Chương 122
An Ninh nhìn vị khách không mời mà đến, tâm tình nhất thời có chút tức giận, "Ly vương điện hạ tìm phụ thân sao? Phụ thân cũng không ở trong Thính Vũ hiên."
"Nhị tiểu thư hiểu lầm , bổn vương là đặc biệt đến xem nhị tiểu thư ." Triệu Cảnh Trạch lại tiến vào sân này, nghĩ đến tình cảnh bi thảm lần trước, vẫn còn sợ hãi như cũ , nhưng luôn lo lắng nên hắn vẫn đến đây, chỉ vì chuyện xảy ra ngày ấy trong sinh nhật của Thần vương, Thần vương lấy lòng An Ninh như vậy, hắn tự nhiên cũng không thể rơi xuống hạ phong.Lâu như vậy, hắn vẫn không thể buông tha hứa hẹn lúc trước.
"Nga? An Ninh cảm tạ ý tốt của Ly vương điện hạ, bất quá, thật sự là không khéo." An Ninh nhíu mày, mặt lộ vẻ khó xử , ánh mắt lơ đãng đảo qua hộp gấm trên tay Ly vương , nhớ tới chuyện lần trước đã xảy ra,ánh mắt sáng lên, Ly vương này lại còn nhớ rõ hứa hẹn lần trước, lại mạng lễ vật đến tặng nàng sao? Lần trước là một bộ áo choàng da cáo trắng như tuyết, hôm nay lại là cái gì a?
"Như thế nào không khéo?" Triệu Cảnh Trạch hỏi.
"An Ninh đang muốn đi xem đại tỷ, sợ là không thể chiêu đãi Ly vương điện hạ rồi." An Ninh thở dài, "Còn thỉnh Ly vương điện hạ thứ tội, đi xem đại tỷ là kế hoạch sáng sớm hôn nay của An Ninh, sao đoán được Ly vương điện hạ đột nhiên tiến đến..."
"Chuyện này có đáng gì, bổn vương không trách tội, nếu nhị tiểu thư muốn đi xem đại tiểu thư, như vậy bổn vương liền cùng nhị tiểu thư đi xem, này không phải đẹp cả đôi đường sao?" Triệu Cảnh Trạch cười nói, hôm nay nếu đã đến đây, hắn cũng không muốn đi tay không một chuyến, huống hồ, đối với An Ninh, hắn hoặc nhiều hoặc ít hy vọng cho nàng một ít ấn tượng tốt, tự nhiên muốn theo ý định của nàng.
Bất quá, hắn không nhận thấy được đáy mắt An Ninh lóe qua một tia hàn quang kì lạ, nàng hoàn toàn che dấu rất khá, "Như vậy liền không thể tốt hơn , chúng ta đi qua luôn thôi, Ly vương điện hạ thỉnh."
Triệu Cảnh Trạch không có từ chối, xoay người đi ở phía trước, An Ninh theo sát phía sau, Bích Châu mang theo hộp thức ăn hầu hạ ở bên cạnh, một hàng ba người đi tới hướng Khởi Thủy Uyển,vừa tới cửa Khởi Thủy uyển, liền nghe được thanh âm An Như Yên đánh chửi hạ nhân truyền đến, giống như một bệnh nhân tâm thần, Triệu Cảnh Trạch theo bản năng nhíu nhíu mày, sinh ra một tia ghét, nếu không là vì An Ninh, hắn là tuyệt đối sẽ không muốn gặp người có tiếng xấu là An Bình hầu phủ đại tiểu thư .
An Ninh cũng trấn định như thường, vẻ mặt ý cười, thấy Triệu Cảnh Trạch dừng lại cước bộ, lập tức mở miệng nói, "Nơi này của đại tỷ xảy ra chút tranh cãi ầm ĩ, nếu Ly vương điện hạ sợ ầm ỹ, kia An Ninh liền một mình đi thôi."
Triệu Cảnh Trạch đã đến nơi này tất nhiên là sẽ không lùi bước , dù là chán ghét An Như Yên, nhưng vì có thể lấy lòng An Ninh, hắn không thể không đi vào, một lần nữa nhấc chân bước vào, tiếp tục đi ở phía trước An Ninh.
Khóe miệng An Ninh gợi lên một nụ cười , đi theo vào khi sắp đến phòng của An Như Yên, liền tăng nhanh cước bộ, đi đến phía trước của Triệu Cảnh Trạch , vào phòng, mở miệng kêu lên, "Tỷ tỷ, ngươi xem Ninh Nhi mang cái gì đến cho người nè, Ninh Nhi mang đến điểm tâm mà người thích nhất, là Bích Châu tự tay làm , vẫn còn nóng nha!"
Vẻ mặt An Ninh thân thiết, mang theo hộp thức thức ăn đến bên giường, An Như Yên nhìn thấy An Ninh, sắc mặt nhất thời càng thêm khó coi, một thời gian dài không gặp, An Ninh này lại càng thêm xinh đẹp độn lòng người, mà chính mình thì sao?
Nghĩ đến nàng nằm ở trên giường, không động đậy được, đi không thể đi, một cỗ tức giận nhất thời dâng lên, vươn tay gạt điểm tâm An Ninh đưa qua, "Ngươi tới làm gì? Cút ra ngoài cho ta !"
Điểm tâm trong tay An Ninh bị nàng vung lên, nhất thời cả hộp thức ăn đều rơi trên mặt đất, tất cả điểm tâm bên trong đều rớt ra, An Ninh ủy khuất nhìn An Như Yên, "Tỷ tỷ, Ninh Nhi là mang điểm tâm đến cho người nha."
An Như Yên hừ lạnh một tiếng, vẫn là bộ mặt không tốt , "Ta..."
Nhưng khi vừa mở miệng, lại nh́n thấy bóng dáng của Ly vương Triệu Cảnh Trạch, quần áo cẩm y, anh tuấn cao lớn, mặc dù không bằng Thương Địch cùng Nam Cung Thiên Duệ, nhưng ở trong vài vị hoàng tử , lại rất nổi tiếng , nghĩ đến kiện áo choàng dồ ly lông trắng lần trước Ly vương đưa cho nàng,nguyên bản An Như Yên đang muốn quở trách An Ninh nhất thời thu về, nàng biết, ở trước mặt Triệu Cảnh Trạch, nàng không thể mất đi dáng vẻ.
"Ninh Nhi, mới vừa rồi ta không cẩn thận làm rớt hộp thức ăn, không làm ngươi bị thương chứ?" thanh âm An Như Yên trở nên ôn nhu, giống như người mới bị bệnh tâm thần kia không phải là nàng.(con mụ này thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách a ….bao giờ mình mới “giống” được nàng như vậy nhỉ *mong ước*)
Phản ứng của An Như Yên nằm trong dự đoán của An Ninh , cũng vì biết có Triệu Cảnh Trạch ở đây nên An Như Yên sẽ không nổi điên phát cuồng,vì vậy nên nàng mới không theo sau bước vảo, không chỉ có như thế, trong lòng nàng còn đang có kế hoạch khác.
An Như Yên diễn trò, An Ninh cũng phối hợp nàng ta , ôn nhu mở miệng, "Không có gì, mới vừa rồi là Ninh Nhi không cẩn thận, không có cầm chắc, cho nên mới làm rơi xuống."
Trên thực tế, An Ninh cũng hiểu được, mới vừa rồi ở ngoài phòng , Triệu Cảnh Trạch đã nghe được âm thanh chửi bậy của nàng ta, hắn lại không ngốc, tự nhiên là biết An Như Yên đang giả bộ ôn nhu cùng tao nhã.
"Này... Ly vương điện hạ như thế nào lại đến đây? Yên nhi... Yên nhi thỉnh an Ly vương điện hạ , Yên nhi không tiện đứng dậy, còn thỉnh Ly vương điện hạ thứ tội." An Như Yên mỉm cười nhìn Triệu Cảnh Trạch, từ ngày thu được lể vật của Ly vương ,trong lòng nàng đối vời Ly vương này có chút tưởng niệm, trước kia, nàng luôn chướng mắt Ly vương , nhưng nay... Nghĩ đến thân mình bản thân, nay Ly vương đối với nàng mà nói, cũng không để ý tới thân thể của nàng , hắn đưa mình lễ vật quý trọng như vậy,chắc hắn có ý với mình.
"Không cần đa lễ." Triệu Cảnh Trạch thản nhiên đáp lại ,thanh âm lạnh nhạt giống như một chậu nước lạnh tạt lên người An Như Yên ,sắc mặt An Như Yên thời trầm xuống, An Ninh thấy thế, vui sướng khi người gặp họa rất nhiều, lập tức mở miệng nói, "Tỷ tỷ, mới vừa rồi ta đến xem tỷ tỷ, liền gặp được Ly vương điện hạ, cho nên, liền đi chung đến đây."
Lời này nghe vào trong tai hai người đều bất đồng, không có cùng ý tứ, An Ninh nói đúng là sự thật, nàng quả thật là gặp được Ly vương, sau đó cùng hắn đến đây, bất quá, An Như Yên chắc chắn có khuynh hướng tin tưởng Ly vương điện hạ cũng là muốn tới xem nàng, cho nên, hai người liền đến đây.
Như An Ninh sở liệu , An Như Yên quả thật là có khuynh hướng người sau, nghe nói như thế, trong lòng An Như Yên liền vui vẻ, gửi một ánh mắt thẹn thùng cho Ly vương, "Yên nhi đa tạ Ly vương điện hạ đã đến thăm"
Ly vương nhíu mày, An Như Yên như vậy làm cho hắn buồn nôn, sắc mặt lập tức suy sụp xuống, hắn không ngu ngốc, cũng không đần độn, ánh mắt An Như Yên nhìn hắn, hắn như thế nào có thể không rõ? Hắn ở trong nhóm hoàng tử cũng xem như là giỏi nhất ,nữ tử Đông Tần quốc ngưỡng mộ hắn cũng không thiếu, hắn cũng vui vẻ bị những nữ tử này ngưỡng mộ, bất quá, An Như Yên ngưỡng mộ, với hắn mà nói, sẽ chỉ làm hắn cảm giác được sỉ nhục, để nữ nhân trong ngoài không đồng nhất này thích hắn là điều rất mất mặt, điểm này, sợ là cả đời cũng rửa sạch không xong, bị nàng liếc mắt một cái, đều cảm thấy nhục nhã.
"Ly vương điện hạ, tỷ tỷ cảm ơn ngươi a, ngươi sao không nói lời nào?" An Ninh cúi đầu, có ý nhìn Ly vương, giống như trách cứ, lại giống như hờn dỗi.
Triệu Cảnh Trạch này vừa nghe thấy, trong lòng tuy rằng không muốn để ý tới An Như Yên, nhưng nghĩ đến An Ninh, vẫn nhịn xuống, "Bổn vương đúng là đến, Ninh Nhi..."
"Ly vương điện hạ thật sự là người tốt, đến Hầu phủ còn mang theo lễ vật sao?" An Ninh đánh gãy lời nói của hắn, không để cho hắn khiến cho An Như Yên có cơ hội hoài nghi.
Cao hứng tiêu sái đến trước mặt Triệu Cảnh Trạch, tiếp nhận hộp gấm trong tay hắn, lực chú ý của Triệu Cảnh Trạch đều bị nàng hấp dẫn, nghĩ đến mục đích lần này tới, khóe miệng khẽ nhếch, đang muốn mở miệng nói cái gì đó, nhưng An Ninh vẫn như cũ sẽ không để cho hắn có cơ hội, cầm hộp gấm đi đến trước giường An Như Yên , ngồi tại trên tháp, "Tỷ tỷ, Ly vương điện hạ thật là có tâm, lần trước là áo choàng ngân hồ, lúc này lại là cái gì a? Để cho ta tới sai sai... Ly vương điện hạ cũng không nên mở miệng nhắc nhở Ninh Nhi a."
Không cho Triệu Cảnh Trạch có cơ hội mở miệng, tự nhiên là vì khiến cho An Như Yên hiểu lầm, nghĩ đến lễ vật này là Ly vương muốn tặng cho An Như Yên nàng , đây cũng là điều An Ninh muốn