinh vật trong phạm vi 1km như đang hưởng ứng lấy thanh kiếm kia, bay đến vờn quanh rồi chạm vào kiếm, khiến nó từ từ sáng lên, như đang nạp năng lượng, và khi đủ, nó sáng chói lên, thân kiếm rung rung như reo hò, gió cũng ngừng thổi.


“Excalibur!” Graven gầm lên như hổ gầm rồi bổ một đường kiếm ánh sáng cắt xuyên qua mọi thứ, như kéo ra một đường chân trời, hủy diệt mọi thứ trên con đường ấy, tuy nhiên động thái gầm hét làm màu quá bắt mắt khiến Cá Sấu Mọc Sừng sớm phát hiện và né tránh, cú chém chỉ để lại vết cắt sâu trong đất cùng gió cuốn tan nát mọi thứ như cuồng phong.


“Như 1 con bò!” Athena đánh giá, nhưng lời vừa dứt thì mặt đất dưới chân như rung lên khiến sắt mặt cả bọn thay đổi, Athena nhúng người nhảy né ra xa, miệng còn không quên mắng: “Fuck you Graven, ngươi điên à?”.
Bùm!


Ngay dưới vết cắt lúc nãy, chùm sáng chiếu lên rồi phát nổ vang trời, chính lúc nãy Graven chém một kiếm Excalibur, tuy nhiên sức mạnh nhát chém không hề nằm trên đường cắt, mà nó bị tách ra rồi nén lại dưới đất, sau đó hắn kích nổ sau, tạo ra cú đánh lén hoàn hảo.


Con Cá Sấu Mọc Sừng bị nổ tét bụng, máu chảy ra xối xả, bụng chính là điểm yếu nhất trên cơ thể nó, nó cố vùng vẫy, muốn kéo theo mấy con mồi này của nó theo cùng, nhưng đáng tiếc mọi nỗ lực của nó không thể thành công, nhóm của Athena mặc dù cũng bị thương nặng sau vụ nổ nhưng vẫn dư sức giải quyết Cá Sấu Mọc Sừng.


Cuộc chiến lẽ ra phải đầy kịch tính, kéo dài đã bị Graven lạnh lùng chấm dứt bằng cách cực kì thô bạo.






Truyện liên quan