Chương 15: Tâm cơ
Đêm hôm đó, tại biệt thự của Sakura
Trong thư phòng
-Quỷ Diệm xích?!- Mira kinh ngạc nhíu mày.
-Phải! Hơn nữa khiến tớ suy nghĩ nhất chính là người đã mở không gian chi môn. Kết giới của tớ đặc biệt mạnh, làm thế nào mà có kẻ lại ngang nhiên mở ra không gian chi môn ngay trong kết giới mà tớ không hay biết.
-Tớ sẽ báo tin cho Leviathan để cậu ấy điều tr.a về việc này. Còn về Red Eye thì sao?
-Tớ giết hắn ta rồi.- Sakura nhún vai.
-Chị thật tàn nhẫn nha Sakura nee-san. Ít nhiều thì Red Eye cũng từng hợp tác với chúng ta, hơn nữa cậu ta còn tiết lộ cho chúng ta thông tin vô cùng thú vị nữa chứ.
-Nếu Shun Kazumi mà không ở gần đó, tớ sẽ để hắn ta đi. Nhưng đáng lo ngại hơn là, có vẻ 2 kẻ lạ mặt đã đem xác của Red Eye đi…
Sako, Rin và Mira im lặng, tựa hồ đang cố tìm ra lời giải thích hợp lý cho việc này.
-Cái này để sau đi, còn bây giờ…
Sakura trầm mặc nhìn 3 cô gái đang đứng trước mắt, bộ dáng lạnh tanh nhưng cơ hồ ẩn chứa lửa giận. Gõ tay xuống bàn, cô trầm giọng.
-Cho tớ 1 lời giải thích!
cô gái nhìn nhau, cuối cùng, vẫn là Sako tiến lên trước.
-Sakura nee-san, nửa đêm hôm qua, em nhận được 1 tin nhắn từ trụ sở thông báo về việc có người đột nhập vào trung tâm thông tin của hội nằm ở Tokyo. Em lập tức nhận lệnh đến đó, nhưng giữa đường phát hiện có người theo dõi nên tìm cách cắt đuôi. Bất quá, người này thực lực không tầm thường, bị em cắt đuôi mấy lần nhưng vẫn bám theo được, hơn nữa còn khiến em không thể tìm ra vị trí của người đó. Vậy nên, em phải tạm thời đổi hướng đến công viên giải trí…-Nói đến đây, Sako hơi ngập ngừng- Em đã thử cho thuộc hạ tìm kiếm, nhưng có một số người không trở lại. Lúc đến khu giải trí, em cũng không cảm nhận được khí tức người đó nữa.
-Cậu nghi ngờ ai?-Sakura nhíu mày.
-Hydron Edward.-Sako dứt khoát trả lời.
Khẽ gật đầu, Sakura chuyển ánh mắt sang Rin. Rin lập tức tiến lên trả lời:
-Sáng hôm nay, tớ đột nhiên nhận được tin về việc gia tộc Suzuki- mục tiêu tiếp theo của chúng ta bị tàn sát. Khi tớ tới đó, tất cả những gì còn sót lại chỉ là 1 đống đổ nát cùng hàng loạt xác ch.ết còn sót lại. Tớ thử lục soát trí óc của 1 cái xác thì phát hiện ra ngay cả chính hắn cũng không biết nguyên nhân bị ch.ết. Cách thức giết người kỳ quái và bí ẩn như vậy, tớ mới gặp lần đầu. Còn nữa, lúc ở đó, tớ phát hiện 1 kẻ lạ mắt khi đang đi dò xét tàn tích còn lại. Người hắn dính đầy máu, nghĩ rằng hắn có khả năng là kẻ tiêu diệt dòng họ Suzuki, tớ đã thử đuổi theo và tìm cách bắt nhưng…
Thấy thái độ của Rin, Sakura nhíu mày:
-Kết quả ra sao?
Rin quỳ xuống, hướng về phía Sakura.
-Thật xin lỗi, tớ không đấu lại hắn!
-Theo cậu là ai?
-Thật xin lỗi!- Rin cúi đầu. Cô không biết nên nghi ngờ ai cả.
Sakura im lặng nhìn sang Mira:
-Theo lịch hẹn từ trước, hôm nay là ngày giao dịch của chúng ta với 1 tổ chức khác. Trường hợp của tớ cũng tương tự như Sako, tớ bị theo dõi nhưng có vẻ khả quan hơn 1 chút. Đến gần địa điểm giao dịch, tớ giả bộ rẽ vào lối khác, dụ kẻ theo dõi đi theo sau đó vòng ra sau lưng hắn. Tớ có đấu với hắn, tuy cũng khiến hắn bị thương nhưng bản thân tớ cũng…- Mira hạ mắt- Mới đầu tớ nghĩ là Takami Simon, nhưng cậu ta không bị thương.
-Vậy sao?
Sakura trầm mặc, đưa tay xoa mi tâm, Sako, Rin và Mira cũng đồng thời im lặng. Chỉ thoáng chốc, căn phòng trở nên yên tính đến đáng sợ. Sakura xoay ghế, nhìn không gian tối đen bên ngoài ô cửa kính. Giọng cô lạnh tanh.
-Về rồi sao?
-Vâng!- Từ trong bóng tối, Dạ hiện ra, tay giữ lên phần vai vẫn đang không ngừng rỉ máu.
-Dạ!- Sako, Rin và Mira kinh hãi nhìn vết thương của Dạ, Sako vội vàng tiến lên, lấy ra 1 lọ nước màu lục và bắt đầu tiến hành chữa trị cho Dạ.
-Chuyện gì đã xảy ra?
Dạ hạ mi mắt, giọng nói không mặn không nhạt:
-Nari theo lệnh từ Hong Kong đến hỗ trợ Asmodeus làm nhiệm vụ. Em theo lệnh của tiểu thư đi theo Nari, giữa đường, Nari bị tấn công, cũng may cô ấy không bị thương tổn gì. Còn về đối thủ của em, chiêu thức kẻ đó rất lạ. Hắn mặc trang phục của ám vệ, kỹ thuật ẩn thân và đánh cận chiến cũng rất tốt. Nhưng làm em lưu ý hơn cả chính là khả năng dùng ám khí của hắn. Em có đuổi theo và đấu với hắn.
-Em có bị lộ mặt không?
-Không. Em đã làm theo lệnh chị, mặc trang phục ám vệ khi hành động.
-Đả thương được Dạ, đúng là khó tin!- Mira lắc đầu, bộ dáng kinh ngạc.
-Đừng lo Mira. Ăn miếng trả miếng.- Dạ nhếch miệng cười lạnh. Để đáp lễ vết thương này, cô đã "tặng" cho hắn 1 nhát chém ngay trên lưng.
-Chẳng lẽ là Ám?!- Sako hỏi nhỏ. Hydron và Takami, dù chưa có căn cứ nhưng hiện tại cô vẫn đang nghi ngờ họ, vậy thì có khả năng nhất chính là Ám.
-Có thể không?- Rin nhíu mày- Khi luyện tập với Dạ, Dạ chỉ dùng 7 phần sức mạnh đã đánh ngang với cậu ta.
Mira thở dài.
-Nếu không phải là chúng ta đa nghi, thì chỉ có thể là bọn họ đã che dấu rất sâu.
Sakura im lặng, ngón tay gõ lên mặt bàn. Cô khẽ phất tay, ra hiệu cho tất cả lui ra. Nhẹ nhàng đẩy cửa sổ lớn, 1 con bồ câu trắng muốt đậu lên tay cô. Sakura rút ra mảnh giấy mà con bồ câu mang theo, cánh môi cong lên 1 độ cong lạnh lẽo…
…
Biệt thự của Shun
-Thế nào?- Shun dựa người vào ghế, lạnh tanh nhìn 3 cậu bạn của mình.
-Thực lực rất ấn tượng.- Hydron cười khẽ, thản nhiên nhấp 1 ngụm sữa, 2 chân khoanh tròn trên ghế.-Không ngờ Sako đáng yêu của tớ lại mạnh mẽ đến vậy. Ít nhất cũng ngang ngửa tớ chứ chẳng chơi.
-Mira Jane hơi yếu 1 chút, bất quá khá thông minh. Chỉ bằng cái bẫy đơn giản liền có thể dụ tớ lộ mặt, thực lực không so được với tớ nhưng lại có thể đánh tớ bị thương. Nói cô ấy là thiên tài cũng chẳng ngoa.
-Kamai Rin cũng khá giỏi đấy chứ! Theo tớ biết, năng lực của Rin không thuần khiết, cô ấy không thể tự triệu hồi quyển sách ma thuật của mình mà phải sử dụng vũ khí nhân tạo. Vậy mà vẫn làm khó được tớ. Ha ha…- Nokoru khẽ nghiêng đầu, tay cầm tách trà.- Còn cậu? Thấy nee-san của tớ thế nào?
-Chưa có cơ hội thăm dò. Nhưng nếu 3 cô gái kia mạnh đến vậy, chắc chắn chị gái cậu còn xuất sắc hơn.- Shun nghiêng đầu, tay chống lên thành ghế, đôi chân dài bắt chéo.
-Nokoru này…-Hydron xoay ly sữa, bộ dáng hệt như đứa trẻ con- Tớ không hiểu cậu đối với chị gái là tin tưởng hay nghi ngờ nữa.
Nokoru cười khẽ:
-Nếu là nghi ngờ thì sao, mà nếu là tin tưởng thì sao?
-Nếu thật sự nghi ngờ, thì hôm nay ở công viên giải trí, cậu đã không để mặc chị gái cậu tiêu diệt hết đám sát thủ mà sẽ đem bọn chúng về "nói chuyện". Nhưng nếu bảo cậu tin tưởng Sakura cũng không đúng, vì nếu thật vậy thì cậu sẽ không lén lút làm nhiều việc sau lưng cô ấy đến thế.- Takami híp mắt nhìn tên bạn. Nokoru này, cậu chưa bao giờ nhìn thấu.
-Ha ha, đừng có suy nghĩ nhiều đến thế chứ. Tớ vốn là đứa trẻ ngoan mà.- Nokoru bật cười, chỉ trong khoảnh khắc lại trở về làm nhị thiếu gia "từ nhỏ đã yếu ớt" của nhà Sammon.
Nửa đêm, bao phủ lấy cả đất trời là tấm màn đen tưởng như vô tận. Shun đứng bên cửa sổ, ngón tay thon dài kẹp lấy ly rượu, thứ chất lỏng màu đỏ sóng sánh trong tay cậu như có ma lực hấp dẫn. Anh sáng mờ ảo ngoài kia rọi vào khuôn mặt cậu tạo nên vẻ đẹp lạnh lùng mà bí ẩn. Đứng ở sau lưng cậu, Ám vừa trị thương xong.
-Thiếu gia…
-Cậu chắc là Dạ chứ?
-Vâng! Đi theo bảo vệ Nari Axaxia mà còn có thực lực như vậy, chỉ có thể là ám vệ của Sakura Sammon mà thôi.- Ám đều đều nói.
-Có tr.a ra thân phận cô ấy không?
-Thật xin lỗi. Tôi không tr.a được.
-Ừm…-Shun im lặng, hàng mi dài cụp xuống, trong lòng không khỏi nhớ về cuộc chiến hôm nay. Đúng là cậu không nhìn ra thực lực của Sakura, nhưng cậu chắc chắn cô có thể đánh ngang, hoặc thậm chí là hơn cậu.
-Thiếu gia…- Ám hơi ngập ngừng- Nếu Nokoru và Sakura tranh chấp vị trí đương gia nhà Sammon, cậu sẽ ủng hộ ai?
Shun híp mắt, nhàn nhạt trả lời.
-Nói về tài năng và tâm cơ, Nokoru đúng là tuyệt đỉnh thiên tài. Bất quá, nếu so sánh với chị gái cậu ấy, thì quả thật thua xa. Ẩn mình bao nhiêu năm như vậy, lại có thể khiến cho nhị vị đương gia của nhà Sammon thúc thủ vô pháp, Sakura Sammon chính là thiên tài trong số thiên tài. Chỉ đáng tiếc...-Nhìn ly rượu sóng sánh trong tay, cậu nhàn nhạt nhếch môi- Sakura Sammon… cô ấy không có hứng thú với việc thừa kế đại tộc. Đó cũng là lý do khiến Nokoru rất tin tưởng cô ấy, nhưng lại làm nhiều việc sau lưng chị gái mình như vậy.
Ám cúi đầu, hàng mi dài cụp xuống. Màn đêm bao phủ khắp cả đất trời, 1 vẻ đẹp ma quái gợi lên ở khắp mọi nơi. Những con người mang trong mình dòng máu quyền lực kia, giờ phút này đứng giữa đêm đen, bọn họ đang nghĩ gì?