Chương 6: Celina bệnh nặng

Cho đến khi con nai nướng chỉ còn bộ xương, đám Goblin lăng ra tứ hướng mà trương bụng ngủ nướng, Lộc nhìn cảnh này mà khẽ cười, cuộc sống vô lo vô nghĩ gì đây? Nhưng để hòa nhập làm Goblin, cậu cũng học theo mà lăng ra ngủ, cho đến khi nắng chiếu vào mắt, cậu bị cái nắng chói cho tỉnh ngủ, lòm còm bò vào gốc cây, nhìn những Goblin khác còn say xưa ngủ, cậu gật gù:


“Không phải tự nhiên mà Goblin được cho là chủng loài yếu ớt đâu nhỉ, thể hình thì nhỏ bé mà tính nết thì lười biến cấp độ ông nội, rõ ràng là yếu bằng thực lực!”.


Lộc mải mê bêu xấu trong lòng, không chú ý rằng con Orc đằng xa cũng ngủ dậy, nó đánh thức những con Goblin gần nó, giọng ét ét như heo, nghênh mặt ra lệnh: “Đi săn, thức dậy đi săn đi, hết đồ ăn rồi!”.


Đám Goblin được đánh thức lập tức nghe lệnh, chúng kêu đồng bọn khác thức dậy đi săn với Orc, tuy nhiên chỉ Goblin trưởng thành hoặc Hobgoblin mới đi săn, còn những Goblin non như Lộc thì không bị gọi.


“Ừ thì ít ra bọn này còn tính người, à lộn, tính Goblin, không dẫn con non theo đi săn, có lẽ nhờ vậy mà Goblin dù yếu nhưng vẫn phát triển rất nhanh, chứ chúng mà dẫn theo đám Goblin non rồi toàn ch.ết trong chuyến đi thì đẻ éo gì kịp bị giết” Lộc đánh giá, dù chỉ một chủng tộc Goblin đơn giản, yếu ớt nhưng cũng nhiều thứ thú vị và mới lạ khiến cậu cảm thán không thôi, có lẽ khi trở về Trái Đất, có khi cậu thành “nhà sinh vật dị giới học” không chừng, hahaha.


Chuyện đi săn không có liên quan đến mình, Lộc cũng xách đít về trại của mình, thấy Rock vẫn còn ngủ ngoài gốc cây, hên là tên này ngủ ở trại chứ ngủ chung với đám kia có khi cũng bị bắt đi rồi, dù đi đông nhưng Goblin vẫn chỉ là chủng tộc yếu ớt, tỉ lệ ch.ết khi đi săn rất cao.


available on google playdownload on app store


Để cho Rock ngủ, Lộc đi vào trại, bây giờ cậu mới quan sát kĩ cái trại này của mình, Goblin xây trại khá đơn sơ, lựa một cái cây lớn, rồi dựng cột nhỏ giáp vòng, xong dựng vách xung quanh, dùng đất, lá, vải để che, bên trong thì dùng lá, gỗ để chia làm từng vách riêng, lót lá dưới đất, lá được dùng khá giống lá chuối nhưng không có cọng bẹ chuối, dùng để lót dưới đất, mặc thay quần, đắp như mền hoặc các công dụng khác mà cậu chưa biết, tóm lại là ăn ngủ nghỉ mọi thứ trên loại lá đó.


Nhìn giáp một vòng, thấy không có gì quá đặc sắc, Lộc đi tới chỗ Celina, cô bé vẫn bệnh, bên cạnh Celina là một miếng thịt nướng, có lẽ là miếng mà Rock để dành lúc nãy, tên ma vật này nhìn vậy nhưng cũng biết thương con cái của hắn, chỉ là trí khôn thấp nên không biết cách trị bệnh cho Celina, mà được như vầy cũng tốt rồi, Lộc cộng thêm điểm bố tốt cho Rock.


Nhưng mà đem thịt về để đó, không đút cô bé ăn gì cả cho nên cậu phải đút cho Celina ăn, dù cô bé rất mệt khi bệnh nhưng được cái rất ngoan, cậu muốn cô bé ăn hay uống cô bé điều làm theo, không hề khóc nhè hay nhọc nhẽo, khá hiểu chuyện khiến Lộc cũng thấy thương, dù không phải cùng giống loài.


Nhưng khổ nỗi thuốc của cậu không có tác dụng mấy, cô bé vẫn không khá hơn được chút nào, tình trạng cảm sốt một lúc một nặng thêm, lát sau mặt xanh lá mà bệnh muốn trắng luôn rồi, môi khô nức, mí mắt rũ xuống, thở từng hơi thở yếu ớt.


“Làm sao bây giờ, đây là trong rừng, kiếm đâu ra thuốc cho cô bé bây giờ, thảo dược trị cảm mình đem về không có tác dụng mấy, có lẽ cô bé bị bệnh nặng hơn mình nghĩ” Lộc lo lắng, lòng bồn chồn như lửa đốt.


Bỗng Celina quay sang ói hết thịt mà cậu vừa đút, ôm bụng co quắt lại rung cầm cập khiến Lộc hoảng hốt, vội ngồi xuống kiểm tra, thấy tình trạng cô bé càng trở nặng, miệng thì thào “lạnh quá”, Lộc chỉ có thể cỡ luôn cái váy da của mình mà đắp lên, để bản thân trần truồng lủng lẳng.


Đang rối rắm không biết nên làm gì, bỗng Lộc nhớ ra lúc nãy vẫn còn chén thuốc lạ kia, liền ôm tâm lí ăn may mà đem ra đút cô bé uống, nhưng cô bé bây giờ yếu đến nỗi không tự uống được, lại cộng thêm Goblin không có muỗm để đút khiến cậu hết cách, đành phải dùng miệng móm từng ngụm thuốc đắng cho cô bé, cho đến ngụm cuối cùng, lưỡi cậu cũng muốn quéo lại vì đắng mất rồi.


Để Celina nghỉ ngơi tiếp, nếu cô bé vẫn không qua khỏi thì cũng là cái số, cậu cũng đành chịu vì cậu đã cố hết sức mình, Lộc đắp lá ngay ngắn cho cô bé, còn bản thân thì đi kiếm một cái váy da khác mặt vào.


Sau khi giải quyết xong Celina, Lộc bây giờ cũng không có làm gì, nếu là Goblin khác có lẽ sẽ tiếp tục tìm chỗ để ngủ chiều, nhưng cậu có ngủ cả ngày được như Goblin đâu, nên cậu quyết định đi dạo một vòng quanh làng Goblin, muốn khám phá thêm về thế giới mới này, trại của cậu nằm ở rìa làng, xung quanh còn các trại của Goblin khác, các trại nối liền san sát nhau tạo thành một hình bán nguyệt ở vòng ngoài, đi sâu vào trong là vách núi, ở vách núi có hang động, cũng là nhà tù chứa giống cái sinh sản của Goblin bắt được, ừm theo hiểu biết của Kane là vậy, ít nhất Kane cũng được vào hang để tập sinh sản mỗi tháng.


“Đù, tháng này Kane chưa đi vào hang, nghĩa là sắp tới mình sẽ đi học cách chịch!” Lộc sửng sốt, trong lòng không biết diễn tả cảm xúc này ra sao, Goblin hay Orc điều là chủng loài có nhu cầu sinh sản cao, nhưng tỉ lệ sinh giống cái vô cùng thấp, có lẽ còn chưa tới 10%, thậm chí là thấp hơn, nên bọn chúng cũng thường bắt cóc giống cái của các loài khác về để giao phối và ép sinh sản, tiêu biểu là phụ nữ nhân loại.


Lộc cũng hơi bất ngờ khi nhân loại ở đây giống hoàn toàn với Trái Đất, cậu còn tưởng phải kiểu như người ngoài hành tinh, da xám mắt đen lòi ra nhú siêu nhân Tiga cơ, nhưng mà nếu giống con người ở Trái Đất thì tốt quá, dù sao đối với cậu thì hình dạng con người cũng hợp mắt hơn.


Các “máy đẻ” sẽ bị nhốt ở hang, cũng là nơi ở của Orge, hang nằm sâu trong làng và được bảo vệ khá tốt nên cũng rất khó mà chạy thoát, đa số máy đẻ điều được xác định là ch.ết dần ch.ết mòn trong hang, nghĩ đến đây Lộc hơi lạnh sống lưng, giống loài này tuy hèn yếu nhưng vô cùng máu lạnh, cũng may cậu cũng là Goblin, chứ không có khi bây giờ đang nằm trong bụng bọn chúng rồi.


Sau khi dạo một vòng ngoài, Lộc cũng cảm thấy không có gì thú vị mấy, đa số điều là liều trại của Goblin, hoặc là trại lớn dành cho Orc, sâu bên trong làng có những ngôi nhà sàn to là nơi ở của các Hobgoblin già và Orc có địa vị cao, những ngôi nhà này được xây dựng chỉnh chu hơn mấy cái liều trại xập xệ của Goblin.


Cơ mà nhà to thế để làm gì? Lộc hơi tò mò điều này, cậu đánh liều đi đến ngôi nhà của một Hobgoblin già tên Tree mà Kane quen biết lúc trước, mà theo trí nhớ của Kane, lão Hobgoblin này có thứ gì đó gọi là sách, dù Kane không hiểu sách là gì, nhưng đối với Lộc thì lại khá hứng thú, sách của Hobgoblin già sẽ ghi lại cái gì?


Vòng một đoạn là đến nhà của lão Hobgoblin kia, nhà sàn cao hơn 1 mét, bên dưới đa số là vũ khí, váy da thú, quần vải của lão Tree, nhìn sơ qua một cái rồi Lộc bước lên nhà, bên trong không hề bài trí nhiều, chỉ đơn giản là một gian nhà vươn vãi sách, gần cửa có cái đống lửa đã tàn, bên vách trái có một cái thùng gỗ đựng sách và bên phải là một cái giá treo những cây gậy khá lạ mắt, lão Tree thì đang đọc cái gì đó trong sách, thấy Lộc bước vào liền quay sang hỏi.


“Kane, ngươi đi đâu đây?”.
“Con đi chơi” Lộc giả vờ nói.


“Sao không vào rừng chơi? Ta sẽ không cho ngươi chơi với sách của ta nữa đâu!” Tree nghiêm mặt nói, giọng điệu chứa một chút tức giận vì ngày trước khi Kane vô tình vào nhà lão đã mượn sách chơi rồi làm rách rất nhiều trang của một quyển sách mà lão đang nghiên cứu.


“Con không xé nữa, con thề với Đất Mẹ!” Lộc nói, đây là câu nói chứng minh tốt nhất mà các ma vật trong Lãnh Địa Ma Vật hay dùng, bởi vì hầu như tất cả ma vật điều tôn kính Đại Địa Mẫu Thần Gaia.


Lão Tree nhìn Lộc một hồi như đang suy nghĩ rồi gật đầu chấp nhận, lão đưa qua một quyển sách chứa toàn tranh cho cậu với suy nghĩ mấy bức tranh đầy kì lạ kia sẽ giúp cậu hứng thú mà không xé sách nữa.


Lộc tiếp lấy, qua một bên bắt đầu xem, cậu phát hiện quyển sách này là một quyển truyện tranh, bên trong miêu tả câu chuyện về một nữ nhân loại có mái tóc màu bạch kim, cô ta bị nhầm tưởng là phù thủy mà bị người khác xua đuổi, đánh giết.


Sau đó cô ta chạy trốn vào rừng và sống trong một hang động, tại đây cô ta kết bạn với bầy quạ.
Cô ta sống bình yên, hàng ngày ăn trái cây của quạ đem tới và lụm trứng chim trong rừng, tối về ngủ trong hang, bỗng một ngày cô ta gặp một chàng trai bất tỉnh bên suối, cô gái đã cứu lấy chàng trai.


Thì ra chàng trai là chàng hoàng tử, anh ta đã cưới cô gái để cảm ơn.
Câu chuyện kể đến đây thì dừng lại, những trang phía sau đã bị mất, mà Lộc lại cảm thấy đọc tới đây đủ rồi, cậu sợ câu chuyện này bo cua gấp quá thì lại tội cô gái tóc bạc kia.


Gấp lại quyển sách trả cho Tree, lão ta thấy Lộc hôm nay lại hứng thú xem sách thì hơi bất ngờ, sau đó tìm một vài quyển khác đưa cho cậu, đa số điều là truyện tranh kể những câu chuyện về loài người, có lẽ chúng điều là chiến lợi phẩm mà Goblin lấy được khi cướp bóc các đoàn người đi qua rừng.


Chán chê đọc truyện tranh, Lộc tò mò lại gần chỗ lão Tree đang nghiên cứu, thấy ông ta cứ nhìn mãi những dòng chữ viết lạ hoắc mà cậu đoán là ngôn ngữ nhân loại ở thế giới này.


Sau khi nghiên cứu một hồi, lão Tree cũng sao chép lại một chữ trong đó, sau đó vẽ một đường giống chữ “z” kế bên rồi để tờ giấy đó chung với một sấp giấy khác có nội dung cũng tương tự.
“Lão đang làm gì vậy?” Lộc tò mò hỏi.


“Ta đang dịch ngôn ngữ của nhân loại” lão Tree trả lời, vẫn rất chuyên chú nhìn đống chữ viết kia, Lộc nghe vậy cũng hứng thú, cầm sấp giấc kia lên lần lượt xem lão Tree đã dịch được những gì.


Mỗi chữ cái là một hình vẽ, có lẽ hình vẽ chính là nghĩa của chữ đó, như hình chữ “z” chính là chữ sấm hoặc sét, hình miếng thịt ám chỉ lương thực hoặc hình giọt nước chỉ nước.


“Sao lão không trực tiếp hỏi nhân loại?” Lộc hỏi lại, trong hang có không ít phụ nữ nhân loại, không phải chỉ cần vào đó để giao tiếp cũng như bắt buộc họ dạy chữ viết là được rồi.


“Bọn họ cũng không biết, vì đây là ngôn ngữ cổ đại!” lão Tree phản bác, mỗi đợt có nhân loại mới lão điều thử nhưng luôn không có kết quả.






Truyện liên quan