Chương 14: Công viên giải trí (3). Ngoại truyện về Sako và Hydron

  Không vui, cực kì không vui, phi thường không vui. Nói tóm lại là KHÔNG VUI!!!!!!
  Đó chính là tâm trạng hiện giờ của Sako Sakira. Grừ, thế quái nào cô lại bị vây quanh bởi cái đám ch.ết tiệt này!!!!!
  -Này cô bé, em lạc mất bạn à? Có cần bọn anh giúp không?
  -Đi với anh, rồi anh giúp em tìm bạn cho.


  Sako mặt xám ngoét, tay siết chặt, bộ dáng nộ khí xung thiên. Thiên a, tại sao cô lại gặp phải cái đám này? Để con bị lạc Sakura còn chưa đủ sao
  -Tôi, cảnh, cáo, mấy, người, khôn, hồn, thì, mau, tránh.-Mỗi chữ cơ hồ đều là nghiến răng mà ra.


  -Haha, em thật đáng yêu quá. Đi với bọn anh nào.- 1 tên không biết sống ch.ết dại dột kéo tay Sako.
  Sako cúi đầu, khuôn mặt đáng yêu phát lạnh. Hừ, cái lũ ngu xuẩn. Bọn chúng chẳng hề hay biết cô đã lập kết giới. Bây giờ, trong này có xảy ra việc gì đi nữa cũng chẳng ai để ý đâu.


  Giật tay lại, bàn tay nhỏ nhắn lục túi xách, bộ dáng thản nhiên cầm lấy chai nước, mở nắp như thể bọn kia chỉ là không khí.
  -Này…- Tên ban nãy lại tiến lên lần nữa.


  Ngay lúc này, Sako ngẩng đầu lên, tàn nhẫn vung tay. Nước trong chai theo sự chỉ huy của cô liền biến thành những lưỡi dao sắc bén, cắt đứt động mạch của bọn chúng. Sau đó, cô thản nhiên rắc lên chúng 1 ít bột, mấy cái xác lập tức tan thành tro bụi, vết máu cũng dần biến mất.


  -Bột anh đào của Sakura nee-chan tốt thật. Khi về mình phải xin thêm ít nữa.-Xử lý xong, cô nhóc lập tức trở về vẻ đáng yêu thường ngày, nhẹ nhàng thu lại kết giới. Giống như, hết thảy mọi chuyện vừa xảy ra chỉ là ảo giác.


available on google playdownload on app store


  Sako lúc nào cũng thu hút sự chú ý của người khác bởi bộ dáng vô cùng dễ thương. Hôm nay cũng vậy, cô nhóc mặc chiếc váy ren trắng tinh khôi, phủ bên ngoài một lớp voan có in hình hoa hồng trắng, bên hông là chiếc đai thắt nơ xinh xắn. Bởi vì bên trong được lót lướp lụa trắng, nên váy ngoài bồng bềnh, rất đẹp, kết hợp cùng đôi giày màu trắng đính nơ. Mái tóc vàng óng ả được làm theo kiểu tóc tết buộc lỡ, cài thêm chiếc kẹp hoa với các rải ngọc trai cực đáng yêu. 1 thân trắng tinh, thanh thuần và ngây thơ như cô công chúa nhỏ, chắc chẳng ai tin cô nhóc này mới mấy phút trước đã ra tay giết người.


  -Sako!


  Chợt, cô nghe có tiếng gọi mình, quay đầu nhìn lại thì thấy Hydron đang chạy tới. Chiếc áo thun trắng kết hợp quần jean xanh đậm, 1 chiếc áo sơ mi kẻ khoác ra ngoài, chỉ cài mấy cúc dưới và đội chiếc nón phớt kẻ ca rô, đeo thêm chiếc vòng cổ thánh giá, dưới chân là đôi giày lười màu nâu, trông cậu vừa dễ thương nhưng cũng cực phong cách và bụi bặm. 


  -Hydron, sao cậu lại ở đây?-Sako ngạc nhiên.
  -Tớ không may trễ hẹn, lại quên mất chúng ta hẹn ở đâu nên đang đi tìm các cậu.-Hydron thở dốc, nhưng trên gương mặt vẫn xuất hiện nụ cười như ánh nắng mặt trời- Coi bộ chắc là không tìm được rồi, hay là chúng ta đi chơi chung đi.


  -Ukm.-Sako gật đầu, đáp lạibằng nụ cười đẹp không kém khiến mặt Hydron đỏ bừng.


  Thế là, 2 nhân vật dễ thương và giống trẻ con nhất tung tăng kéo nhau đi. Chẳng thể nào phủ nhận, cả Sako và Hydron đều rất đẹp, bất quá cả 2 người này lại có chung 1 khuyết điểm. Đó chính là… LÙN. Sako năm nay 16, bất quá cô nhóc chỉ cao 1m55, kém Sakura tới 28cm lận. Còn Hydron cũng chỉ cao có 1m65, tuy là hơn Sako nhưng vẫn lọt thỏm so với mấy người kia. Vậy nên… khụ, Sako và Hydron bị biến thành đôi học sinh cấp 2 đáng yêu. Việc này khiến cho Sako vô cùng phẫn nộ. Aaaaa, giá mà cô có thể cao thêm tầm 10 cm nữa.


  Sako ngồi trên ghế đá, đưa mắt nhìn xung quanh. Đã bao lâu rồi cô chưa tới mấy chỗ như thế này nhỉ?
  -Chị ơi, chị thật đẹp quá!
  Giọng nói ngây ngô vang lên, Sako nhìn cô bé trước mắt. Thấy đôi mắt trong suốt của cô bé, khóe miệng cô cong lên thành nụ cười nhè nhẹ.
  -Thật vậy sao?


  -Dạ vâng!- Cô bé nhìn Sako, khuôn mặt có chút hồng hồng- Chị thật đẹp, tựa như công chúa trong truyện cổ tích vậy.


  -Chẳng phải đâu, chị sao có thể là công chúa được.- Sako nở nụ cười pha chút buồn bã. Phải, 1 kẻ thấm đẫm máu tanh như cô làm sao có thể là mấy cô công chúa tốt bụng đó chứ.


  Thấy được nét mặt của Sako, cô bé nghiêng đầu, có chút không hiểu. Thấy vậy, Sako cũng chỉ nhẹ nhàng cười xoa đầu cô bé.
  -Rồi sau này em sẽ hiểu, có những người mang vẻ bề ngoài thật lộng lẫy nhưng tâm hồn họ chỉ đầy bi kịch mà thôi.


  -Em chẳng hiểu gì cả.- Cô bé lắc đầu, ngây ngô cười- Nhưng chị vừa xinh đẹp vừa tốt bụng, em thật ngưỡng mộ chị.


  Lần này, Sako lặng im. Vậy là đủ rồi, hãy để cô bé này ôm chút mộng tưởng về thế giới tốt đẹp đi. Chỉ cần đừng giống như cô, đừng tự lừa mình dối người là được rồi.
  -Nana, con đâu rồi?


  Xen giữa đám đông, 1 cặp vợ chồng lo lắng gọi tên con mình. Cô bé trông thấy vậy, vội vã vẫy tay chào Sako rồi chạy lại phía cha mẹ.
  -Mẹ ơi, ban nãy con gặp 1 chị xinh lắm, lại đối xử rất tốt với Nana nữa chứ.
  -Vậy sao? Nana có quý chị ấy không?
  -Dạ có ạ.


  Dõi mắt theo cặp mẹ con đang dần xa, Sako cảm thấy khóe mắt cay cay. Trong trái tim cô, mẹ là thứ gì đó thật quá xa vời. Mẹ chưa bao giờ cần cô, với bà ấy, cô chỉ là thứ công cụ giúp bà ta dễ dàng tiếp cận mục tiêu. Còn cha, cô đã quá lâu không gặp ông ấy rồi. Mà chắc cha cũng chẳng muốn thấy mặt cô đâu, vì gương mặt giống hệt mẹ của cô chỉ làm cha thêm đau đớn thôi.


  -A!- Đang ngồi ngẩn người, Sako giật nảy mình khi bỗng dưng có thứ lành lạnh áp vào má. Ngẩng đầu lên, cô thấy Hydron cười cười nhìn mình, trên tay là loại nước cô thích nhất.
  -Mơ mộng gì thế?- Hydron nhìn bộ dáng ngơ ngơ của Sako, cảm thấy cô như thế này thật rất dễ thương nha.


  -Không có gì.- Hàng mi dài cụp xuống, che đi cảm xúc trong mắt Sako. Cô nhận lon nước từ tay Hydron, không mặn không nhạt trả lời.
  Thấy vậy, Hydron cũng chỉ khẽ ừm 1 tiếng, rồi im lặng ngồi xuống bên cô.
  -Hydron này…- Trầm mặc hồi lâu, cuối cùng Sako khẽ mở mở miệng-...với cậu, gia đình là gì?


  -Tớ chẳng biết nữa.- Trước ánh mắt kinh ngạc của Sako, cậu nhàn nhạt mỉm cười- Hôn nhân giữa cha mẹ tớ không có tình yêu, ừm, vì chính trị, cậu biết đấy. Đến khi tớ 5 tuổi, biến cố xảy ra, tớ bị dòng họ truy sát và khi đó tớ đã gặp cậu. Nhưng những ngày tại đảo Maldives là những ngày cuối cùng tớ được bình yên. Sau khi trở về, tớ bị huấn luyện vô cùng khủng khiếp, mngày đều như sống trong địa ngục. Đối với tớ, 2 chữ "gia đình" đã sớm trở nên xa lạ.


  Nhìn nụ cười ưu thương của Hydron, Sako cúi đầu, bộ dáng như đứa trẻ nhỏ phạm sai. Nhìn cô như vậy, cậu nở nụ cười nhè nhẹ.
  -Cứ coi như 1 lần ôn lại chuyện cũ đi, cậu không cần cảm thấy có lỗi làm gì.
  -Nhưng mà…


  -Mấy hôm trước, tớ cũng đã vô tình khiến cậu nhớ lại chuyện buồn mà phải không. Lần này coi như là tớ chuộc lỗi đi.-Cậu dịu dàng cười, nắm tay Sako đi.
  Sako nhìn tấm lưng trước mắt, đáy lòng tưởng như có dòng suối ấm nóng chảy qua. Xem ra, cái cảm giác này cũng không tệ.


  Hydron kéo Sako đi khắp nơi, thử hết trò này đến trò kia mãi đến tận khi cả 2 đã mệt lữ. Hydron cảm thấy rất vui, đã lâu rồi cậu mới nhìn thấy gương mặt này của cô, đây cũng là lần đầu tiên kể từ khi gặp lại, cô không dùng cảm xúc giả tạo đối mặt với cậu.


  -Kẹo bông kìa!- Sako reo lên, vội chạy tới mua 1 cây.
  -Ngon lắm à?- Nhìn Sako thích thú ăn, Hydron nở nụ cười dịu dàng.
  -Ừ!- Cô mỉm cười, đôi mắt cong cong, bộ dáng thập phần đáng yêu.


  -Vậy sao? Tớ thử với nhé!- Khuôn mặt trẻ con của Hydron xuất hiện nụ cười của hồ ly. Cậu tới gần Sako, và ngay lúc cô chưa kịp phản ứng liền cúi đầu ɭϊếʍƈ phần kẹo bông còn dính trên mặt cô. Sau đó, nhìn gương mặt đỏ bừng của cô, cậu tinh quái cười- Đúng là ngon thật, còn rất ngọt nữa.


  -A…a…a…aaaaaaaa!- Sako mặt đỏ lựng, dậm chân đuổi theo Hydron. Cái tên đáng ghét này, sao cậu ấy lại có thể như vậy chứ!!!!!!!!!! >






Truyện liên quan