Chương 128: Tấn công hogwarts...
Editor: Liễu Quân
Màn đêm buông xuống, toàn bộ Hogwarts chìm sâu vào giấc ngủ say. Bầu trời tòa lâu đài cuồn cuộn mây đen, những tia chớp thỉnh thoảng cắt ngang bầu trời đen mịt. Một đám “người” áo đen rách rưới bập bềnh trôi theo Hồ Đen, muốn từ từ đến gần tòa lâu đài... Bọn chúng trôi lơ lửng trên bầu trời tòa lâu đài, những mảnh vải vụn màu đen lặng yên trong gió không tiếng động nổi lơ lửng, màn sương đen trên không tản ra y như bóng ma trong mộng vậy...
“Lord, chúng ta phải tấn công ngay bây giờ ạ?” Một người đàn ông toàn thân trùm lấy áo chùng đen, trên mặt mang mặc nạ bộ xương trắng hỏi.
“Ngu xuẩn, Chúng ta bây giờ làm sao đi vào! Chúng ta chỉ có thể đi vào từ Tủ Biến Mất.” Người đàn ông mặt rắn thấp giọng nói, “Mi! Để những... Dementor này ở đây, chờ chúng ta trở ra rồi cho bọn chúng tấn công lần nữa.” Gã hình như nhớ ra gì đó, có chút tức giận nói, “Đáng tiếc lần trước chúng ta mất đi ba thủ hạ, bằng không thì... Bọn họ cũng là trợ thủ rất tốt đúng là một đám phế vật... Lại bị mấy thành viên mới của Hội Phượng Hoàng giết ch.ết!”
“Như vậy... vị nào có vinh hạnh cùng ngài đi vào đó ạ?” Tên Death Eater vừa rồi không dám đáp lời, chỉ có thể tiếp tục hỏi.
“Người sói Fenrir, Frank, Nott còn có Augustus đều dẫn người theo ta.” Voldemort điểm tên vài người. “Ma Vnair, mi ở lại chỉ huy Dementor...” Gã nhìn sắc trời, “Một giờ sau để cho bọn chúng phát động tấn công!”
“Vâng!” Ma Vnair đối với chỉ thị của Dark Lord không hề cảm thấy nổi giận, dù sao, giữa những... Death Eater này, chỉ có mình hiểu rõ nhất ngôn ngữ Dementor. Dark Lord đưa nhiệm vụ này giao cho mình, là tín nhiệm mình.
Voldemort nhìn bầu trời tối mịt, tựa như nhìn thấy thời đại thuộc về mình sắp đến gần. Gã lộ ra một nụ cười dữ tợn, ý bảo thủ hạ đuổi kịp mình: “Được rồi Frank, dẫn chúng ta đến chỗ Tủ Biến Mất!”
“Vinh hạnh của bầy tôi, My Lord!” Frank Lestrange hưng phấn nói, cậu ta đi ở phía trước mở đường. Một đám người theo cậu ta rời khỏi tòa nhà, đi về góc đối diện. Chỉ để lại những Dementor trôi nổi giữa bầu trời tối đen như mực...
“Cảm nhận được sao?” Harry đã nhận được cảnh báo của Hogwarts, Tủ Biến Mất đã bắt đầu hoạt động. Bây giờ, cậu đang đứng trên tháp thiên văn, đứng ngay nơi mà Dumbledore từng ch.ết đi. Trên cao gió thật lớn, thổi phập phồng áo chùng đen của cậu, làm phát ra âm thanh sa sa. Trong ánh mắt cậu mang theo hoài niệm, nhìn xuống mảnh đất trống.
Snape đang đứng bên cạnh cậu, nhìn bầu trời đen mư mực: “Nguy hiểm lại tới...” Anh cũng nhớ tới đêm giống như vậy, tự mình nhìn cụ già từ từ rơi xuống, thiếu niên sau lưng chậm chạp không muốn động thủ với mình, trơ mắt nhìn mình bỏ đi...
May mắn là... Hiện tại mình lưu lại bên cạnh em ấy...
Đêm Hogwarts vốn dĩ bình yên, học sinh đều chìm trong giấc ngủ. Nhưng mà... Một tiếng chuông cảnh báo đột nhiên vang lên! Tất cả mọi người bị đánh thức! Lập tức, Âm thanh Dumbledore vang vọng toàn trường: “Xin toàn bộ học sinh chú ý, lập tức chạy đến Đại sảnh! Nguy hiểm sắp xảy ra, xin tất cả mọi người lập tức chạy đến Đại sảnh!”
“Xảy ra chuyện gì?”
“Không biết...”
“Hiệu trưởng nói muốn chúng ta lập tức chạy đến Đại sảnh?”
Huynh trưởng các Nhà đã nhận được thông báo của Hiệu trưởng, lập tức triệu tập toàn bộ học sinh, điểm danh số người. Huynh trưởng cũng gấp gáp đến chạy đến Đại sảnh, chuẩn bị nghe theo chỉ đạo của các giáo sư.
“Albus, những học sinh này phải làm sao bây giờ?” Giáo sư Mcgonagall là người đầu tiên đến Đại sảnh, cô mặc trên người chiếc áo choàng màu xanh đậm có nhiều nếp nhăn, tóc cũng không buộc tốt, nét mặt cô nghiêm túc.
“Dementor đều canh ngoài cửa lớn.” Harry quần áo chính tề đi vào Đại sảnh, bên cạnh là Snape đi theo, “Một khi Dementor tấn công... Học sinh sẽ gặp nguy hiểm.”
Chỉ cần Voldemort đi vào lâu đài, Hogwarts sẽ rơi vào vòng vây, làm hết khả năng cho những người vô tội trốn thoát là cách làm sáng suốt. Nhưng trong lâu đài không có cách nào dùng đường Lò sưởi hay Khóa cảnh được... Hiển nhiên đã bị Deathter cắt đứt... Hiện tại vấn đề trước mặt mọi người vô cùng vướng tay vướng chân.
Harry nhìn Dumbledore, chậm rãi nói: “Có một cái mật đạo, từ Hogwarts thông đến quán Đầu Heo, nhưng chúng ta cần một người tiếp dẫn người của chúng ta.”
Dumbledore hiểu, cụ gật đầu: “Ta sẽ thông báo cho Aberforth. “Cụ nhăn mày, “Chỉ là Dementor này phải làm sao? Lỡ như bọn chúng bao vây tấn công học trò đi ra...” Vậy coi như xong.
“Hogwarts sẽ giúp đỡ chúng ta.” Harry chỉ đáp lại, trong đôi ngươi màu xanh lục của cậu lóe lên ánh sáng tự tin.
“Albus...” Những giáo sư khác cũng đã đi vào Đại sảnh, tất cả mọi người còn mặc áo ngủ, “Đã xảy ra chuyện gì?”
Giáo sư Flitwick phản ứng đầu tiên, giọng the thé thốt lên: “Là địch tấn công sao?”
“Không sai, những người bạn của tôi.” Dumbledore gật đầu, “Death Eater đã tới...”
Các giáo sư hai mặt nhìn nhau, lập tức toàn thân cảnh giác, chuẩn bị tốt cho chiến đấu. Harry thì nối liền liên hệ của mình với Hogwarts, biết rõ lúc nào Death Eater sẽ chính thức tiến vào.
“Hắn có phái Dementor tới sao?” Lucius nghĩ tới vấn đề này đầu tiên.
Giáo sư Sprout hít một ngụm khí lạnh, Dementor! Nếu như Dementor thực sự chạy vào lâu đài... Hậu quả kia thật sự là không tưởng tượng nổi...
“Thật đáng tiếc, Lucius.” Dumbledore thở dài, “Ta chỉ sợ là anh đã nói đúng.”
“Làm sao đây?!” Giáo sư Mcgonagall gấp gáp nói, “Đám học trò này phải làm sao bây giờ?!”
Dumbledore chỉ nhìn vào ánh sáng rực rỡ trên bầu trời, chậm rãi nói: “Hogwarts... Có lẽ có cách...”
Giáo sư muốn tiếp tục đặt câu hỏi, “Albus!” Grindelwald vẻ mặt nghiêm trọng mang theo thánh đồ đi vào Đại sảnh, cụ nhìn người yêu, trong mắt mang theo nghi vấn.
“Sợ là chúng ta phải làm vậy, Gellert.” Dumbledore gật đầu, lập tức nhìn lướt qua Harry. Harry hiểu ý của cụ, đi xuống dãy bàn giáo sư, đi đến giữa Đại sảnh.
Dưới ánh mắt không hiểu của các giáo sư, Dumbledore giơ hai tay lên, áo chùng của cụ bắt đầu lay động dù không có gió, pháp lực từ từ dâng lên, ánh sáng màu xanh nhạt bao trùm toàn bộ Đại sảnh...
Harry đi đến giữa Đại sảnh, dùng đũa phép rà soát trên nền lễ đường một lát. Theo nhấp nhô của đũa phép, từ giữa mặt đất của Đại sảnh toát lên một điểm sáng màu bạc, những điểm sáng dần nối liền nhau, lập tức lan ra toàn bộ Đại sảnh đó là một ma pháp trận hình ngôi sao sáu góc!
Pháp lực Dumbledore từ từ tràn đầy ma pháp trận, đường cong màu bạc tràn đầy pháp lực màu xanh nhạt. Toàn bộ ngôi sao sáu cạnh lập tức trở nên lấp lánh, Hogwarts vang lên một tiếng vang trầm thấp. Harry nháy mắt với Gridelwald, Gridelwald lập tức cắt đứt pháp lực cung ứng của Dumbledore, vội ôm lấy ông cụ đang sắp té ngất.
Một giây kế tiếp, Harry cắt đứt cổ tay của mình, dùng máu của mình nhỏ vào ma pháp trận, đồng thời sử dụng Xà Ngữ thấp giọng niệm: 【Lấy máu người thừa kế Slytherin, lấy pháp lực hiệu trưởng Hogwarts, Cự long đang ngủ say, xin hãy thủ hộ Lâu dài dưới đôi cánh của ngài... Chống đỡ tà linh ghê tởm...】 Màu đỏ của máu và màu xanh hòa quyện vào nhau, toàn bộ ánh sáng màu xanh trở nên mờ ảo, lập tức phát ra ánh sáng chói mắt! Một nguồn pháp lực to lớn từ dưới chân mọi người bùng lên, bao trùm toàn bộ Hogwarts...
Ma Vnair vẫn canh giữ bên ngoài Hogwarts, đột nhiên, gã thấy tòa lâu đài bắt đầu phát sáng! Ánh sáng màu bạc tràn ra toàn bộ lâu đài! Cái này... Đây là thế nào? Gã kinh ngạc há to miệng. Mà Dementor vốn dĩ tụ tập xung quanh lâu đài bắt đầu co lại bất an. Bọn chúng bắt đầu lui về phía sau, tựa hồ như rất sợ ánh sáng màu bạc kia...
{Các ngươi làm sao vậy?} Ma Vnair gấp gáp dùng ngôn ngữ Dementor hỏi.
Nhưng mà Dementor không trả lời, chúng chỉ không ngừng lui về phía sau, e ngại ánh sáng bạc.
{Các ngươi không thể bỏ đi!} Ma Vnair vội quát, nếu như Dementor đi, Dark Lord sẽ mất đi lá át chủ bài chiến thắng! Gã hoảng loạn quơ quào cánh tay, muốn ngăn cản Dementor bỏ đi.
Ánh sáng bạc càng thêm chói mắt, Dementor chạy trốn tán loạn! Ma Vnair sốt ruột lần nữa ngăn cản. thậm chí triệu hồi Thần thủ hộ của mình, không để chúng lui về phía sau. Phía sau nhìn thấy Thần thủ hộ ngăn cản đường lui, Dementor càng quặn xoắn bất an bay loạn, lúc này... Ma Vnair nghe thấy tiếng hét của Dementor, đúng vậy, là tiếng kêu gào. Mặc dù gã tinh thông ngôn ngữ Dementor, nhưng mà Dementor rất ít nói chuyện, thường thường chỉ nói mấy từ đơn giản. Gã cũng vẫn cho là Dementor sẽ không kêu gào, nhưng mà gã lại nghe thấy bọn chúng gào thét, tiếng gào lạnh băng mà bén nhọn, trong âm thanh mang theo sợ hãi cùng tuyệt vọng... Dementor... Cũng biết sợ...
Ánh sáng màu bạc mạnh mẽ bùng sáng, làm cho người khác khó có thể mở mắt, trong nháy mắt, Ma Vnair nghe tiếng kêu chói tai mạnh mẽ dâng cao, lại mạnh mẽ bị cắt đứt! Đợi gã mở mắt ra, trước mắt là một mảnh trống rỗng, một con Dementor cũng không có, chỉ còn lại bầu trời đen thẳm... Làm sao vậy? Dementor đâu? Mấy trăm con Dementor trong một cái chớp mắt kia toàn bộ đều biến mất không còn tăm hơi bóng dáng! Ma Vnair hoảng loạn lùi về phía sau, gã nhìn bầu trời đen nhánh, tràn đầy tự tin lúc trước không còn, còn sót lại chỉ có sợ hãi.
Khi gã đưa mắt chuyển hướng về phía lâu đài, gã giật mình, gã nhìn thấy vòm sáng màu bạc bao trùm toàn bộ lâu đài bảo hộ lấy nó, đem lâu đài vây kính... Đó là cái gì?! Chẳng lẽ Dumbledore còn vũ khí bí mật gì? Ma Vnair cảm thấy kế hoạch Dark Lord bố trí toàn bộ bị rối loạn! Đứng trước tòa lâu đài to lớn, tất cả hết thảy... Tóm lại mình, là nhỏ bé như vậy...
Trong Đại sảnh, ánh sáng từ ngôi sao sáu góc từ từ thẩm thấu vào từng ngóc ngách của lâu đài, sau đó, hình ngôi sao sáu góc từ từ biến mất, ánh sáng từ từ tối dần rồi tắt hẳn. Ngay khi tầm mắt của mọi người khôi phục bình thường thì ma pháp trận ngôi sao sáu góc cũng biến mất sạch sẽ.
“Đó là...” Giáo sư Bùa chú kiến thức rộng rãi hô lên, “Ma pháp trận thủ hộ Hogwarts! Chỉ có người thừa kế Học viện mới có thể triệu hồi...” Ánh mắt ông kinh dị nhìn về phía thiếu niên giữa Đại Sảnh.
Harry chỉ nhợt nhạt cười, máu trên cổ tay của cậu đã đọng lại, làm nổi bật cổ tay trắng nõn của cậu, càng thêm gai mắt. Cậu đưa lưng về phía mọi người, cho nên không nhìn thấy cậu đóng chặt mắt...
A... Cậu đã nhìn thấy... Hồi lâu, Harry mở mắt, khóe miệng lộ ra tia cười nhợt nhạt.
Ngay vừa rồi, cậu nhìn thấy... Tủ Biến Mất ở Phòng Yêu Cầu, một cánh tay cao to như sắt đặt lên cánh cửa lập tức xuất hiện, bên trên hai cái cột có một con thuyền có cánh. Tại nơi bóng tối cuối lâu đài nơi đang bị ngọn đèn dầu thắp sáng, người đàn ông sau áo chùng đen từ từ lộ mặt, đôi mắt đỏ tươi như máu mang theo lãnh khốc, giết chóc tàn ác...
Giết chóc... Sắp mở ra..