Quyển 5 - Chương 155: Vụn vặt • khuyên răn • thủy tinh hợp thành

Lại đến bữa tối, các Slytherin đã nhập tọa, nhưng thủ tịch của bọn họ lại chậm chạp không xuất hiện. Thủ tịch năm thứ bảy Migo • Lestrange không thể không nhỏ giọng hỏi Blaise: “Học đệ Zabini, ký túc xá của thủ tịch Potter không có ai sao?”


“Không có, học trưởng Lestrange.” Blaise nói, cậu nâng mắt nhìn viện trưởng Prince, phát hiện sắc mặt viện trưởng Prince âm trầm như trong dự liệu. Cậu vừa nãy từ chỗ Ravenclaw nghe được một tin tức, buổi chiều hình như có kẻ khiến viện trưởng không thoải mái…


Mà mãi đến khi các Gryffindor đều đã đến đông đủ, Slytherin vẫn còn hai người chưa đến, điều này khiến các tiểu quý tộc ở bàn dài Slytherin bắt đầu có chút bất an nhỏ giọng giao lưu.
“Anh Prince à, Harry quên bữa tối sao?” Trên ghế giáo sư, Schatz nhỏ giọng hỏi Severus ghế bên.


“Đương nhiên không, cậu Grindelwald.” Severus rất lãnh đạm nói, biểu tình người sống miễn gần, nhưng trong lòng đã mắng con đỡ đầu của mình từ đầu đến chân, anh biết Draco nhất định ở cạnh Harry —— thật là, Harry quên thời gian có thể tha thứ, nhưng Draco, lễ nghi quý tộc của con đâu? …


“Ôi, Harry, tôi tuyệt đối phải đổi một cây bút lông chim tự thêm mực.” Rốt cục, khi Draco và Harry mỗi người cầm một chồng da dê trước khi bữa tối bắt đầu vào phòng ăn, cậu vừa bập bềnh bình mực vừa oán giận.


Các học sinh đều bị hình tượng của bọn họ dọa phải, trên ghế giáo sư không ít người cũng ngoài ý muốn nhìn hai Slytherin xuất hiện như Ravenclaw trong trạng thái nghiên cứu này.


available on google playdownload on app store


“Chỉ là một pháp trận, vì sao không tự làm? Ở đây hẳn là 3006 đơn vị năng lượng pháp thuật…” Harry vừa đi về phía bàn dài Slytherin vừa nói vừa tính toán.”Ôi, xin có Merlin, Harry, tôi quả thật không rõ cậu vì sao cần nhiều pháp thuật dư thừa như vậy?” Draco hoàn toàn lâm vào trạng thái nghiên cứu, “Từ điều kiện tinh giảm pháp thuật thứ nhất mà nói, chỗ pháp thuật này cậu định làm gì? Cũng không đánh dấu.”


“Hả, tôi xem xem.” Harry chộp lấy tấm da dê, nhìn một hồi, sau đó viết đánh dấu bên cạnh.


“Ở đây còn có năng lượng pháp thuật khởi động pháp trận thay đổi hình thái? Là cậu điên hay tôi khờ?!” Draco nhíu mày nhìn Harry, “Nói vậy, cậu là tính thêm vào pháp trận đọc suy nghĩ? Trời ạ, cậu cho rằng có ai chịu nổi biến hình bất định cốt cách, làn da chứ?”


“Tôi chỉ cần cậu tín toán và kiểm nghiệm, không cần cậu lo lắng tính hợp lý.” Harry thu hồi giấy bút ngồi vào vị trí thủ tịch Slytherin, “Hơn nữa, ở đây thêm vào nhiều năng lượng pháp thuật như vậy là phù hợp lý luận của Melock.”


“Được rồi, cậu là kẻ điên. Cậu tốt nhất cầu khẩn thứ này sẽ không biến cậu thành một đống bùn.” Draco oán niệm nói, cũng thu hồi giấy bút, ngồi vào vị trí thủ tịch năm thứ tư.


“Tôi nghĩ cậu sớm rõ, nhưng làm bạn với một kẻ điên như tôi, chỉ sợ cậu cũng không tốt hơn bao nhiêu.” Harry cười nói, “Hôm nay cậu có thể tính xong chỗ này đã là tuyệt rồi, phần tính toán ngày mai cũng giao cho cậu. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tối thứ bảy có thể làm ra thành phẩm, nếu Sev đồng ý nấu giúp tôi một nồi dịch luyện kim, có lẽ sẽ nhanh hơn.”


“Buổi tối cậu không tự học với bọn tôi à?” Draco ngoài ý muốn hỏi một câu.
“Làm một Potter có gia đình, buổi tối nên về nhà, không phải sao?” Harry mỉm cười, thấy Draco rất không quý tộc liếc trắng.


Bàn dài Slytherin đều yên tĩnh, thủ tịch học viện bất luận là từ thực lực hay từ thân phận bọn họ tự nhiên không thể trêu vào, mà tiểu thiếu gia nhà Malfoy xưa nay vẫn là một trong những trợ thủ đắc lực của thủ tịch học viện, điểm này bọn họ cũng rõ ràng.


Sau khi giải thích xong hai châm ngôn Gryffindor, Harry khai tiệc cho Slytherin, không hề quả bọn họ có tiếp nhận được trạng thái nghiên cứu lôi thôi lếch thếch của mình không. Có lẽ là buổi chiều lao động trí óc khá lâu, Harry ăn rất nhiều.


Severus cảm giác y ăn nhiều lắm, vì vậy, khi Harry về hầm, anh quyết định dẫn y tới Rừng Cấm tản bộ.
“Buổi chiều thằng ngu kia tìm ta, muốn ta trao đổi học đồ với gã.” Severus kéo tay Harry tản bộ trong rừng.
“Em không cảm thấy anh nổi giận.” Harry khá ngoài ý muốn.


“Thằng hề kia không đáng ta giận, Harry, em đừng nhúng tay vào.” Severus tìm được một bãi cỏ trong Rừng Cấm, vì vậy kéo Harry ngồi xuống —— bọn họ đã tản bộ được 10 phút, “Chuyện này giao cho ta, tin tưởng ta.”


“Được, bất quá, Sev, anh phải cẩn thận.” Cho dù biết Severus sẽ không bị thương tổn tí nào, Harry vẫn căn dặn, “Nhất định phải để em tùy thời biết trạng thái của anh, còn có, vật phẩm pháp thuật em đưa anh cũng phải đeo trên người, cũng phải mang Ngưu Hoàng, em quay đầu làm cho anh chút độc dược để anh tùy thời cất giữ…”Nghe căn dặn tràn ngập ôn nhu của Harry, Severus chỉ cảm thấy mình lúc này là một viên trân châu đen bị y đặt trong lòng bàn tay. Anh chưa từng cảm nhận được ấm áp như vậy, chí ít Tobias và Irene chưa từng cho tuổi nhỏ anh, Lily cũng chưa từng cho tuổi trẻ anh… Nghĩ tới mình trong quá khứ dĩ nhiên khước từ y, lại cảm thấy nợ y quá nhiều. Anh tuyệt đối không để trân bảo của anh lại bị thương, anh thầm thề.


“Sev…” Harry cảm giác được tâm ý của người bên cạnh, thấp giọng kêu một tiếng.


Ánh trăng rất đẹp, Severus nhìn nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt người yêu, không khỏi ôm y vào lòng, thân thể ấm áp tựa trong lòng anh, linh hồn truyền đến sung sướng gấp bội, thậm chí cả pháp thuật đều sản sinh cộng minh khe khẽ, quan trọng hơn là thỏa mãn trong tâm linh…


Một góc ở thư viện, Draco, Blaise, Pansy, Hermione, Neville cùng làm bài tập. Đây là ăn ý một năm qua giữa bọn họ.
“Draco, bài tập của cậu đâu?” Blaise hỏi.
“Tôi làm xong rồi, buổi chiều tham khảo bài tập của Harry.” Draco nói.
“Không thể nào?” Pansy kinh ngạc.
“Harry có Time-Turner?” Hermione suy nghĩ một hồi đã suy đoán.


“Hermione, đôi khi tôi nghĩ, cậu không hề giống một nữ phù thủy huyết thống Muggle.” Draco ca ngợi.
“Cái này rất dễ suy đoán, năm rồi tôi cũng kiến thức được sự thần kỳ của nó.” Hermione hiện tại đã thói quen không được tự nhiên của Slytherin, “Draco, Harry nhờ cậu làm gì vậy?”


“Cậu ấy thiết kế một vật phẩm pháp thuật, tôi giúp cậu ấy kiểm nghiệm tính toán đo lường sơ bộ.” Draco đáp.


“Cậu biết làm?” Blaise ngoài ý muốn, cậu chộp lấy tấm da dê của Draco, chỉ hiểu đôi chút. Cậu cảm thấy khá xa lạ với người bạn xưa nay sống an nhàn sung sướng của mình, nó làm sinh ra tí xíu nguy cơ——


Hữu nghị của Slytherin đại thể thành lập trên lợi ích cộng đồng hoặc địa vị bình đẳng. Mà hữu nghị giữa Harry và bọn họ thì khác, Blaise vẫn rất quý trọng phần hữu nghị thuần túy ấy. Nhưng hiện tại, thấy Harry yên tâm giao công tác cho Draco, mà mình lại hầu như xem không hiểu, điều này khiến cậu có chút sợ hãi —— ở khi cậu không biết, Draco đều đã trưởng thành đến vậy, mà trưởng thành của cậu lại hầu như đình trệ. Cậu không muốn bị Harry và Draco vứt lại phía sau, rất không muốn…


“Tôi đi tìm Harry, ở đây có chút vấn đề…” Thiếu niên bạch kim thu dọn sách vở của mình, sau đó nói lời từ biệt với các bạn.


Blaise nhìn bóng lưng Draco rời đi, trong lòng không khỏi nhớ tới điều thứ bảy mươi sáu của 《Slytherin hành vi thủ tục》: giữ vững mục tiêu đã định, không vì biến hóa bên ngoài mà mù quáng.
Đúng vậy, lời khuyên đến từ Slytherin.


Ngày mới tới, Draco và Harry chỉ lên một tiết thần chú học, trong lúc ấy, Harry bỏ thêm cho Slytherin 25 điểm. Bọn họ ở thư viện cả một buổi sáng. Không những thế, trên bàn cơm trưa bọn họ còn vì một vấn đề tài liệu mà tranh chấp, các Slytherin há hốc mồm nhìn thủ tịch Slytherin và tiểu thiếu gia nhà Malfoy khí thế không hề thua kém giáo sư Prince. Một người cho rằng không thể nào tìm được tài liệu có thể chịu tải pháp thuật khổng lồ như vậy trong vòng một ngày, một người lại cho rằng tài liệu đã có.”Vậy thì, Potter, cậu định đeo bao nhiêu thủy tinh lên sân khấu?” Nhận định không có tài liệu tốt như vậy Draco trào phúng nói.


“Tài liệu tôi đã có. Không cần cậu lo.” Nói xong y nhẹ nhàng từ túi sách lấy ra hai khối nguyên liệu thủy tinh hàng mẫu, quăng cho bạn mình. Draco và không ít người ngồi ở ghế giáo sư thấy tài liệu Harry lấy ra ánh mắt đều thẳng.


“Cái này…” Draco nhìn nguyên liệu thủy tinh, cầm lên lại buông xuống, biến ra một cái kính lúp, cẩn thận kiểm tr.a hồi lâu, “Khả năng nạp năng lượng hoàn mỹ hơn thủy tinh tím, lượng trữ pháp thuật hoàn mỹ hơn đá ô-liu… Ôi,” Draco giơ thủy tinh về phía ánh sáng, một lần nữa kinh ngạc ngợi ca, “Thật thần kỳ, độ trong suốt cao hơn thủy tinh trắng… Bất quá, nó là gì?”


“Thủy tinh hợp thành, kỹ thuật đã mất trong thời gian.” Harry mỉm cười, hai khối thủy tinh này là hai khối trong mấy khối thủy tinh đêm qua ma linh cố ý đưa tới, nói là trang viên Percival đã khôi phục đến trình độ có thể lượng sản loại thủy tinh hợp thành này.


Điều này khiến y rất hưng phấn, tối qua sau khi kết thúc công tác sơ toán, y như Draco vừa nãy ảo não phát hiện đây là một vật phẩm không thể hoàn thành, may mà nhận được tin của ma linh Imhotep, thủy tinh này rất không tồi. Thế nhưng tuy nói trang viên Percival có thể lượng sản, nhưng lượng nha… Một năm chỉ có 1000 khối mà thôi. Dựa theo Harry tự mình giám định, loại thủy tinh hợp thành này ở bên ngoài là vô giá, tin tưởng sẽ khiến rất nhiều bậc thầy minh văn học, bậc thầy luyện kim thuật xua như xua vịt.


Quả nhiên, khi Harry đang ăn bánh doughnut, bậc thầy luyện kim giáo sư Clayderman đến từ Pháp đã tới cạnh y, bồi cười nói: “Harry thân ái, chú ra 50000 galleon mua của con một khối, được không?”


Cả đại sảnh đột nhiên an tĩnh, Harry chưa kịp nói gì, đã nghe hội trưởng hội minh văn học phu nhân Mankr xưa nay vẫn điệu thấp nói: “Klour, anh không thể bắt nạt con trẻ như vậy, ôi, Harry, 10 vạn galleon dì mua của con một khối.”


“Chú ra 20 vạn.” Messi • Abrison tuy nói lấy Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám nổi danh, nhưng về mặt luyện kim cũng là bậc thầy có tiếng.
“Nếu vậy, tôi ra 30 vạn. Harry, nếu cậu muốn bán đầu tiên hãy lo lắng tôi nhé?” Schatz hỏi.


“Này mọi người, đừng tranh với tôi nữa, tôi ra 100 vạn.” Clayderman cầm một khối thủy tinh nhìn một cái, đột nhiên tăng giá tới 100 vạn.


Lần này, cả đại sảnh ồ lên, Abrison vội vàng bước xuống, từ trên bàn cầm một khối thủy tinh khác bắt đầu giám định, lát sau sắc mặt thay đổi, kinh ngạc kêu nói: “Merlin ơi, đây là kỳ tích! Tôi ra 500 vạn galleon.”


Schatz thấy hai bậc thầy luyện kim ra giá cao như vậy, chỉ biết không phải vật phàm, vì vậy anh cũng bước xuống, cầm khối thủy tinh Clayderman vừa nãy buông, nạp vào pháp thuật, thủy tinh lập tức phát ra quang hoa mỹ lệ như cầu vồng, Schatz kinh hô: “Harry, đây không phải kỳ tích, đây là thần tích! Thủy tinh này tôi ra 10 ức!”
10 ức!


10 ức Gold Galleon, nó đại biểu cho gì, chí ít đại đa số bọn nhỏ thậm chí đại đa số giáo sư ở Hogwarts chưa từng gặp qua. Không ít người tính toán 10 ức galleon đủ để bọn họ dùng bao nhiêu năm, nhìn hai khối thủy tinh lớn bằng nắm tay kia đều tràn ngập khó có thể tin.”10 ức Gold Galleon?” Trên ghế giáo sư, Peclers mở miệng, “100 ức mua một khối ta đều ngại ít. Đây là thủy tinh Percival, không hề có thành ý gì cả… Harry không thiếu nhất là galleon.”


Ách…
Cả lễ đường an tĩnh, Harry hé miệng cười cười, những người vừa nãy còn truyền nhau xem ngại ngùng buông hai khối thủy tinh xuống.
Đúng vậy, đứa bé trước mắt là chủ nhân của trang viên Potter, galleon đối với y mà nói có lẽ chỉ là chữ số, huống chi bên cạnh y còn có một Prince?


Harry vung tay một khối bay đến trước mặt Schatz, một khối khác bay đến trước mặt Draco, y nhìn ra được, Draco và Schatz đều rất thích cái này. Quả nhiên, Draco ngoài ý muốn ngẩng đầu nhìn Harry.
“Draco, đây là của cậu.”


“Tôi cũng không có 100 ức Gold Galleon đâu nha.” Draco giả cười, nhưng tốc độ trên tay tuyệt không hề chậm, lập tức chộp lấy thủy tinh.
“Harry?” Schatz cũng khá ngoài ý muốn.


“Schatz, cậu dùng pháp thuật xuyên qua thủy tinh, tuy cách này có thể phán định độ giải tích của nó, nhưng đối với tôi mà nói khối thủy tinh này đã không thích hợp làm vật tôi cần nữa rồi.” Y nhìn thoáng người bạn đang khoe khoang với mọi người xung quanh, bất đắc dĩ cười cười, Schatz đôi khi vẫn trẻ con như vậy, sau đó đứng dậy hành lễ với ghế giáo sư, buổi chiều y có tiết độc dược, phải sớm đi làm trợ thủ cho Severus, rồi y vừa đi vừa nói, “Bất quá, Schatz, đừng để tôi biết cậu làm thí nghiệm ở Hogwarts, cậu rất giống Gellert, tôi không hy vọng thấy cái vẻ uể oải vì không thể nổ bay một nửa Hogwarts của cậu.”


Martin nhìn Schatz bị trêu chọc đến dở khóc dở cười, không khỏi cười ha ha. —— Scha cũng có ngày hôm nay…
Mà trong tiếng cười của Martin, không ai phát hiện không cam lòng và đố kị trong đôi ngươi của cô bé trên bàn dài Slytherin đang hóa thành ngọn lửa hừng hực, đốt lấy bộ não không quá lớn của cô.







Truyện liên quan