Chương 12: Ma pháp và kĩ năng

Buổi sáng hôm đó Kane khá bận bịu dọn dẹp chiến tích của bản thân, đến lúc xong xuôi cũng sắp trễ nên vội vã ra suối tụ họp, lúc này trên suối các Goblin cũng ra về gần hết thì Kane mới tới, còn chưa kịp phóng xuống để tắm thì có một nhóm Goblin khác vóng dáng thấp bé, có lẽ ngang tuổi cậu tiến lại, giọng ra vẻ nói:


“Kane! Mấy hôm nay mày đi đâu sao bọn tao không thấy?”. Con Goblin dẫn đầu chỉ tay tr.a hỏi.
“Tôi? Tôi ở trong trại” Kane thản nhiên trả lời.


“Ở trong trại á? Ngươi làm biến quá vậy, hôm qua hôm nay là đến ngày ngươi đi lụm nhặt rồi đó, tên Lake hắn không tìm thấy ngươi nên hôm qua nay vẫn còn nhặt củi trong rừng, ngươi đi nhanh đi”. Tên đó nói, sau đó dẫn đám còn lại bỏ đi, lúc này Kane mới nhớ ra là các Goblin non chưa trưởng thành sẽ phải chia nhau nhặt củi về cho làng, cứ cách vài ngày sẽ có một nhóm cứ thế thay phiên nhau.


Còn Lake là tên Goblin chung nhóm với Kane, trong nhóm còn một Goblin nữa là River, bọn họ là hai anh em trong một trại, tuổi tác cũng chỉ ngang Kane.
Biết tin, Kane cũng vội vệ sinh buổi sáng rồi lần theo trí nhớ mà tìm đến chỗ Lake và River đang lụm củi, thấy Kane tới, River rất tức giận:


“Ta còn tưởng ngươi đi lạc trong rừng rồi ch.ết mất xác rồi!”.


“Mấy nay ta quên mất, thật xin lỗi, hề hề!” Kane gãi đầu nói, sau đó xông xáo vào làm để River và Lake ra nghỉ ngơi, củi mà bọn họ phải thu thập đa số là cành cây nhỏ hoặc cây nhỏ bị gãy ch.ết khô, đem về rồi vứt đại ở sân làng để phơi, đa số điều sẽ được dùng để nhóm lửa nấu ăn, những cây củi lớn sẽ được các Goblin trưởng thành tới thu thập đem về, dù sao bọn họ cũng khiên không nổi.


available on google playdownload on app store


Cứ thế tới tận trưa, Kane, Lake và River mỗi người một bó ôm đem về làng, cũng may về vừa kịp giờ ăn nên River cũng không quá tức giận với Kane, nhưng bọn họ vẫn chưa đủ, củi trong kho vẫn còn khá vơi, có lẽ phải đi thêm một buổi chiều.


Thứ ăn hôm nay vẫn là thịt người, nhưng do làm việc nhiều nên cậu cũng rất đói, cảm giác ăn không bị ghê tởm như hôm qua nữa, ít nhất cũng có thể ăn bình thường một chút.


Lúc này Kane hơi tiếc nuối vì không thể dùng mấy cái xe gỗ mà Goblin thu giữ được kia, địa hình rừng rậm này quá khó để sử dụng, gần như là cây to che chắn hoặc dốc cao, di chuyển nhanh nhất là chân chứ mấy cái xe gần như phế hoàn toàn.


Cứ như thế nhặt cho đến chiều tối, Kane mới được nghỉ ngơi, tuy nhiên cậu vẫn vác mặt đến nhà lão Tree để học thêm ngôn ngữ nhân loại.


“Tới rồi sao?”. Lão Tree hôm nay đứng trên nhà nhìn Kane đi tới, khuông mặt không giấu nổi vui vẻ, không ai biết lão đứng đợi ở cửa từ sáng đến chiều, nếu Kane không tới, có lẽ lão sẽ đợi đến tối mới thôi, nhưng Kane đã tới, cậu không hề nói suông, cậu thật sự muốn học ngôn ngữ nhân loại.


“Xin lỗi hôm nay đi lụm củi nên không đến được!” Kane gãi đầu nói.
“À, thế lụm xong chưa?” lão Tree dẫn Kane vào nhà, sẵn tiện hỏi han.
“Chưa, chắc phải thêm vài ngày nữa”.
“Lâu thế?” lão Tree ngạc nhiên nói, sau đó như nghĩ ra điều gì, ông hỏi lại: “Ngươi không dùng Nhanh Nhẹn?”.


“Nhanh Nhẹn là gì?” Kane ngây thơ hỏi lại, trong kí ức của Kane không có thứ gì gọi là Nhanh Nhẹn cả, cậu toàn dùng sức lực tự thân bình thường mà làm thôi.


“Không biết thật?” lão Tree như không tin, sai đó lão bắt đầu hướng ra ngoài mà chạy, cơ thể bước đi già yếu bỗng nhanh bất thường, lão chạy một hơi là mất hút, sau đó lại chạy về, đứng đối diện Kane hỏi lại: “Có thể chạy được như thế này không?”.


Kane nhìn lão Tree mà ngơ luôn, không nghĩ đến lão già này già mà còn nhanh dữ, nhưng cái việc chạy nhanh kia có liên quan đến cái mà lão gọi là Nhanh Nhẹn không thì cậu không biết, nghe lão hỏi mà lắc đầu.
“Ngươi đang ở cấp độ mấy?”. Lão Tree bỗng hỏi một câu lạc đề.


“Khai thức ba, có lẽ là vừa đột phá lên” Kane thật thà trả lời.
“Có lẽ?” Lão Tree nghe câu trả lời của Kane mà nheo mắt nhìn cậu.
“Ừ... Ừm... Không nhớ rõ nữa!” Kane cười ngượng ngạo.


Lão Tree cũng không hiểu tại sao tên này lại không biết cách sử dụng Nhanh Nhẹn, nó là bản năng của Goblin, thuộc về bản năng chủ động hơn là bị động, nhưng dù phải chủ động sử dụng thì việc biết tới Nhanh Nhẹn là chuyện hiển nhiên, lão chưa thấy Goblin nào lạ như Kane cả.


“Được rồi, ngươi thử sử dụng ma lực trong người xem!”. Lão Tree nói.
“Ma lực sao?” Kane thầm lập lại, cậu thử nhắm mắt, cố cảm nhận toàn bộ cơ thể mình như thể muốn biết cái gọi là ma lực kia có cảm giác gì, sử dụng ra sao.


Cậu chú ý dò tìm khắp cơ thể, không cảm thấy sự khác biệt ở chỗ nào trong cơ thể, nhưng không hiểu sao cậu lại có cảm giác, nó không phải nằm một chỗ, mà nó trải điều khắp người cậu, như là nước trong máu, máu trong thịt, thịt trong da vậy, hòa làm một.


Có ý tưởng, Kane bắt đầu lần nữa, thả lỏng cảm nhận khắp toàn thân, lúc này cậu có thể cảm thấy thật sự nó đang tồn tại khắp cơ thể, nhưng lại mờ nhạt vô cùng, có lẽ cấp bậc cậu quá thấp.


Sau khi cảm nhận được, cậu bắt đầu thử thôi thúc nó, tập hợp rồi để nó chảy theo các mạch máu di chuyển đến đôi chân.


Lúc ma lực tập hợp tại đôi chân nhiều hơn nơi khác, Kane cảm thấy đôi chân nhẹ đi, như có sức lực mạnh hơn hẳn, bản thân có thể nhảy cao hơn bình thường, thế nên cậu thử nhảy lên một phát, kết quả không ngoài mong đợi, cậu bậc cao nửa mét, thậm chí có thể cao hơn nếu cậu dụng toàn lực.


“Ồ, được rồi kìa, ít nhất cũng không phải đồ ngu” lão Tree cũng cười cợt trêu chọc, sau đó chầm chậm giải thích: “bản năng của Goblin là chạy nhanh, chúng ta có thể không sống lâu như Elf, thông minh như nhân loại, mạnh mẽ như Orc hay bất cứ thứ gì, nhưng chúng ta chạy nhanh, chạy nhanh là có thể sống”.


Lão Tree cắt nghĩa, bắt đầu đem việc chạy nhanh, bỏ chạy nói đến hùng hồn, như kiêu hãnh khiến Kane cảm thán không thôi, nhưng đây là quan niệm cơ bản của loài Goblin, dù rất mắc cười nhưng cậu vẫn tiếp thu nó, chỉ có như thế cậu mới giống Goblin.


Sau khi được lão Tree giảng dạy một hồi, lão cũng dừng lại, nói: “bây giờ hãy dùng ma lực xuống chân, sau đó bằng ý chí thôi thúc bản năng chạy trong người để thi triển nhanh nhẹn thử xem”.


Nghe vậy, Kane cũng làm theo, cậu lần nữa cảm nhận ma lực trong người, dồn nó xuống đôi chân, cho đến khi cậu cảm thấy đã đủ liền tập trung tinh thần, thôi thúc bản thân chạy, rồi bắt đầu chạy.


Từng bước từng bước, cậu có thể cảm nhận được bản thân đang bắt đầu chạy nhanh dần, nhanh hơn bình thường, lòng vui sướng vì cảm giác lạ lẫm này mang lại, từng cơn gió như gào thét bên tai, phả vào người mát lạnh từng cơn.


Cậu nhanh chóng yêu thích cảm giác này, càng tung nhiều sức hơn nữa, đang chạy thì phía trước xuất hiện một cái cây, cậu muốn rẽ hưỡng nhưng vì là lần đầu sử dụng ma lực nên không kịp phản ứng, không kịp dừng lại, cứ thế tông thẳng vào một cái cây, té ra đất, trời đất quay mồng.


Lão Tree nhìn thế nhìn vỗ trán lắc đầu, sau đó bước vào nhà chuẩn bị cho việc dạy học, lát sau Kane cũng lấc ca lấc cất chạy vào, trên đầu còn sưng một cục nhưng mặt vẫn vui, đây là lần đầu tiên mà cậu trãi nghiệm cái gọi là ma lực ở thế giới này, thật là muốn hét lên sướng vãi đái.


Kỹ năng Nhanh Nhẹn có thể sử dụng dễ dàng và nhanh hơn nữa nếu quen thuộc và nắm giữ nó, Kane chỉ mới làm quen với sử dụng ma pháp và kỹ năng ma pháp nên rất tốn thời gian để thi triển mà còn không khống chế được, có lẽ phải luyện tập rất lâu nữa mới có thể sử dụng thuần thục như lão Tree.


Quay lại với con đường học vấn, việc học của Kane cũng khá vất vả, không có mực, bút để viết, cũng chả có bảng để dạy, tất cả những gì lão Tree có là sách nên Kane chỉ có thể viết trên đất, đêm đến thì viết dùng than đập ra pha nước làm mực, bẻ cây mà viết trên lá dưới ánh lửa mờ mờ, rồi cứ thế vừa viết vừa học, học đến khi cái sân nhà lão Tree bấy bá đầy chữ, như bị Kane cày sới, cây thì trụi hết cành hết lá.


Từng là nhà bác học, dù kiến thức cũng không gọi là uyên thâm nhưng cũng không nói là dốt, khả năng tiếp thu kiến thức của Kane cũng gọi là khá ổn, nếu cứ kéo dài thêm ba đến năm tháng, chắc chắn cậu sẽ có thể tự tin giao tiếp với nhân loại.


Kane ban ngày tập dùng ma lực, nhặt củi, tối đến đi học chữ ở nhà lão Tree, cứ thế tiếp diễn thêm hai ngày.
Sau hai ngày thì củi cũng chất đầy kho, cậu cũng giải phóng được thời gian nên tập trung học hành được nhiều hơn, nhưng cậu lại gặp một vấn đề khác mà cậu cũng cạn lời, cậu sinh lí khỏe quá.


Goblin tuổi thọ trung bình là 10 năm, trong đó hai tuổi là thành niên, ba tuổi là trưởng thành, Kane đang trong giai đoạn tuổi thành niên cho nên cũng có những biểu hiện sinh lí, nhưng khá mãnh liệt, vì gần đây cậu cương cả ngày.


Tại sao lại như vậy, Kane cũng nghĩ là do giấc mơ mộng tinh đầy chân thật kia kích thích sinh lí trong người cậu, nhưng cậu chú ý thấy các Goblin cùng tuổi khác đa số điều giống cậu, cho nên cậu kết luận đây là đặc tính giống loài của Goblin.


Bản tính nguyên thủy của các loài là ăn uống và ȶìиɦ ɖu͙ƈ, mà hai bản tính này ở Goblin còn bị phóng đại rất nhiều, nhu cầu về ăn uống và sinh sản có thể nói là rất cao, Kane nhận thức được điều này và cũng không ức thúc hay kiềm chế bản thân, dù sao cậu cũng chính là Goblin.
Cho nên...


“Ngày mai mình vào hang!” Kane giơ nấm đấm lên quyết tâm, tâm thế như sắp đi đánh trận vậy, dù sao kiếp trước cậu vì một số chuyện mà trở thành một đứa tự kỉ chưa có mối tình vắt vai nào, dương vật cũng chỉ dùng để đái mà thôi, có thể nói ngày mai sẽ là lần đầu tiên cậu làm chuyện đó ở cả hai kiếp đời.


Với cả nếu có thể, cậu cũng mong có thể nói chuyện với những nhân loại còn sót lại trong đó, dù sao chỉ học ngôn ngữ nhân loại từ lão Tree mà không thử nghiệm với nhân loại thì khó mà nhớ được.


Mục tiêu đã có, hôm đó Kane về sớm ngủ một giấc thật sảng khoái để chuẩn bị cho cuộc chiến quan trong nhất ngày mai.






Truyện liên quan