- Chương 1: Mở đầu
- Chương 1-1: Lâu rồi không gặp 1
- Chương 1-2: Lâu rồi không gặp 2
- Chương 1-3: Lâu rồi không gặp 3
- Chương 1-4: Lâu rồi không gặp 4
- Chương 1-5: Lâu rồi không gặp 5
- Chương 1-6: Lâu rồi không gặp 6
- Chương 2-1: Thực sắc tính dã 1
- Chương 2-2: Thực sắc tính dã 2
- Chương 2-3: Thực sắc tính dã 3
- Chương 2-4: Thực sắc tính dã 4
- Chương 2-5: Thực sắc tính dã 5
- Chương 3-1: Cốc anh đào, sách chép tay 1
- Chương 3-2: Cốc anh đào, sách chép tay 2
- Chương 4-1: Kẹo bạc hà 1
- Chương 4-2: Kẹo bạc hà 2
- Chương 4-3: Kẹo bạc hà 3
- Chương 5: Mồm mép của "mỹ nhân đao"
- Chương 6: Anh muốn gặp em
- Chương 7: Tung hoành chiến đấu, bảo vệ chu toàn
- Chương 8: Chốn có chân lý, nơi có tình si
- Chương 9: Cây hoa quế, Nữ Nhi Hồng
- Chương 10: Mặt hồ Tình nhân, nụ hôn yên giấc
- Chương 11: Hiệu ứng cánh bướm
- Chương 12: Tên của em
- Chương 13: Lời tỏ tình ngọt ngào bí mật
- Chương 14: Hôn lễ xúc động
- Chương 15: Hạnh phúc nhỏ của anh
- Chương 16: Ba khoảng thời gian, ba bức thư tình
- Chương 17: Ngoại truyện 1: mừng được gặp khanh, dung nhan xinh tựa hoa đào
- Chương 18: Ngoại truyện 2: hải đường phai màu, xuân vẫn ấm
Người dịch: Tạ Thu Ngân
Nhà xuất bản: NXB Thanh Niên
Nhà phát hành: Văn Việt
Ngày XB: 03-2018
Type: Mều, Trúc Huỳnh, Hoài An, Dobby
Một câu chuyện tình yêu giữa vị bác sĩ tài ba cùng cô luật sư danh tiếng, hai người ở hai lĩnh vực khác nhau đã vậy tính cách cũng khác nhau.
Một Ôn Thiếu Khanh dịu dàng, tao nhã; khi khám bệnh thì ăn nói nhẹ nhàng, trên bàn mổ thì mạnh mẽ, oai phong. Anh chưa từng nghĩ rằng trên đời này lại có một cô gái nói với anh rằng cô sẽ tung hoành chiến đấu trong lĩnh vực của cô, bảo vệ anh chu toàn.
Một Tùng Dung điềm đạm, lão luyện, dựa vào ba tấc lưỡi gây dựng tiếng tăm trong giới luật sư. Cô chưa từng nghĩ rằng sẽ có một người đàn ông tên “Ôn Thiếu Khanh” khiến cô ngoài miệng thì á khẩu thế nhưng trong lòng lại nở hoa.
***
Ôn Thiếu Khanh: “Thông thường bệnh nhân sẽ trải qua năm giai đoạn tâm lý trong quá trình chấp nhận mình bị bệnh, giống như em không thể tiếp nhận việc em yêu anh!”
Tùng Dung đỏ bừng mặt: “Em không yêu anh!”.
“Giai đoạn thứ nhất là giai đoạn chối bỏ, em không chịu chấp nhận hiện thực!”
“Anh nói linh tinh!”.
“Giai đoạn thứ hai là giai đoạn căm phẫn.”
“Kệ anh nói sao thì nói. Em mệt rồi, về trước đây.”
“Trong trường hợp cá biệt, bệnh nhân sẽ có hiện tượng phản ứng bất ngờ với mục đích vùng vẫy vào phút chót.”
Tùng Dung tức giận: “Em không yêu anh.”
Ôn Thiếu Khanh chậm rãi nói: “Nơi có tình si, dẫu xa ngàn dặm ta vẫn cứ nhớ nhung. Tùng Dung, anh nói là anh thích em.”