Chương 67 : Lời thề của Lâm Phá Thiên
Sáng hôm sau, nhân lúc tứ nữ còn ngủ thì Minh Tú âm thầm tiến vào trong Nhẫn Không Gian.
_ Ưmmm, để xem lát nữa tặng cho sư phụ và Cửu Đại Chủ Khu cái gì đây?
Minh Tú bắt đầu sao chép các ngọc giản vũ kỹ và một số thông tin tình báo cơ bản. Hắn định sẽ đưa cho tông môn một ít tin tức cơ bản để có thể giúp tông môn độc quyền một số thứ và nâng cao địa vị của mình trong tông môn. Sau khi sao chép xong hết thì Minh Tú nhìn một vòng bên trong Nhẫn Không Gian.
Linh Căn Thụ thì cũng bắt đầu xuất hiện thêm hai quả non nhưng vẫn chưa thể biết là quả gì. Tốc độ ra quả của Linh Căn Thụ ngày càng nhanh nhờ vào Tụ Linh Trận được Quỷ Soái Nguyệt Tộc bố trí xung quanh cây.
Hai cái Linh Dược Điền, một cái thì cần khoảng hơn một năm nữa là có thể thu hoạch linh dược còn một cái cũng vừa được gieo hạt giống của linh dược Tứ Phẩm xuống, chắc phải ba bốn năm nữa mới có thể thu hoạch.
Tổ ong Ngọc Ngưng Phong hiện đang phát triển rất tốt mỗi ngày một to ra, mật ong và phấn hoa đều đã tràn trề, Minh Tú có thể sử dụng chúng để luyện ra Ngọc Nhan Đan với số lượng lớn bất cứ lúc nào. Và điều khiến hắn chú ý nhất lúc này là trứng của Độc Long, hiện tại trứng của Độc Long đã có một tia sinh cơ nhỏ nhoi trong đó.
_ Nhi Nhi, ta cảm nhận trứng của Độc Long này bắt đầu có một tia sinh cơ nhỏ nhoi rồi.
Nhi Nhi xuất hiện nhìn vào quả trứng:
_ Xem ra trời không phụ lòng công tử rồi, cứ tưởng nó đã ngủ say mấy triệu năm rồi sẽ không tỉnh lại được. Bây giờ thì tốt rồi, nó đã có một tia sinh cơ thì chắc cũng phải mất mấy năm nữa sẽ nở ra một con Độc Long.
Minh Tú gật gật đầu rồi ném thêm một đống cực phẩm linh thạch xung quanh quả trứng. Sau đó, Minh Tú đi về phía Quỷ Soái Nguyệt Tộc để xem tình hình mấy cái khô lỗi của mình.
_ Thế nào rồi, mọi việc ổn chứ?
_ Mọi việc đều rất thuận lợi thưa công tử, thuộc hạ đã gắn trận pháp điều khiển cho năm mươi mốt khô lỗi này rồi. Bây giờ, việc công tử cần làm là chỉ cần đưa một ít tinh thần của ngài vào mấy con khô lỗi này thì bọn chúng sẽ hoàn toàn làm theo mệnh lệnh của ngài.
Quỷ Soái Nguyệt Tộc giải thích một chút về các khô lỗi cho Minh Tú nghe. Sau đó hắn gật đầu làm theo, truyền một ít tinh thần lực vào năm mươi mốt con khô lỗi. Sau khi làm xong thì Minh Tú lấy ra một viên Dưỡng Hồn Đan nuốt vào để khôi phục hồn lực. Hắn tiếp tục lấy ra Thiên Cấp Thượng Phẩm Pháp Khí - Âm Dương Phất Trần đặt vào tay khô lỗi Cửu Thiên Tuế - Ngụy Trung Hiền. Đây là pháp khí lúc sinh thời mà hắn xài vì thế đưa lại cho hắn sẽ phát huy uy lực tốt hơn.
Sau khi xử lý ổn thỏa mọi việc thì Minh Tú rời khỏi Nhẫn Không Gian, thấy các nàng vẫn còn ngủ thì hắn mỉm cười rồi nhẹ nhàng ra khỏi Lý Phủ để tránh đánh thức các nàng. Dương Quang Đông thì đã lái tàu bay tới Lý Đảo chờ sẵn Minh Tú, để đưa hắn tới Khu Không Chủ.
...........................
Tại Khu Không Chủ, tông chủ Lâm Phá Thiên và Cửu Đại Chủ Khu lúc này đã có mặt đầy đủ. Minh Tú bước vào chấp tay chào mọi người:
_ Đệ tử Lý Minh Tú tham kiến sư phụ và Cửu Đại Chủ Khu!
_ Được rồi, miễn lễ! Con có chuyện gì sao mà lại muốn ta tập hợp mọi người tới vậy?
Lâm Phá Thiên ánh mắt hiếu kỳ nhìn Minh Tú, hắn chắc chắn với vận khí kít chó của Minh Tú bảo đảm có hàng tốt muốn tặng cho mọi người. Minh Tú đưa mắt nhìn mọi người rồi mỉm cười.
_ Hôm nay, đệ tử có quà muốn tặng cho mọi người.
"Ha ha, ta biết ngay tên nhóc này có vận khí kít chó mà" Lâm Phá Thiên trong lòng nở hoa suy nghĩ.
Minh Tú lấy ra năm ngọc giản rồi giải thích:
_ Đây là Địa Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ - Bá Vương Trảo, Địa Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ - Bá Vương Trảm, Địa Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ - Loạn Kiếm, ba vũ kỹ này đệ tử xin tặng cho sư phụ Lâm Phá Thiên.
_ Cái gì? Thật sao?
Phải biết rằng, cả tông môn chỉ có một cái Địa Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ - Thoi Tâm Chưởng mà thôi. Mà bây giờ Minh Tú lại đem ra hai cái Địa Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ, lần này tông môn chắc chắn sẽ tiến một bước tiến lớn đây.
_ Sư phụ cứ việc giữ lấy mà tu luyện, còn nữa đây là ngọc giản lưu tất cả thông tin về lăng mộ ở dưới biển. Còn đây là một trận pháp Địa Cấp Hạ Phẩm có công dụng ngụy trang che mắt, xin tặng cho Hỏa Thuật Sư tiền bối.
_ Ha ha, ta cũng có quà nữa à? Thế ta không khách sáo nữa, đa tạ ngươi.... Cái gì trận pháp này đã thất truyền mấy ngàn năm rồi.
Hỏa Thuật Sư vui vẻ nhận lấy ngọc giản rồi dùng thần thức quét vào thì hốt hoảng la lên. Mấy vị còn lại khi nghe Hỏa Thuật Sư nói thì bất ngờ không thôi, thầm cầu mong tới lượt quà của mình. Lâm Phá Thiên tò mò hỏi:
_ Hỏa Thuật Sư cái đó thật sự là đã thất truyền mấy ngàn năm sao? Có lợi hại không?
_ Đúng vậy tông chủ, tuy trận pháp này chỉ là Địa Cấp Hạ Phẩm nhưng công dụng lại bằng Địa Cấp Cực Phẩm, đặc biệt là nó đã thất truyền.
Hỏa Thuật Sư vui vẻ trả lời Lâm Phá Thiên, Minh Tú thấy vậy thì vô cùng tự hào về bản thân. Còn các chủ khu khác thì cực kỳ ghen tỵ với Hỏa Thuật Sư, Minh Tú lúc này tiếp tục lấy ra từ trong nhẫn bốn đan phương.
_ Sư phụ Phạm Ngọc Thạch, đây là bốn đan phương mà đệ tử vô tình thu được bây giờ xin tặng cho sư phụ. Trong đó có hai cái là để luyện chế đan dược trị thương Nhị Phẩm, một cái là trị thương linh hồn Nhất Phẩm và cuối cùng là đan phương của Công Hỏa Đan, đan dược Tam Phẩm.
Phạm Ngọc Thạch lúc này đang bất động nhìn vào bốn đan phương nhưng trên mặt ông ta lại đang có nét cười. Lâm Phá Thiên và các vị chủ khu khác cũng phần nào đoán ra được lai lịch bốn đan phương đó chắc cũng đã thất truyền rồi hoặc là đó là loại đan phương của đan dược quý báu nào đó.
Phạm Ngọc Thạch nhìn thấy ánh mắt hiếu kỳ của mọi người liền biết mọi người đang nghĩ gì, liền hướng Lâm Phá Thiên giải thích:
_ Bẩm tông chủ, hai đan phương trị thương này tuy chỉ là Nhị Phẩm nhưng lại có thể sánh ngang mới một viên đan dược trị thương Tam Phẩm Sơ Giai bình thường. Bởi vì nó chỉ là Nhị Phẩm vì thế sẽ tiết kiệm được rất nhiều tài liệu, thời gian và công sức điều chế hơn là đan dược Tam Phẩm Sơ Giai.
_ Còn đây là đan phương Nhất Phẩm dùng để trị thương và khôi phục hồn lực Dưỡng Hồn Đan. Đan dược dùng để trị thương hồn lực đã thất truyền cả vạn năm nay rồi, đan phương này tuy nó chỉ là Nhất Phẩm nhưng thà có còn hơn không.
_ Còn đây là đan phương của Công Hỏa Đan, đan dược Tam Phẩm. Đây là đan dược giúp tu sĩ Hỏa hệ tăng hai thành uy lực khi dùng công kích Hỏa hệ. Đan phương này cũng đã thất truyền cả ngàn năm rồi.
Tông chủ và các vị Chủ Khu nghe Phạm Ngọc Thạch giải thích thì kích động không thôi. Thầm nghĩ sau này nhất định phải tới xin Phạm Ngọc Thạch luyện cho vài bình đan dược để phòng thân mới được.
Minh Tú mặc kệ biểu cảm của mấy lão già này mà tiếp tục móc ra hai ngọc giản, đi tới đưa cho Chủ Khu Tình Báo - Quỷ Mắt Ưng và Chủ Khu Luyện Khí - Nguyễn Công Đức. Hai người thấy Minh Tú đưa ngọc giản cho mình thì hai mắt sáng rỡ, không chần chừ mà dùng thần thức quét vào ngọc giản. Minh Tú cũng lên tiếng giải thích cho mọi người biết:
_ Đây là ngọc giản hướng dẫn cách chế tạo Ốc Sên Truyền Tin. Đây là loại đạo cụ có thể giúp chúng ta có thể liên lạc được với nhau trong tít tắc, tiện lợi hơn và tài liệu chế tạo lại vô cùng đơn giản hơn Truyền Tin Phù gấp ngàn lần. Và đặc biệt dù cách xa bao nhiêu vạn dặm, đều có thể sử dụng liên lạc được với nhau.
Lâm Phá Thiên nghe xong liền vui mừng ra mặt và hướng hai người nói:
_ Phiền Nhị Vị Chủ Khu mau chóng chế tạo ra thật nhiều Ốc Sên Truyền Tin để thuận tiện cho việc truyền đạt tin tức và có được tình báo nhanh chóng nhất.
_ Tuân lệnh thưa tông chủ! (X )
Minh Tú lại tiếp tục móc ra từ Nhẫn Không Gian một tấm bản đồ rồi đi tới Lâm Phá Thiên. Lâm Phá Thiên cũng vô cùng tò mò mà nhận lấy tấm bản đồ, chỉ thấy trên tấm bản đồ có đánh dấu một hòn đảo thuộc quyền cai quản của Nguyên Bảo Tông cách ranh giới của Không Hải Tông một ngày đường.
_ Tú nhi, đây là...
_ Bẩm sư phụ đây là một hòn đảo thuộc sự quản hạt của tông môn hạng 19 - Nguyên Bảo Tông. Ở hòn đảo mà đệ tử đánh dấu, có một Mỏ Linh Thạch.
_ Cái gì? (X10)
Tông chủ và Cửu Đại Chủ Khu đều đồng thanh la lên. Nếu có thể biết được tin tức về mỏ linh thạch của tông môn khác thì chắc chắn tông môn đó sẽ là mục tiêu chính để đánh cướp của các tông môn khác. Chẳng may mà bị mất đi mỏ linh thạch vào trong tay tông môn khác thì trong tương lai tông môn đó sẽ bị xuống hạng, thậm chí là nếu xui xẻo có thể tông môn đó sẽ bị diệt môn.
Lâm Phá Thiên cố nén kích động nói:
_ Ta tin những gì con nói là sự thật! Thế con biết phẩm chất của mỏ linh thạch đó hay không và nó đã bị Nguyên Bảo Tông khai thác hết chưa?
_ Phẩm chất thì con không rõ nhưng con bảo đảm với người, Nguyên Bảo Tông chỉ vừa phát hiện và khai thác mỏ linh thạch này chỉ có vài chục năm mà thôi.
_ Tốt lắm, Quỷ Mắt Ưng, hãy mau mau tìm hiểu rõ tình hình rồi báo về đây cho ta.
_ Tuân lệnh!
Lâm Phá Thiên mừng rỡ hướng Quỷ Mắt Ưng ra lệnh. Tiếp đó, Minh Tú cũng có tặng cho các Chủ Khu khác một số pháp khí và vũ kỹ từ Huyền Cấp Thượng Phẩm đến Huyền Cấp Cực Phẩm vì thế mọi người đều đã có quà. Sau khi Minh Tú tặng quà xong thì Lâm Phá Thiên đứng lên hướng mọi người tuyên bố.
_ Ta, Lâm Phá Thiên, tông chủ Không Hải Tông, hôm nay ta xin thề, trong vòng mười năm, ta đảm bảo sẽ đem tông môn ta tiến vào trong hàng ngũ Ngũ Đại Tông Môn.
.........................
[Góc ăn xin]
Các đạo hữu, tại hạ xin các đạo hữu 1 like, 1 share, 1 comment, 1 đề cử. Tại hạ xin đa tạ!
Cho mình xin ít donate uống nước để viết truyện tốt hơn:
_ MoMo: . Lý Minh Tú
_ Vietcombank: Lý Minh Tú
_ VPBank: Lý Minh Tú
P/s: Hiện tại tác thất nghiệp nên phải làm shipper vì thế thời gian viết truyện bị hạn chế mong các đạo hữu thông cảm.