- Chương 1: Tỉnh ngộ
- Chương 2: Hưu thư
- Chương 3: Rời vương phủ
- Chương 4: Về nhà mẹ đẻ
- Chương 5: Chết
- Chương 6: Sống lại
- Chương 7: Phượng Dương hầu phủ
- Chương 8: Tình Phụ tử
- Chương 9: Vào phủ
- Chương 10: Đỗ mĩ kha
- Chương 11: Ra oai phủ đầu
- Chương 12: Quỳ xuống!
- Chương 13: Kha di nương
- Chương 14: Hoài nghi
- Chương 15: Quan nguyên hạc
- Chương 16: Bênh vực kẻ yếu
- Chương 17: Muốn chết
- Chương 18: Hắn là ai vậy?
- Chương 19: Văn tư tồn
- Chương 20: Văn cảnh tâm
- Chương 21: Quốc tử giám
- Chương 22: Rắc rối tìm tới
- Chương 23: Nên ngụy trang thì ngụy trang
- Chương 24: Kha di nương phản kích
- Chương 25: Tán gẫu trong xe
- Chương 26: Tôn Tâm Từ nghĩa lớn
- Chương 27: Gặp lại
- Chương 28: Tĩnh Mẫn Thái công chúa
- Chương 29: Ít ra cũng là một mẫu thân biết thương con
- Chương 30: Xỉ vả người cần phải xỉ vả
- Chương 31: Gặp lại Lý Vân Sưởng
- Chương 32: Bắn
- Chương 33: Huyết tẩy Đoan môn
- Chương 34: Tàn nhẫn quá!
- Chương 35: Lão nương cho ngươi giả bộ
- Chương 36: Lại tranh chấp tiếp
- Chương 37: Dâng tới tận cửa cho ta bắt nạt
- Chương 38: Làm từ mẫu cũng bị oán hận
- Chương 39: Phúng viếng
- Chương 40: Tần vương buồn bực
- Chương 41: Hữu dũng vô mưu
- Chương 42: Bị trêu đùa
- Chương 43: Hóa ra là âm mưu
- Chương 44: Tính kế không thành
- Chương 45: Phản kích!
- Chương 46: Chu mama tới chơi
- Chương 47: Đâu đâu cũng có y
- Chương 48: Cám ơn Quan tướng quân
- Chương 49: Quan Nguyên Hạc, miếng thịt béo bở?
- Chương 50: Tuệ An VS Quan Nguyên Hạc, uống rượu giao bôi !?
- Chương 51
- Chương 52: Cái chết của Quan Nguyên Hạc
- Chương 53: Lai bị y mắng
- Chương 54: Người làm khó dễ
- Chương 55: Anh hùng cứu mỹ nhân ấy à
- Chương 56: Quốc tử giám vs thái học viện , ai nhất
- Chương 57: Một yêu cầu
- Chương 58: Mấy vị hoàng tử
- Chương 59: Loạn rồi
- Chương 60: Quan Nguyên Hạc chỉ bảo
- Chương 61: Tâm tư Văn Tư Tồn
- Chương 62: Cá cược
- Chương 63: Tuệ An buộc phải so tài nghệ
- Chương 64: Một trận thành danh
- Chương 65: Ánh mắt Quan Nguyên Hạc quá cao
- Chương 66: Phiền phức không ngừng
- Chương 67: Khước từ Văn Tư Tồn
- Chương 68: Chuyện xưa trong hầu phủ
- Chương 69: Dọc đường tết lễ thành quốc công (1)
- Chương 69-2: Dọc đường tết lễ thành quốc công (2)
- Chương 70: Quan Nguyên Hạc thoa thuốc
- Chương 71: Trừng trị ác nô (1)
- Chương 71-2: Trừng trị ác nô (2)
- Chương 71-3: Trừng trị ác nô (3)
- Chương 72: Ngồi chung một ngựa
- Chương 73: Cứu chữa Thái hậu
- Chương 74: Không yêu nữa, vậy thôi!
- Chương 75: Tiệc sinh nhật của Cảnh Tâm
- Chương 76: Thuần vương gây khó dễ
- Chương 77: Đùa cợt Tiền Nhã Khanh
- Chương 78: Người cậu Thẩm Phong
- Chương 79: Có người dựa dẫm 20
- Chương 80: Đỗ Mỹ Kha bị đánh
- Chương 81: Nổi danh thông tuệ!
- Chương 82: Tôn Tâm Từ xong rồi!
Tên convert: Trọng sinh chi hầu môn đích nữ
Thể loại: cổ đại, trọng sinh, báo thù rửa hận, tranh đoạt hoàng quyền, HE
Convert: Hyukie35 + nguyetly_acc1
Editor & Beta: Ánh Nguyệt
Nàng, tính tình như lửa, hay xúc động nổi nóng, không giỏi nói chuyện, không hiểu gia đấu, lưu luyến si mê hắn, cuối cùng đổi lại hưu thư xuất phủ.
Phụ thân từ ái, kế mẫu lương thiện, muội muội thân thiết, tất cả thì ra chỉ là biểu hiện giả dối, không hiểu lòng người khiến nàng cuối cùng phải ôm hận mà chết.
******
Gió thổi nâng màn, phía trên giường êm, một đôi nam nữ nửa thân để trần đang kịch liệt dây dưa, thân thể hòa vào làm một. Cô gái khuôn mặt ửng hồng, hai chân tuyết trắng sít sao quấn chặt bên hông nam tử, khiêu khích nghênh đón ánh mắt hoảng sợ của nàng, nhếch mép cười mỉa mai.
Nàng, một mình đối mặt với cơn ác mộng, thấy phu quân mà mình ái mộ đang dây dưa một chỗ với muội muội yêu quý, đứng chết trân tại chỗ.
Chất vấn hắn, đổi lại là một phong hưu thư!
“Thẩm Tuệ An, hưu thư đã đóng dấu, ngươi đừng tiếp tục dây dưa nữa, dù gì ngươi cũng vẫn còn trẻ, chọn trong mấy người quyền cao chức lớn, sớm ngày mà gả đi, ta cũng vui mừng thay cho ngươi.”
Hắn thần thái lạnh lùng, thấy nàng sững sờ ngây ngốc đứng đó sớm đã không kiên nhẫn nổi, phẩy tay áo bước đi.
“Sao thế này? Người nam tử mà Thẩm Tuệ An tỷ gắt gao quấn quýt lấy, hắn khinh thường chạm tới tỷ, lại si mê thân thể ta. Đại tỷ à, biết điều chút đi, tỷ nên sớm chết đi mới phải! Tỷ tại sao còn chưa chết cơ chứ? Còn cả vị mẫu thân ma quỷ kia của tỷ nữa, ngu hơn cả heo, ha ha, tỷ chắc còn không biết mẫu thân của mình chết như thế nào đâu nhỉ? Ta không ngại nói cho tỷ biết, bà ta là do ăn bánh quế do mẫu thân ta làm nên mới đi đời nhà ma đấy, thế mà tỷ lại xem mẹ ta như trưởng bối, đối đãi với ta như muội muội ruột thịt, ha ha, tỷ nhìn đi, trên đời này sao lại có người ngu ngốc đến thế không biết? Khuôn mặt nàng ta vặn vẹo, đối diện vẻ kinh ngạc của nàng điên cuồng cười không ngớt!
********
Bi phẫn mà chết, lại may mắn được trọng sinh, cả đời này, nàng sẽ không làm một cái tượng gỗ để người sắp đặt nữa, mà phải trở thành một nữ vương nắm vận mệnh của mình trong tay, không cần hi sinh mình vì bất cứ nam tử nào, phải tìm được chỗ đứng cho mình, chỉ sống vì chính mình mà thôi!
Tất cả những kẻ hại nàng, nợ nàng, nàng muốn tự tay đòi lại!
“Tuệ An, chúng ta ở bên nhau đi, trở thành thê tử của ta…” Cầu xin nàng!
Khi hắn ôm nàng nói ra những lời đó, mang theo một tia thỉnh cầu, một tia ẩn nhẫn yếu ớt, thậm chí trên khuôn mặt còn toát ra vẻ bất an sợ nàng cự tuyệt, nàng lại chỉ lạnh lùng cười một tiếng, từ từ giật tay hắn ra khỏi người mình.
“Tần vương điện hạ, ngài nghe rõ đây, với ngài, ta không có cách nào để yêu, cho dù có thế nào chăng nữa, ta cũng không bao giờ ở bên cạnh ngài!
“Đại tỷ, không, Phượng Dương hầu, van xin tỷ cho muội một con đường đi, sau này phải làm trâu làm ngựa muội cũng sẽ báo đáp ân tình của tỷ, cầu xin tỷ mà…”
Khi nữ nhân đã từng nhục mạ nàng phải quỳ gối trước mặt cầu nàng thương xót, nàng chỉ lạnh nhạt nhìn qua.
“Xin lỗi, ta đây đối không có hứng thú với việc nuôi hổ trong nhà, nối giáo cho giặc, muội muội tìm nhầm người rồi!”
Ôm hận trọng sinh, nàng sẽ có duyên phận thế nào? Sẽ gặp phải hạng người gì? Có thể gặp được một người biết thưởng thức, quý trọng nàng hay không? Dám yêu dám hận như nàng cuối cùng có thể buông tay báo thù, tìm được một chốn cho mình dừng chân không đây?
Truyện này 1v1, trọng sinh gia đấu, báo thù rửa hận, tranh đoạt hoàng quyền, đương nhiên cũng không thể thiếu tình yêu sâu sắc tận đáy lòng.
Văn phong khi cần dứt khoát sẽ dứt khoát, cần ấm áp sẽ ấm áp, nam chính lạnh lùng phúc hắc, chỉ yêu chiều một mình nữ chính, không tiểu tam, không hiểu lầm, đây chỉ là một câu chuyện xưa về nàng công chúa không hiểu thế sự bỗng dưng một ngày trọng sinh trở thành một nữ hoàng quyền khuynh triều dã, ngược tra nam, tra nữ, ngược não tàn, ha ha. ╮(╯▽╰)╭