Chương 134: Chỗ dựa của ta mạnh không?
Lúc này, chàng trai mập mạp bỗng nói: "Cho cô ấy vào!"
Lời vừa dứt, một cô gái chậm rãi bước vào trong điện!
Người đến chính là Mạc Nhã của Ung Thành.
Chàng trai mập mạp cười nói: "Bắt đầu từ bây giờ, cô chính là quản sự của Việt Thành!"
Mạc Nhã kinh ngạc: "Chuyện này..."
Chàng trai mập mạp khẽ cười: "Không muốn làm quản sự của Việt Thành à?"
Mạc Nhã vội đáp: "Đương nhiên không phải vậy, chỉ là thấy hơi khó tin!"
Nói rồi, cô ta do dự rồi hỏi: "Vì chuyện của Diệp công tử kia sao?"
Chàng trai mập mạp cười: "Đúng vậy!"
Cuối cùng tảng đá đè trong lòng cô ta đã được gỡ xuống!
Cô ta cược đúng rồi!
Trong lòng không khỏi khấp khởi vui mừng.
Chàng trai mập mạp nhìn Mạc Nhã, cười hỏi: "Vì sao cô lại muốn kết thiện duyên với Diệp công tử kia?"
Mạc Nhã suy nghĩ rồi đáp: "Thứ nhất, hắn là một người rất khá. Thứ hai, hắn có thể đánh thắng An Mục của nhà họ An và thiếu tộc trưởng của tộc Chân Long. Thứ ba, dù hắn có thua thì ta cũng không thiệt thòi gì, nhưng nếu hắn thắng thì ta sẽ lời to!"
"Ha ha!"
Chàng trai mập mạp bỗng cười lớn, cười đến nỗi thịt toàn thân y rung cả lên!
Mạc Nhã nhìn y, không nói gì.
Một lúc sau, chàng trai mập mạp cười nói: "Tương lai của cô rộng mở lắm đấy!"
Mạc Nhã cung kính hành lễ: "Đa tạ trưởng lão đã xem trọng!"
Chàng trai mập mạp đứng dậy: "Sau này giao cho cô quản lý chỗ này, ta đi đây!"
Mạc Nhã do dự rồi nói: "Ta vừa biết Diệp công tử kia đã đến đây, trưởng lão có muốn gặp mặt không?"
Chàng trai mập mạp cười hỏi: "Cô có muốn ta gặp hắn không?"
Mạc Nhã cung kính hành lễ: "Tuy thuộc hạ có lòng riêng nhưng cũng biết vẹn toàn cho đại cục! Nhân vật như Diệp công tử, ta có thể kết thiện duyên với hắn bằng một ân huệ, đó đã là cực hạn. Nếu trưởng lão cảm thấy Diệp công tử có tương lai xán lạn thì có thể đích thân kết bạn với hắn, lôi kéo một nhân tài cho Tiên Bảo Các chúng ta".
Cô ta biết, duyên phận giữa mình và Diệp Quân nhiều nhất chỉ đến đây thôi!
Còn người trước mặt cô ta đây mới là người thật sự có thể quyết định được số phận của mình! Mà cô ta có thể nhìn ra được, tổng các Tiên Bảo Các cũng rất xem trọng Diệp Quân, nếu không thì cũng không phái người từ tổng các đến đây!
Thế nên cô ta đoán chắc rằng, dù cô ta không nói ra thì vị này cũng sẽ đến gặp Diệp Quân. Nếu đã vậy, sao cô ta không chủ động nói ra?
Dù sao thì mối quan hệ với Diệp Quân, chắc chắn người ta cũng sẽ lấy đi thôi.
Chàng trai mập mạp nhìn Mạc Nhã một lát rồi cười nói: "Đúng là ta đã đánh giá cô hơi thấp rồi! Thể hiện cho tốt, tương lai vẫn có cơ hội vào tổng các!"
Nói rồi y quay người rời đi.
Mạc Nhã đứng đó hít sâu vào một hơi, mừng như điên!
...
Trong sảnh Tiên Bảo Các.
Diệp Quân ngồi đó, lần này hắn đến chính là để gặp Mạc Nhã.
Ngoài việc đến tu luyện, còn đến để cảm tạ!
Lúc trước xảy ra xung đột với tộc Chân Long, Mạc Nhã đã giúp hắn rất nhiều!
Đúng lúc này, một chàng trai mập mạp bỗng bước vào trong sảnh!
Diệp Quân nhìn chàng trai mập mạp, y cười nói: "Diệp công tử, làm quen một chút, ta tên là Tần Phong, huynh có thể gọi ta là Lão Tần!"
Diệp Quân hơi bất ngờ: "Huynh là?"
Tần Phong cười nói: "Ta được xem là cấp trên của Mạc Nhã cô nương!"
Diệp Quân khẽ gật đầu: "Thì ra là vậy!"
Tần Phong bỗng nói: "Diệp công tử, ta thay mặt Tiên Bảo Các xin lỗi huynh!"
Diệp Quân không hiểu: "Vì sao?"
Tần Phong cười khổ: "Thật không dám giấu, trước đây hành tung của Diệp công tử bị lộ là vì quản sự của Tiên Bảo Các ở Việt Thành - Trần Điều đã câu kết với tộc Chân Long, ông ta đã dùng hệ thống tình báo của Tiên Bảo Các để giúp tộc Chân Long... haiz!"
Nghe vậy, Diệp Quân im lặng, trước đây hắn còn không hiểu vì sao tộc Chân Long lại tìm được mình, hoá ra là vậy!
Tần Phong lại nói: "Trần Điều kia đã bị ta xử ch.ết rồi, nhưng ta vẫn thấy không phải cho lắm..."
Nói rồi, y bỗng lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Diệp Quân: "Diệp công tử, đây là chút tâm ý của Tiên Bảo Các, mong huynh nhận cho!"
Diệp Quân nhìn sơ qua, trong nhẫn không gian có đến một trăm vạn kim tinh.
Một số tiền lớn!
Diệp Quân hơi sửng sốt, hào phóng quá vậy!
Tần Phong lại nói: "Bọn ta biết Mạc Nhã cô nương và Diệp công tử là bạn nên đã cất nhắc cô ấy lên làm quản sự Tiên Bảo Các ở Việt Thành rồi, sau này Diệp công tử có việc gì có thể trực tiếp đến đó tìm cô ấy!"
Diệp Quân nhìn Tần Phong, sau đó nói: "Tần huynh, mạo muội hỏi một câu, người chống lưng cho ta mạnh lắm sao?”
Hắn biết người ta khách sáo với mình như vậy chắc chắn là có nguyên do.
Vì cha mình?
Hay là vì tỷ tỷ váy trắng?
Tần Phong im lặng.
Câu hỏi này của huynh!
Khiến ta cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra!
Có mạnh hay không lẽ nào huynh không biết?
Diệp Quân chân thành nói: "Ta rất muốn biết!"
Tần Phong nhìn Diệp Quân rồi đáp: "Diệp huynh, ta nhìn ra được huynh không phải là kẻ thích nịnh nọt, thế ta cũng nói thẳng, thật ra ta cũng không biết người chống lưng cho huynh có mạnh hay không! Huynh... cũng không biết à?"
Diệp Quân suy nghĩ, sau đó thở dài: "Huynh cứ xem như người chống lưng cho ta rất mạnh đi!"
Tần Phong ngẩn cả người ra.