Chương 2: Ta Mới Thật Sự Là Anh Hùng
Graven bình tĩnh bước tới xác con cá sấu, dùng kiếm cắt lấy cái sừng trên đầu nó, cái sừng lấp lánh như kim cương chứa đựng sức mạnh tinh túy của Cá Sấu Mọc Sừng, cũng là bộ phận giá trị nhất của nó và là nguyên liệu quan trọng nhất để chế tạo Thanh Giáo Thập Tự cho Timothy.
“Được rồi! Với thứ này, sức mạnh của chúng ta sẽ tăng lên một tầm cao mới” Graven ngắm nhìn cái sừng trên tay một lúc, rồi vứt nó sang chỗ Timothy đang ngồi, tên này cũng nhanh tay chụp lấy.
Bất ngờ từ phía không xa, Athena sau khi được Venn điều trị sơ sài liền lao đến, cơ thể bỏng cháy vài chỗ, quần áo rách bươm, tóc tai bù xù lem luốc, ánh mắt tràng đầy tức giận và phẫn nộ, bước nhanh đến chỗ Graven, dùng tay đẩy tên này liên tục lùi về sau, miệng không ngừng mắng chửi:
“Thằng khốn Graven, mày đéo thể hiểu rằng mày vừa làm cái hành động ngu dốt, lố bịt đến thế nào đâu! Thằng chó!”.
Graven dang 2 tay tự hào nói: “Vậy thì thế nào? Không phải rất nhanh sao?”.
“Không phải nhanh hay không, mà là đéo cần thiết để làm như vậy đâu thằng ngu ạ, nhìn mọi người đi” Athena quát lên, cô vô cùng tức giận khi Graven còn chưa nhận lệnh từ cô mà tự ý hành động, làm bị thương mọi người.
“Thì sao?” Graven dửng dưng, thái độ khiến Athena phát điên lên, sấn tới túm lấy cổ áo tên này.
“Hey hey hey!” Louisa phía xa lập tức chạy lại, muốn tách cả 2 ra, nhưng Graven đã dùng tay túm lấy cổ Athena, nhấc lên, mặt áp sát lại, gằng từng chữ: “Mày nghĩ, mày vẫn là anh hùng của Rune à?”.
“Graven, mày?” Athena nghẹt thở, cô tin chắc là Graven không dám giết cô, vì cô là anh hùng, anh hùng mà thần linh lựa chọn, dấu ấn trên ngực là biểu tượng của cô, 1 khi cô ch.ết, Rune cũng sẽ diệt vong.
Graven buôn tay, Athena rơi xuống, ngồi bẹp trên đất thở dốc từng ngụm, hắn nhìn cô chằm chằm, môi mím lại, rồi giật giật mấy cái, hắn quay sang nói với Timothy.
“Bắt đầu đi!”.
“Được!” Timothy trả lời, Louisa và Athane giật mình, bắt đầu? Bắt đầu cái gì? Họ đã bàn tính chuyện gì, muốn làm gì?
“Thần nói: Nơi này cho phép tước đoạt!”.
Timothy phán, quyển sách thánh trên tay hắn tung bay, ánh sáng vàng chíu rọi xung quanh rồi vụt tắt, sau đó Venn đi tới gần, bắt đầu dùng đũa vẽ ra từng đường vân ma pháp trận. Athena cảm thấy có linh cảm xấu về chuyện này, cô nhìn Timothy, thấy tên này đang cười thương hại mình, cô lại nhìn sang Venn, tên này cũng như vậy, chỉ có Louisa là ngơ ngác, đây chắc chắn là âm mưu gì đó của bọn Graven, Timothy, Venn, nhưng dù là gì, cô cũng không thể bọn này vượt quyền, thành công được.
Athena vùng dậy, nhưng Graven đã tung cước đá văng cô, sau đó hắn dùng kiếm, ghim chặt cô trên đất.
Aaaaa!
Athena đau đớn hét lên, cô muốn vận ma lực lên đáp trả, bỗng Athena phát hiện, ma lực của cô đang tiêu tán, như hiểu ra vấn đề, cô nhìn sang Venn, là hắn đã động tay động chân khi điều trị cho cô.
“Quá muộn rồi Athena, vốn dĩ ta còn sợ, ta sợ lắm, nhưng là... Ta sợ ngươi như con chuột chũi, sống mãi trong Rune, không rời khỏi đế quốc, làm ta không có cơ hội ra tay với ngươi!”. Graven cuối mặt xuống, chế nhạo Athena.
“Ngươi muốn làm gì? Ngươi nên nhớ, nếu ta ch.ết, Rune của ngươi cũng sẽ diệt vong, đại hoàng tử!”. Athena uy hϊế͙p͙, nhưng Graven vẫn như không nghe thấy, hắn đứng thẳng, ngước nhìn bầu trời khuất sau những tán cây.
“Ta từng có tất cả, ta có sức mạnh, quyền lực, sự yêu mến, người hâm mộ, cha ta từng hãnh diện về ta, ta có tất cả mọi thứ” Graven bắt đầu lẩm bẩm, câu nói nhỏ dần, như hắn đang nhớ về quá khứ huy hoàng của mình, nhưng rồi hắn như điên lên, cuối xuống hét vào mặt Athena: “Nhưng ngươi! Sự xuất hiện của ngươi khiến ta mất đi tất cả, sự tồn tại chó má của ngươi khiến mọi nỗ lực, mọi hào quang của ta như 1 trò hề, ngươi và bọn thần linh đã biến cái ngày vinh quanh nhất của ta, ngày ta rút được Thánh Kiếm Excalibur lại giống như làm nền cho ngươi, ngươi khiến ta từ số 1, bây giờ đây chỉ là cái bóng sau lưng ngươi, chó má!”.
Graven hét lên, tung cước đạp thẳng vào mặt Athena, từng cước, từng cước, Athena bị mất đi ma lực, lại bị Thánh Kiếm Excalibur phong ấn, dù tức giận nhưng chỉ có thể chịu đựng, chỉ cần còn sống, cô vẫn là anh hùng, cô sẽ khiến tên khốn khiếp này trả giá.
Sau khi trút hết nổi lòng của mình, Graven dần bình tĩnh lại, nhìn Athena khuông mặt bầm dập dưới đất, hắn nở nụ cười thỏa mãn, ngửa mặt lên trời, hít sâu một hơi như vừa sống lại lần nữa, như vừa tìm về vinh quanh của ngày xưa, hắn thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười chiến thắng, hắn nói, những lời nhẹ nhàn nhưng tràng đầy tính bề trên trịnh thượng:
“Ngươi biết không Athena, ta tìm ra được cách, để đưa dấu ấn anh hùng trên người của ngươi, sang người anh hùng thật sự, là ta!”.
Câu nói nhẹ nhàn nhưng cũng đủ khiến Athena chấn kinh, cô đã hiểu hắn muốn là gì, tên này muốn cướp dấu ấn anh hùng trên người cô.
Athena sợ hãi, cô hơi rung rẩy, lắc đầu lia lịa, cô nhìn sang Louisa như cầu xin trợ giúp, nhưng Louisa lại nhìn Graven đầy sợ hãi, đứng im như tượng.
Thấy Athena cuối cùng cũng biết sợ, Graven cười lớn, 1 tràng dài, như lâu rồi hắn chưa có chiến thắng nào khiến hắn vui như hôm nay, rồi bỗng nụ cười vụt tắt, Graven đâm thẳng bàn tay vào ngực Athena, máu bắn lên thẳng mặt hắn, đỏ thẫm.
Aaaa!
Athena hét lên tuyệt vọng, đau đớn tột cùng, cơn đau xé nát tâm cang ở ngực truyền đến khiến cô đứt cả hơi, phổi bị thủng khiến tiếng hét im bặt, chỉ còn lại tiếng rên đứt quãng.
Tay hắn như sờ thấy gì đó, bóp chặt, kéo ra một quả tim, kéo đứt những mạch máu còn dính lại, đưa lên ngắm nghía trái tim còn đang đập trên tay mình.
Athena nhòe mắt đi, nhưng cô vẫn nhìn rõ trái tim của mình bị lấy ra, Venn đã dùng ma thuật để cô không ch.ết, thoi thóp chứng kiến tất cả.
Graven nâng niu nựng trái tim kia, từ tốn giải thích: “có một kẻ bí ẩn đã tiết lộ cho ta biết, để cướp được dấu ấn của anh hùng, cần phải đổi tim với anh hùng đó, ta đã suy nghĩ rất lâu, mong chờ ngày hôm nay rất nhiều!”
“Và hôm nay, ngày anh hùng thật sự của Rune, chính thức xuất hiện, hahaha, hahahaha!”.
Vừa dứt lời, Graven đâm tay vào ngực, cắn răng móc tim của mình ra, ném vào lỗ trên ngực của Athena, còn hắn thì nâng niu trái tim của Athena, từ từ lắp vào ngực mình.
“Venn!” Graven cố gặng ra 1 từ.
Venn phía xa, mặt mày hơi tím vì mệt mỏi, nhưng hắn vẫn vung đũa, hét lên.
“Ngự Sinh Thánh Thuật!”.
Hắn dứt lời, ánh sáng sinh mệnh từ khắp nơi như hưởng ứng, bay về phía Graven, giúp hắn kết nối quả tim mới, vết thương cấp tốc hồi phục, nhưng chỉ mới 1 nửa thì Venn đã kiệt sức ngã xuống, mệt đến bất tỉnh.
Graven cảm nhận bản thân như vừa kết nối với một thứ gì đó thánh khiết, mạnh mẽ khó tả, năng lượng như tuông trào trong lòng ngực, rồi lan rộng ra tứ chi, hắn cảm thấy bản thân đang mạnh hơn bao giờ hết, năng lượng như bất tận đang xuôi khiến hắn hủy diệt mọi thứ, nhưng bỗng năng lượng kia bài xích hắn, muốn thoát khỏi cơ thể của hắn,
“Thuần phục ta, chỉ có ta mới là kẻ đưa ngươi lên vinh quanh bất diệt, chỉ có ta mới xứng đáng cai trị ngươi, cai trị thế giới này!”. Graven gầm lên ra lệnh.
Như hiểu những lời Graven nói, nguồn năng lượng kia dần bình tĩnh lại, nó cuộn tròn trong tim, hòa vào cơ thể của hắn.
Hắn mỉm cười, nhìn cơ thể hoàn hảo của mình, rồi miệng lại cười kéo đến mang tai, nhưng hắn cố giữ cho nụ cười không phát ra tiếng, sau vài phút, cuối cùng hắn cũng bình tĩnh lại.
Graven nhìn xác Athena, rồi nhìn bàn tay còn dính máu của mình, luyến tiếc nút từng đầu ngón tay, như cảm nhận chút hương vị gì đó, rồi lại nhăn mặt, quay đầu phun ra, hắn từ tốn rút khăn trong túi, lau từng vết máu trên người, rất chậm, rất từ tốn, như thể hành động vừa rồi của hắn chả là gì phải quan tâm, vứt cái khăn thấm đẫm máu, quay lưng nói với những người khác.
“Về thôi, anh hùng Athena đã anh dũng hi sinh để bảo vệ chúng ta khỏi con Cá Sấu Mọc Sừng cấp bậc Đại Thủ Lĩnh kia, nhớ mang xách cô ấy về!”.
Graven giả giọng bi thương nói, sau đó bước qua từng người, mỗi người hắn điều vỗ vai mấy cái như chia buồn, rồi rời đi.
Venn, Timothy và Louisa cũng rời đi, xác của Athena được Timothy vác theo, hiện trường cũng bị Timothy phóng hỏa tiêu hủy dấu vết.
...
“Dậy đi Athena, đừng ngủ nữa”.
Trong tăm tối, có tiếng nói vang bên tai Athena, thúc giục cô tỉnh dậy, khiến cô mở mắt, trước mắt là khung cảnh tối đen như mực, ánh sáng mờ nhạt duy nhất nằm ở phía không xa, một người phụ nữ khuôn mặt hiền dịu, tóc quấn búi cao, tay bồng đứa trẻ, áo ngực vén cao như đang cho con bú.
Thấy Athena tỉnh giấc, đang ngơ ngác nhìn mình, quý cô kia mở miệng: “Lại đây với ta nào Athena, ta có chuyện cần nói cho con biết!”.
“Người là?”. Athena nghi vấn.
“Ta là Đại Địa Mẫu Thần Gaia, cũng là người đã ban quyền năng anh hùng cho con, con gái của ta!”. Nữ thần Gaia nhẹ nhàn nói, Athena nghe xong cũng thả lõng tâm tình, bình thản bước tới, ngồi kế bên chân nữ thần Gaia, tựa đầu vào đùi cô ta, thủ thỉ.
“Con xin lỗi Mẫu Thần, con không thể hoành thành sứ mệnh người đã giao, con...” Athena nói đến đây, những kí ức cuối cùng ùa về khiến cô tiếc hận, căm phẫn, nấc nghẹn. “Con bị phản bội, con ch.ết... ch.ết khi còn chưa đặt chân đến ma giới, hức”.
Athena úp mặt vào đùi nữ thần Gaia, khóc nức nở, nữ thần Gaia nhẹ nhàn xoa đầu an ủi cô, cho đến khi cô dừng khóc, nữ thần Gaia mới nói.
“Không sao đâu, là ta đã sai khi đưa con đến Rune, họ thay đổi rồi, số phận của họ bây giờ không cần ta hỗ trợ gì nữa, còn con, con gái...” Gaia hơi dừng lại, cô nâng cầm Athena lên, nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt trìu mến, chang chứa tình thương, nói tiếp: “Con sẽ sống lại, nhưng với cơ thể khác, thân phận khác, cuộc đời này sẽ không phải mang trọng trách gì nữa, con hãi làm những gì con muốn!”.
“Thế còn Ma Vương đang sống lại thì sao? Nhân loại sẽ gặp nguy mất!” Athena lưỡng lự, cô không muốn chối bỏ trách nhiệm của mình, cô không muốn nhân loại vì tên phản bội Graven kia mà diệt vong.
“Yên tâm, Ma Vương từ trước đến nay chưa hề tồn tại”. Nữ thần Gaia nói.
“Gì chứ?” Athena không tin vào tai mình, vội hỏi lại.
“Câu chuyện đằng sau sâu xa khó nói, nhưng đến lúc nào đó, con sẽ hiểu” nữ thần Gaia kiên nhẫn giải thích, bỗng phía sau truyền đến tiếng hằng giọng trong trẻo.
“Ta tới rồi đây, muốn nhờ gì thì nhanh đi, ta đang bận lắm” Giọng nói vang lên ngắt ngang câu chuyện, phía sau nữ thần Gaia, một cô gái tuổi chạc 20, khuôn mặt hồng hào căng mịn, mặc chiếc đầm xanh lục, tô điểm bằng hoa và lá.
“Tới rồi sao Acacia, vừa kịp lúc!” Nữ thần Gaia nói.
“Hứ, nhanh đi, ta còn rất bận, không rảnh ở đây lâu đâu, Tử Thần còn nhìn ta chằm chằm kìa, đi lâu quá hắn xổng chuồn lại khổ lắm!”. Người tên Acacia nhăn nhó khó chịu, liên tục thúc giục Nữ thần Gaia.
“Được rồi được rồi, làm ngay đây!” Nữ thần Gaia vội nói. Sau đó từ tốn nhẹ nhàn đưa đứa trẻ đang bế qua cho Acacia, đứa bé bị ngưng sữa nhưng không khóc, chỉ mở mắt trân trân, như thể thiếu mất linh hồn.
“Đây là thân xác mà ta chuẩn bị, còn linh hồn là đứa trẻ này, Athena!”. Nữ thần Gaia giải thích.
“Ủa sao ch.ết ngắt rồi?” Acacia nhìn Athena ngạt nhiên, nhưng thoáng chốc đã trở về như cũ, vội nói: “Vậy để ta dùng Ngự Sinh Thần Thuật lên nó”.
“Nhờ cô!” Nữ thần Gaia gật đầu.
Athena cũng hơi hồi hộp, cô sẽ được sống lại, được trao cơ hội mới để làm lại từ đầu, nếu có thể, cô muốn trả thù Graven và đồng bọn của hắn.
Acacia giơ tay, trong tay như biến ra một nhánh cây, sần sùi nhưng tươi mát, điểm nhẹ lên trán Athena, biến cô thành dòng sáng, chui vào giữa trán đứa bé kia, đứa bé cũng nhắm tịt mắt, bắt đầu ngủ say, cơ thể đứa bé thì phát triển cấp tốc, chỉ chốc lát đã trở thành thiếu nữ 18.
“Được rồi, giờ là đưa đứa bé này về thế giới”. Acacia nói, sau đó buôn tay, thả thân xác Athena rơi xuống, nhưng không phải xuống nền, thân xác như thể rớt xuống không gian vô tận, rơi vào vị trí mà thân xác trước kia của Athena ch.ết, mặt đất vươn dài lên nhẹ nhàn đón đỡ.