Chương 136: Đấu hạng

Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng nói: "Tần huynh, cấp hai mươi mốt!"
Tần Phong nhìn Diệp Quân trong điện một cái rồi phất tay.
Rất nhanh, trọng lực thời không trong điện đã tăng lên cấp hai mươi mốt.
Hai canh giờ trôi qua.
Trọng lực thời không trong điện được tăng lên cấp hai mươi hai!


Suốt khoảng thời gian này Tần Phong không rời khỏi, y càng xem càng kinh hãi. Mỗi lần y đều nghĩ là Diệp Quân đã đạt tới cực hạn rồi, nhưng một giây sau, Diệp Quân đã cho thấy y sai rồi!
Lại thêm hai canh giờ nữa trôi qua, trọng lực thời không trong điện đã tăng lên cấp hai mươi ba!
Cấp hai mươi ba!


Tần Phong bên ngoài điện trầm lặng, vẻ mặt nghiêm trọng!
Y bây giờ đã không còn gọi là kinh ngạc nữa, mà phải gọi là chấn động!
Giữa trưa hôm sau, trọng lực thời không trong điện đã lên đến cấp hai mươi lăm!
Trọng lực thời không nặng hơn bên ngoài gấp hai mươi lăm lần!


Đây là khái niệm gì?
Tần Phong nhìn chằm chằm Diệp Quân trong điện, ánh mắt phức tạp!
Tên điên!
Đây chính là suy nghĩ của y bây giờ!


Thái độ tu luyện của Diệp Quân này quá đáng sợ! Y có thể cảm nhận được thật ra mỗi một lần tăng cấp độ Diệp Quân đều rất hao sức, nhưng Diệp Quân lại thấy hưng phấn khích khi hao sức thế này!
Cực kỳ hưng phấn!
Y biết, Diệp Quân đang không ngừng khiêu chiến với cực hạn của chính mình!


Năm ngày trôi qua!
Lúc này, trọng lực thời không trong đại điện đã lên đến cấp ba mươi!
Trong điện, Diệp Quân chậm rãi xuất kiếm, chậm hệt như một ông cụ già nua. Nhưng thời gian trôi qua, tốc độ của hắn ban đầu nhanh hơn một chút, mà về sau thì càng lúc càng nhanh!


available on google playdownload on app store


Hai canh giờ trôi qua, tốc độ của Diệp Quân đã ngang bằng với lúc ở ngoài!
Lúc này, hắn đã hoàn toàn thích ứng với trọng lực thời không cấp ba mươi!
Diệp Quân bỗng nói: "Tần huynh, cấp ba mươi mốt!"
Lúc này, trọng lực thời không bỗng hoàn toàn biến mất!
Diệp Quân ngẩn người!


Tần Phong bước vào, y nhìn Diệp Quân, lắc đầu cười: "Diệp huynh, cấp ba mươi đã là trọng lực thời không cao nhất ở Việt Thành rồi!"
Cao nhất!
Diệp Quân nhíu mày!
Tần Phong nhìn Diệp Quân như nhìn một con quái vật!
Diệp Quân gật đầu sau đó nằm trên đất, hai mắt chầm chậm khép lại!
Cảm ngộ!


Thời gian này, cảm ngộ của hắn về không gian có bước tiến cực lớn.
Có ba điểm: Hiểu rõ không gian, dung nhập vào không gian, vượt khỏi không gian!
Không gian có quy luật cả đấy, chỉ cần nắm rõ quy luật này thì đã thành công một nửa.


Thật ra sức mạnh bây giờ của hắn đã đủ để dễ dàng huỷ diệt không gian, sau đó lợi dụng sự bùng nổ của không gian để sản sinh ra sức mạnh lớn hơn!
Cũng có nghĩa là cảnh giới Diệt Không!
Nhưng hắn không chọn đột phá!
Vì hắn cảm thấy hắn vẫn còn có thể đẩy cực hạn của mình lên thêm!


Thực chiến!
Diệp Quân bỗng ngồi dậy, hắn nhìn Tần Phong: "Tần huynh, cọ xát chút không?"
Thứ bây giờ hắn cần chính là thực chiến!


Nghe vậy, mi mắt Tần Phong giật giật: "Huynh đừng đùa! Huynh nhìn ta tròn trĩnh cỡ này, huynh thấy ta có giống một kẻ biết đánh nhau không? Lượn một vòng trong kỹ viện thì được chứ đánh nhau thì thôi bỏ đi!"
Diệp Quân cười khổ.
Tần Phong trầm giọng nói: "Huynh muốn thực chiến à?"
Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy!"


Tần Phong nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Tới thư viện Quan Huyên đấu hạng!"
Diệp Quân hơi ngờ vực: "Đấu hạng là gì?"
Sắc mặt Tần Phong trở nên hơi quái lạ: "Lẽ nào huynh không biết thư viện Quan Huyên có một Võ Bảng?"
Diệp Quân lắc đầu: "Không biết!"


Hắn vừa đến Trung Thổ Thần Châu thì đã tới Đạo Môn, mà Đạo Môn thì... thôi đừng nhắc! Nói nhiều sẽ rớt nước mắt đấy!


Tần Phong giải thích: "Ở thư viện Quan Huyên có một Võ Bảng, tất cả thiên tài ở Trung Thổ Thần Châu và dưới Trung Thổ Thần Châu đều có thể tham gia, chỉ cần không quá hai mươi tuổi là được. Thiên tài trong Võ Bảng này chính là mục tiêu của lớp trẻ ở Trung Thổ Thần Châu, cũng đại diện cho chất lượng của thiên tài ở Trung Thổ Thần Châu".


Diệp Quân lắc đầu: "Ta không phải là người của thư viện Quan Huyên!"
Tần Phong cười nói: "Không phải người của thư viện Quan Huyên cũng tham gia được".
Diệp Quân im lặng.
Tần Phong lại nói: "Có thưởng đấy!"
Diệp Quân vội hỏi Tần Phong: "Thưởng gì vậy?"


Tần Phong cười đáp: "Đứng thứ mười thì mỗi tháng được phát năm mươi vạn kim tinh, đứng thứ chín mỗi tháng được bảy mươi vạn, thứ tám mỗi tháng được một trăm vạn, thứ bảy mỗi tháng được một trăm ba mươi vạn... Đứng thứ ba mỗi tháng được ba trăm vạn kim tinh, đứng thứ hai mỗi tháng nhận bốn trăm vạn, đứng thứ nhất mỗi tháng nhận năm trăm vạn kim tinh và thêm mười vạn tiên tinh!"


Năm trăm vạn kim tinh!
Mười vạn tiên tinh!
Vẻ mặt Diệp Quân xao động!
Số kim tinh của hắn bây giờ không ít, nhưng cũng cực kỳ hao, thời gian tu luyện gần đây hắn đã tiêu hết gần bốn mươi vạn kim tinh rồi!
Cũng nhờ Tần Phong cho hắn tu luyện miễn phí, nếu không thì còn tốn hơn nữa!


Tần Phong lại nói: "Quan trọng nhất là nếu huynh đạt được hạng nhất thì sẽ có khả năng gặp được một tia hình ảnh mà Kiếm Chủ Nhân Gian để lại!"
Nghe vậy, Diệp Quân ngẩn người: "Hình ảnh Kiếm Chủ Nhân Gian để lại?"


Tần Phong gật đầu: "Đúng vậy! Nếu Kiếm Chủ Nhân Gian vui thì biết đâu sẽ cho huynh truyền thừa nào đó, thế thì lời to rồi! Đương nhiên, cũng không nhất định sẽ xuất hiện đâu, trừ phi huynh rất đặc biệt, vì nhiều năm qua ngài ấy chỉ xuất hiện đúng một lần, đó đã là chuyện của mấy ngàn năm trước rồi!"


Kiếm Chủ Nhân Gian!
Diệp Quân bỗng thấy hơi chờ mong, đương nhiên hắn không quan tâm đến truyền thừa gì cả, điều hắn quan tâm là có thể gặp được Kiếm Chủ Nhân Gian!
Nếu gặp được Kiếm Chủ Nhân Gian, nói không chừng có thể mượn được kiếm Thanh Huyên luôn!


Tuy cơ hội không lớn lắm nhưng cũng là một cơ hội!
Nghĩ thế, Diệp Quân thầm hỏi: "Tháp gia, ta nhớ trước đây ngươi từng nói ngươi quen Kiếm Chủ Nhân Gian, đúng không?"
Tiểu Tháp đáp: "Đúng!"
Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Nếu ta lấy được hạng nhất, ông ấy có nể mặt ngươi mà xuất hiện không?"


Tiểu Tháp im lặng một lát, đáp: "Đương nhiên! Tuy ông ấy rất lợi hại nhưng cũng không dám không nể mặt Tiểu Tháp ta đâu!"






Truyện liên quan