Chương 56: Hamster kẹt trong bẫy (2)

Tôi cảm thấy mình như là một con chuột kẹt trong bẫy vậy.
Số lượng kẻ xấu cải trang thành người hầu khá đông. Một số nhanh chóng chạy đến đứng chắn ở cửa ra vào và cửa sổ của phòng tiệc, trong khi những người khác cầm vũ khí lao vào tấn công các quý tộc.
"Tại sao lính Hoàng gia vẫn chưa tới?"


Có người hét lên với giọng đầy sợ hãi.
Đội binh lính hoàng gia vẫn chưa xuất hiện. Không, cho dù họ có lết được tới đây thì cũng chủ yếu để dọn hiện trường thôi. Những người được đào tạo bài bản và chuẩn bị rất tỉ mỉ cho ngày này mà vậy sao.


"Mục tiêu, tất nhiên là Belial và Sen......"
Để tránh vướng vào cuộc hỗn loạn, tôi nấp sau một cây cột và tìm Kyle. Anh ấy đang giật con dao găm từ tay đối thủ và đánh vào đầu hắn, khiến tên đó ta bất tỉnh.


Sẽ không khó để hạ một đối thủ đang lăm lăm muốn giết bạn mà không kết liễu cuộc đời bé nhỏ của hắn. Đối với Kyle, người đã quen với việc tấn công vào các điểm yếu của đối thủ, chỉ cần nhẹ nhàng né đi và khiến chúng lên liệt là được. Anh cùng thường dùng cách này để đối phó với quái thú.


"Tới đây đi!"
Kyle hét về phía tôi. Không chờ đợi lâu, tôi chạy vụt đến chỗ anh ấy.
Soạt.
Con dao găm bay như một tia sáng sượt qua tôi và trúng thẳng vào vai kẻ đang nhắm đến lưng tôi. Gã đàn ông không chịu nổi cơn đau nên ngã ngửa ra.


"Trong số những kẻ này có những sát thủ chuyên nghiệp. Đi cùng nhau sẽ an toàn hơn."
Trái với suy nghĩ tôi sẽ trở thành gánh nặng cho Kyle, anh lại kéo tay tôi. Tôi gật đầu và nhanh chóng nấp đằng sau anh ấy.


available on google playdownload on app store


Bên kia, Sen đang cầm máu bằng cách ấn lòng bàn tay vào vùng đùi bị thương. Những vết máu đã loang rộng trên bộ váy trắng cho thấy cuộc hỗn loạn mà cô đã vướng vào chỉ trong thời gian ngắn.


"Ta và Belial sẽ đến cổng phía tây. Có rất nhiều quý tộc không liên quan nên chúng sẽ rút lui sớm thôi. Tất nhiên, đồng bọn của chúng có lẽ đang ẩn nấp bên ngoài nên chúng ta không nên chủ quan."
"Tôi nên làm gì bây giờ?"


"Đưa Sen chạy về biệt thự. Hãy đi báo cáo tình hình cho các hiệp sĩ của Blake và yêu cầu được bảo vệ. Ta sẽ đến trong giây lát."
"Đó là một lời đề nghị tốt."


Belial tiến lại gần và cười lạnh, rũ sạch vết máu trên thanh kiếm của mình. Không giống như Ky le, anh ta sẽ nhận được ít hình phạt hơn cho dù có làm hại ai, nên có vẻ như không cần nương tay.
"Anh có thấy không?"
Belial bước đến và hỏi Kyle.
Kyle trả lời thẳng thừng.
"Có."


Cửa sổ hệ thống cung cấp ngữ cảnh để giúp tôi hiểu.
[Những người bị tấn công là những quý tốc đồng minh với Belial Serena Meinhardt và Seine Lande. (Từ giờ để tên Sen như vầy cho sang nha)
"Hắn ta bộc lộ bản chất sớm hơn dự kiến. Có vẻ tôi khiến hắn lo lắng rồi."


Không phải Lorenz là người trực tiếp gây ra chuyện này. Nhưng nghĩ thôi, cũng có thể thấy rõ ý đồ của Lorenz và lợi ích mà hắn ta sẽ thu được.
Hiển nhiên rồi.
Đây là lời cảnh báo của Lorenz Serena Meinhardt.


Lời cảnh báo rằng nếu Belial cản trở, máu sẽ đổ bất cứ lúc nào và anh ta sẽ làm bất cứ điều gì để loại bỏ các hoàng tử theo cách này.
Tàn bạo và máu lạnh. Ngoài ra, hắn thậm chí còn không cố gắng che giấu nữa. Việc bọn tay sai thực hiện một cách trắng trợn là bằng chứng cho điều đó.


Thành thật mà nói, tôi hơi mệt mỏi với hắn rồi.
Tất nhiên, không có thời gian để ngưỡng mộ sự ác ý của ai đó. Cho dù Kyle và Belial có bảo vệ tôi đến đâu, chắc chắn sẽ có người bị thương nếu ẩu đả trong một không gian chật hẹp như vậy.
"Đi nào. Tôi sẽ đỡ cô. Cô ổn chứ?"


Sen suy nghĩ một lúc rồi ném những món đồ trang trí trên váy và khuyên tai xuống sàn. Cô ấy thậm chí còn cởi bỏ mạng che mặt, ném nó đi và gật đầu kiên quyết.
"Tất nhiên rồi! Hãy đi nhanh lên!"
"Hãy cẩn thận với những tên lính đánh thuê bên ngoài."


"Vệ binh Hoàng gia đã có mặt. Chúng tôi đã trấn áp được một phần rồi!"
Belial nói to với những hiệp sĩ mới đến.
"Loại tên điên nào dám làm chuyện như thế này trong lâu đài Hoàng gia? Giết hết bọn phản loạn và bắt chúng phải trả giá cho tội lỗi của mình!"


Belial nhận được một thanh kiếm từ hiệp sĩ vừa đến. Sau đó, sau khi suy nghĩ một lúc, anh ta giật lấy thêm thanh kiếm từ thắt lưng của hiệp sĩ và ném nó vào Kyle.
"Dừng trò thương xót tầm thường đi. Nếu có thứ muốn bảo vệ, anh cần phải làm quyết liệt hơn."


Kyle mỉm cười méo mó trước từ thương xót. Như thể anh đã nghe thấy một trò đùa tồi tệ.
"Tôi có thể chiến đấu vừa phải....."
"Tôi sẽ dọn dẹp hậu sự. Một cách hoàn hảo."
Ánh mắt của Kyle thay đổi trước những lời đó.


"Tôi thực sự không muốn, nhưng bây giờ, thà chịu cái danh Đại công tước máu lạnh còn hơn là chạy trốn."


Sau đó, bốn người chúng tôi cùng lúc hướng về phía cổng phía tây. Đây là một cánh cổng phụ thường không được sử dụng, nhưng nếu băng qua khu vườn nhỏ từ bên này thì đó là con đường dẫn thẳng đến biệt thự.


Belial nhanh chóng hạ gục những tên cản đường một cách không thương tiếc. Ngay khi một tên ngã xuống, một tiếng kêu chói tai phát ra từ hướng đó. Nhưng tôi không còn thời gian để quay lại nhìn.
"Tôi có thể hủy Biến hình để trở về, dù vậy...


Tôi sẽ không để Seine ch.ết. Điều đó không tốt lành gì cả.
Belial dự định ở lại đây để giải quyết tình hình và kéo những người bất tỉnh đi thẩm vấn. Và Kyle sẽ bảo vệ cả hai chúng tôi.


Tuy nhiên, thật không may, tình hình bên ngoài phòng tiệc còn tệ hơn bên trong. Đó là vì những tên đánh thuê không rõ danh tính đã dàn hàng để bắt chúng tôi.
"Lũ chuột đó kéo đến rồi."
Lần đầu tiên, một câu chửi phát ra từ miệng Kyle, người vốn không ưa những lời lẽ gay gắt.


Tuy nhiên, nội dung thì.......
Ngài không thể chọn câu khác sao. Hamster biết hamster buồn đấy.
Tất nhiên là tôi hiểu cảm giác của anh ấy. Thật là một mớ hỗn độn đã xảy ra ở giữa lâu đài hoàng gia. Sẽ rất khó để xem một vở kịch như thế này ngay cả khi bạn bỏ ra rất nhiều tiền.


"Nếu không chỉ những người hầu mà còn cả những vệ sĩ hoàng gia bị địch trà trộn vào, điều đó có nghĩa là không nơi nào trong lâu đài hoàng gia là an toàn."


Kyle không hề tỏ ra sợ hãi ngay cả khi đứng trước hàng chục người đàn ông cầm kiếm. Anh sải bước dài về phía trước, nắm lấy thanh kiếm bằng cả hai tay và vung nó qua đầu.
Và rồi, anh đánh mạnh về phía trước.
thịch!


Khi thanh kiếm ngập trong ma thuật đỏ chạm xuống sàn, nó tạo ra một âm thanh khó tin đến mức gần như có thể khiến một tảng đá nứt làm đôi. Như vẫn chưa đủ, năng lượng ma thuật bắn ra theo đường thẳng, tạo ra một con đường màu đỏ.
"Bởi vì ngươi không sợ ch.ết, mới dám cản đường của ta."


Kyle nói với giọng trầm.
Đó là cảnh tượng có thể chứng minh rõ ràng làm thế nào anh ấy có thể sống sót ở một miền Bắc cắn cỗi như vậy mà không ch.ết và trở thành chủ nhân của miền Bắc.
"Vậy thì ta sẽ đích thân cho ngươi biết ngươi nên biết sợ cái ch.ết."
Tôi nhanh chóng nhìn xung quanh.


Thấy không còn quân tiếp viện nào đến nữa, có vẻ như thế là xong. Chà, dù có làm việc lộ liễu đến đâu thì ít nhất hắn ta cũng sẽ giả vờ che dấu hành động của mình, vì vậy chắc chắn phải có giới hạn về số lượng người tấn công.


Trong khi Kyle dọn dẹp đám đông, tôi đỡ Sen băng qua vườn. Dù chắc hẳn cô ấy đã rất đau vì vết thương nhưng cô vẫn nghiến răng chịu đựng.
Kyle muốn đi theo chúng tôi để bảo vệ.
Tuy nhiên.


"Chúa tể tháp ma thuật đã chuẩn bị thời cơ thích hợp để tấn công. Nếu đầu hàng, các người sẽ được tha mạng."
Đôi mắt đỏ hoe của Kyle sáng lên khi anh nghe thấy lời nói của một người đàn ông đã gục xuống và hấp hối.
"Ngươi là phù thủy."


Tôi đã từng nghe câu tương tự từ anh ấy. Là khi tôi biến mất trước mắt anh và khi sống sót trở lại sau khi rơi xuống vách đá.


Tuy nhiên, cách nói chuyện của anh lúc ấy và bây giờ hoàn toàn khác. Giọng nói của Kyle lộ rõ sự tức giận và ý muốn giết người. Mặc dù những lời đó không hướng tới tôi nhưng cũng đủ khiến tôi lạnh gáy rồi.
"Hoặc, là tay sai của chúng?"
Kyle túm tóc người đàn ông và kéo lên hung bạo.


"Nhờ quà các ngươi thỉnh thoảng gửi mà người dân ta ch.ết rất thảm hại, hàng chục, hàng trăm. Các ngươi tin rằng chỉ vì ta không trả thù nên sẽ bỏ qua không?"
"Khụ...."
"Blake không quên mối hận thù này. Và ta rất vui vì được chứng minh điều đó ngày hôm nay."


Kyle lặng lẽ ra lệnh cho tôi mà không hề nới lỏng tay.
"Shu."
"....Vâng, thưa Điện hạ."
"Hãy đi qua vườn để đến biệt thự càng nhanh càng tốt. Đợi ở một nơi an toàn, ta sẽ tới đó sớm."
"Được rồi."
"Ta cần nói chuyện với tên này một lát."


Tôi đoán anh ấy không muốn cho tôi thấy những việc anh chuẩn bị làm. Ngoài ra, vẫn còn những tên khác ở lại, nên ở lại đây không phải là ý kiến hay.
Tôi lắc đầu thật mạnh.


Có vẻ như sự việc này không đơn giản là kế hoạch xấu xa của Lorenz. Nó dường như có liên quan đến Tháp ma thuật ở khu vực vô luật pháp phía bắc.
"Đi thôi, Seine. Tôi sẽ giúp cô điều trị."
"Huh."
Tôi đỡ Sen đi nhanh hết mức có thể và thì thầm với hệ thống.


"Cửa hàng Hạt! Mở cửa hàng Hạt. Không, mở nó luôn bây giờ sẽ không có ích gì nhiều. Hãy thêm một số mặt hàng hữu ích trên đường đi. Càng nhiều đồ chữa trị càng tốt!"
[o(>
"Nhanh! Hôm nay ta sẽ xả mớ phép màu đã thu được!"
[o(>


Có thể sẽ cần sử dụng cho không chỉ Sen mà còn cả Kyle và Belial. Sẽ thật tuyệt nếu có thứ gì đó hiệu quả hơn cách điều trị thông thường. Tất nhiên, nó không miễn phí và tôi phải trả giá bằng mạng sống.


Mặc dù có một bác sĩ trong lâu đài, nhưng việc như thế này còn có thể xảy ra ngay cả trong lễ đính hôn, tôi không biết sự cố khác sẽ xảy ra khi nào và như thế nào trong tương lai. Không có hại trong việc chuẩn bị trước.
".....Ngài sẽ ổn thôi, phải không?"


Có lẽ đó là lý do tại sao những lời đó thốt ra mà tôi không hề ý thức được.
Có một điều tôi nhận ra sau khi nói, đó là lúc này tôi thực sự rất lo lắng.
Tôi lo lắng cho anh ấy.


Tôi biết. Kyle Blake rất mạnh mẽ. Nỗ lực và tài năng mà anh ấy tích lũy được cho tên tuổi của mình là rất lớn, vì vậy anh ấy sẽ không dễ dàng ch.ết vì những thứ thế này.


Nhưng, tôi vẫn lo lắng. Để đạt được những gì mình muốn, con người sẽ làm mọi việc, kể cả vượt quá mốc giới hạn của nhân tính.


Tôi không muốn ngài bị tổn thương bởi sự tàn bạo của những kẻ đó. Tôi muốn ngài, liên kết định mệnh của tôi, được sống. Tôi muốn ngài được hạnh phúc.
"Tôi......."
......Bởi vì tôi yêu ngài.






Truyện liên quan