Chương 68 : Hợp tác làm ăn
Sau khi tặng quà cho các Chủ Khu và lời tuyên thệ của Lâm Phá Thiên kết thúc thì mọi người ai nấy đều quay trở về khu của mình để làm nhiệm vụ mà tông chủ vừa giao. Lâm Phá Thiên cũng nói với Minh Tú là đã có Truyền Tống Trận kết nối với Lý Gia rồi. Minh Tú nghe vậy thì cũng xin phép quay về gia tộc một chuyến, với những gì mà Minh Tú cống hiến cho tông môn thì dĩ nhiên Lâm Phá Thiên liền đồng ý ngay lập tức.
Tại Lý gia, Lý Minh Thế sau khi thấy con trai mình quay trở về thì vui vẻ không thôi. Ông ta hiện tại đã là Nguyên Anh Sơ Kỳ và đang nắm giữ chức thành chủ thành Vĩnh Xương. Minh Tú chào hỏi phụ thân vài câu rồi đi đến khu luyện khí gặp Bảy Chú Lùn.
_ Bái kiến công tử!
_ Vào phòng đi!
Minh Tú gật đầu rồi ra hiệu cho Bảy Chú Lùn vào phòng nói chuyện.
_ Hai khẩu súng ta nhờ làm thế nào rồi?
_ Thưa công tử, chúng ta đã cố gắng làm theo ý muốn của công tử nhưng phẩm chất chỉ có thể làm ra Thiên Cấp Trung Phẩm mà thôi.
_ Thế à? Đâu cho ta xem.
Lão đại của Bảy Chú Lùn lấy ra từ chiếc nhẫn của mình hai khẩu súng lục màu đen. Thân súng đen tuyền dài nửa mét, trên thân có hoa văn vàng kim tinh tế. Cấu trúc thiết kế thì không khác gì khẩu Desert Eagle cho lắm nhưng đặc biệt là nó không có băng đạn. Bên trong khẩu súng có khảm một viên Hỏa Thạch, chỉ cần truyền linh lực vào khẩu súng là có thể sử dụng được ngay và uy lực thì tùy vào linh lực được truyền vào là nhiều hay ít mà thôi.
Minh Tú cầm hai khẩu súng mà ngắm nghía một hồi. Sau đó thì bước ra sân để thử uy lực của súng.
CHÍU! Đùng!
Một tia sáng màu đỏ từ bên trong khẩu súng bắn ra với tốc độ kinh hoàng. Minh Tú chỉ kịp nhìn thấy một tia sáng màu đỏ lóe lên rồi bay mất, trên đường đi của tia sáng thì không gian xung quanh có hơi vặn vẹo.
_ Tốc độ cũng quá nhanh đi! Nếu mình sử dụng đấu với Nguyên Anh Đỉnh Phong thì bảo đảm tên kia nếu không có pháp bảo phòng ngự cao cấp thì chắc chắn trên người tên đó sẽ xuất hiện một lỗ thủng xuyên thân. Còn đối với tu sĩ Địa Linh thì phải dùng toàn lực mới có thể đỡ hoặc né nếu không thân cũng sẽ bị lũng lỗ mà thôi.
Sau khi Minh Tú thử súng xong thì lấy ra ngọc giản hướng dẫn cách làm Ốc Sên Truyền Tin ra đưa cho Bảy Chú Lùn và dặn dò phải chế tạo ra càng nhiều càng tốt trong thời gian sớm nhất. Rồi Minh Tú rời khỏi khu luyện khí và dạo qua các khu vực khác trong Lý gia từ Dược Viên, Khu Luyện Đan, Nhiệm Vụ Đường,... Sau đó thì ra khỏi Lý gia mà tiến đến Kim Thương Các.
Minh Tú bước vào sảnh Kim Thương Các liền có một tên tiểu nhị lập tức tới chào. Minh Tú lấy ra thẻ khách quý đưa cho tên tiểu nhị, tên tiểu nhị lập tức đưa Minh Tú vào trong phòng chờ rồi lui ra. Chỉ một lát sau thì có một nam tử bước vào, khí tức toàn thân được thu liễm hoàn toàn. Nhưng với Thông Thiên Nhãn thì Minh Tú thấy được người này có tu vi Địa Linh Hậu Kỳ hết sức cường hãn.
_ Xin chào Lý công tử, tại hạ Nguyễn Sinh Bạch, là trưởng quản của Kim Thương Các ở thành Vĩnh Xương. Không biết có thể giúp gì được cho người.
Nam tử tên Nguyễn Sinh Bạch này nhìn bề ngoài tuổi tác chỉ là hơn ba mươi thôi nhưng thực tế đã là 312 tuổi rồi. Vẻ ngoài của Nguyễn trưởng quản này chẳng khác gì mấy tên tiểu bạch kiểng mọt sách cả. Da dẻ trắng tươi, vẻ mặt hồng hào, miệng luôn cười hiền hòa, trên tay còn cầm một cái phiến (quạt) trắng. Trên cái phiến còn viết một bài thơ gì đó, y phục trên người cũng đồng dạng là màu trắng, duy chỉ có mái tóc là màu đen để dài, nhìn vào thì rất là vô hại nhưng lại là Địa Linh Hậu Kỳ cường giả. Minh Tú nhìn qua Nguyễn Sinh Bạch đánh giá một hồi rồi mới lên tiếng:
_ Nguyễn trưởng quản, hôm nay ta đến đây một là muốn mua Thuần Thú Giới Chỉ cấp bậc cao nhất với số lượng lớn. Hai là thay mặt Lý gia đến bàn chuyện hợp tác làm ăn với Kim Thương Các.
Thuần Thú Giới Chỉ là không gian giới chỉ có thể chứa đựng được yêu thú mà đã được Thuần Thú Sư thuần hóa, nhưng tuyệt đối không thể chứa được người sống. Thuần Thú Giới Chỉ cũng chia ra thành các cấp độ Hạ Phẩm, Trung Phẩm, Thượng Phẩm và Cực Phẩm. Tùy vào cấp độ thì mật độ linh khí trong giới chỉ càng nồng đậm và không gian rộng lớn chứa càng nhiều yêu thú.
_ Ồ, Thuần Thú Giới Chỉ thì không thành vấn đề. Nhưng không biết Lý gia muốn hợp tác làm ăn về vấn đề gì?
Nguyễn Sinh Bạch vô cùng ngạc nhiên khi nghe Minh Tú muốn bàn chuyện làm ăn với Kim Thương Các. Thông thường thì chỉ có các thế lực Cửu Cấp hoặc các đỉnh cấp thế lực ẩn thân mới có cơ sở để bàn chuyện làm ăn với Kim Thương Các. Tuy Lý gia là thành chủ thành Vĩnh Xương nhưng của chỉ là mới thăng lên Lục Cấp thế lực mà thôi thì làm sao có tài nguyên dồi dào để cung cấp cho Kim Thương Các mà bán chứ?
Minh Tú mặc kệ suy nghĩ của Nguyễn Sinh Bạch mà lấy ra năm viên Hỏa Thạch nhỏ đặt lên bàn.
_ Đây chính là Hỏa Thạch, tùy vào kích cỡ mà những viên này có thể giúp tu sĩ Hỏa hệ tăng từ mười đến hai mươi phần trăm độ tinh khiết của Hỏa nguyên tố. Nhưng chỉ thích hợp với tu sĩ dưới Hóa Thần phục dụng.
Nguyễn Sinh Bạch trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, hắn dĩ nhiên biết tới Hỏa Thạch nhưng đây là thứ vô cùng khó có thể tìm thấy được. Và dĩ nhiên Nguyễn Sinh Bạch không hề biết cái kiến thức là Hỏa Thạch tồn tại ở dưới đáy của bất kỳ ngọn núi lửa nào. Đừng nói gì riêng Nguyễn Sinh Bạch, kể cả nguyên cái Tứ Châu tinh cầu này đều sẽ không ai biết cả vì kiến thức này đã bị thất truyền từ lâu.
Minh Tú tiếp tục nói tiếp:
_ Mỗi tháng, Lý gia sẽ cung cấp năm viên Hỏa Thạch cho Kim Thương Các và mỗi lần Kim Thương Các có tổ chức đấu giá ở Vĩnh Xương Thành thì ta sẽ cung cấp cho viên Hỏa Thạch lớn hơn có tác dụng tăng từ ba mươi đến năm mươi phần trăm độ tinh khiết.
Nguyễn Sinh Bạch lại tiếp tục kinh hỉ không nói lên lời. Năm mươi phần trăm vậy là có ý nghĩa gì? Chỉ cần tu sĩ Hỏa hệ có độ tinh khiết là năm mươi phần trăm mà phục dụng thì sẽ ngay lập tức tăng lên đến trăm phần trăm độ tinh khiết sao? Quả là nghịch thiên mà!
Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!
Minh Tú lại tiếp tục lấy ra bốn thanh trường kiếm, hai thanh Thiên Cấp Trung Phẩm và hai thanh Thiên Cấp Thượng Phẩm. Nguyễn Sinh Bạch lại tiếp tục giật mình nhìn bốn thanh kiếm Thiên Cấp trên bàn. Mặc dù cây phiến trên tay của Nguyễn Sinh Bạch cũng là một pháp khí Thiên Cấp Thượng Phẩm nhưng chỉ khi được lên làm trưởng quản thì hắn mới được cao tầng ban thưởng cho một cái. Mà bây giờ Minh Tú lại lấy ra một lúc bốn món Thiên Cấp làm cho hắn cảm thấy tuy mình là trưởng quản nhưng thật là nghèo kiếp xác.
_ Đây là bốn món pháp khí Thiên Cấp, xem như là quà ra mắt với Kim Thương Các. Mỗi tháng Lý gia sẽ cung cấp hai mươi kiện pháp khí, pháp bảo từ Huyền Cấp đến Địa Cấp và trong có sẽ có một món Thiên Cấp bất kỳ cho Kim Thương Các.
Nguyễn Sinh Bạch nghe vậy liền mừng ra mặt vì tự dưng lại có một mối làm ăn lớn như vậy. Mừng thì mừng nhưng dù sao thì hắn cũng là một tên thương nhân lão làng nên Nguyễn Sinh Bạch cũng phải hỏi lại điều kiện của Minh Tú.
_ Không biết Lý công tử muốn trao đổi điều kiện gì với Kim Thương Các?
Minh Tú cũng gật đầu đáp lại:
_ Thứ nhất, ta muốn Lý gia tại thành Vĩnh Xương này được an toàn, không ai được phép đụng tới một cọng lông tóc nào của Lý gia.
_ Thứ hai, các chuyến tàu vận chuyển hàng hóa của Kim Thương Các sẽ do Lý gia ta vận chuyển. Lý gia chỉ phụ trách cung cấp tàu vận chuyển tuyệt đối không đụng chạm đến hàng hóa của Kim Thương Các.
_ Thứ ba, nếu có bất kỳ tình báo nào liên quan đến thành Vĩnh Xương hoặc các khu vực phụ cận thành Vĩnh Xương thì mong Kim Thương Các thông báo cho Lý gia đầu tiên.
_ Thứ tư, tiền lời của các vật phẩm mà Lý gia cung cấp cho Kim Thương Các, tất cả đều đổi thành linh thạch rồi gửi trực tiếp đến Lý gia.
Nguyễn Sinh Bạch khi nghe các điều kiện đó của Minh Tú thì trong lòng muốn gật đầu ngay lặp tức nhưng quyền hạn của hắn thì không đủ.
_ Lý công tử, cái này vượt quá quyền hạn của tại hạ. Phiền Lý công tử chờ một chút để tại hạ báo cáo lên cho tổng bộ quyết định.
_ Được!
Minh Tú nhẹ nhàng gật đầu. Nguyễn Sinh Bạch lập tức đi ra khỏi phòng tiếp khách để liên lạc với tổng bộ.
Chỉ sau nữa nén nhan thì Nguyễn Sinh Bạch đã quay trở lại. Trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười nói với Minh Tú:
_ Lý công tử, tất cả các đều kiện mà ngài đưa ra thì bên tổng bộ đã đồng ý toàn bộ. Chỉ là lợi nhuận linh thạch khi bán các vật phẩm đó sẽ được chia năm mươi năm mươi, không biết Lý công tử có đồng ý hay không?
_ Được thôi không thành vấn đề. Thế bây giờ làm sao có thể ký kết hợp tác đây?
Minh Tú lập tức đồng ý, hiện tại vấn đề linh thạch không phải là thiết yếu đối với hắn. Điều hắn cần là quyền lực và sự an toàn của Lý gia.
Nguyễn Sinh Bạch lấy ra một cái bia đá đưa cho Minh Tú. Trên bia đá có ghi tất cả các thỏa thuận mà nảy giờ cả hai người đã trao đổi.
_ Lý công tử, ngài đọc lại thông tin trên này, nếu không có vấn đề gì thì ngài chỉ cần nhỏ một giọt máu lên trên đó là xong.
Minh Tú cũng lười đọc nội dung trên bia đá mà trực tiếp nhỏ máu lên đó. Minh Tú tin tưởng uy tín của Kim Thương Các vì thế cũng không thèm đọc lại.
Nguyễn Sinh Bạch thấy Minh Tú dứt khoát như vậy cũng bất ngờ nhưng cũng không nói gì. Sau đó hắn lấy ra một lệnh bài màu hoàng kim, trên thân mặt trước có khắc chữ Lý còn mặt sau thì khắc ba chữ Kim Thương Các đưa cho Minh Tú.
_ Lý công tử, đây là lệnh bài cao cấp nhất của Kim Thương Các. Khi ngài sử dụng dịch vụ của Kim Thương Các sẽ được chiếc khấu ba mươi phần trăm và đi đến bất kỳ chi nhánh nào của Kim Thương Các đều có thể trực tiếp gặp mặt trưởng quản của nơi đó. Và còn đây là năm Cực Phẩm Thuần Thú Giới Chỉ và hai mươi Thượng Phẩm Thuần Thú Giới Chỉ, đây là toàn bộ Thuần Thú Giới Chỉ hiện đang có tại chi nhánh Kim Thương Các này. Sau khi chiếc khấu, của người tất cả là một vạn hai trăm linh thạch cực phẩm.
Minh Tú gật đầu đưa linh thạch cho Nguyễn Sinh Bạch rồi đem cất lệnh bài và hai mươi lăm Thuần Thú Giới Chỉ đi, đang tính đứng lên cáo từ thì Nguyễn Sinh Bạch lại nói tiếp.
_ Lý công tử, tuần sau tại lầu ba của Kim Thương Các có một buổi Hội Chợ Nô Lệ. Nếu Lý công tử có nhả hứng thì mời người đến tham gia.
_ Hội Chợ Nô Lệ?
Minh Tú nghe thấy cái tên thì cảm thấy hơi khó chịu. Kiếp trước khi Minh Tú còn làm Đô Đốc Hải Quân, không biết hắn đã triệt phá không biết bao nhiêu phần tử buôn bán người, buôn bán nội tạng vượt biển nữa. Hắn rất ghét những cái vụ này nên khi nghe thấy cái tên Hội Chợ Nô Lệ thì có cảm giác khó chịu.
_ Lý công tử, Hội Chợ Nô Lệ là nơi buôn bán nô lệ, tù binh giữa các đoàn dong binh, gia tộc, quốc gia, tông môn... Bình thường là những nô lệ phàm nhân không có tu vi. Khi mua những người này về chủ yếu để làm nô bọc hoặc làm tiểu thiếp để có thể dễ dàng sinh sản nối dỗi tông đường. Ngoài ra còn có bán một số yêu thú cấp thấp đã được thuần hóa về làm thú cưng hoặc nuôi dưỡng để thủ hộ gia tộc. Những nô lệ này có khi được bán theo mỗi cá nhân hoặc bán theo nhóm.
Nguyễn Sinh Bạch thấy Minh Tú thắc mắc liền giải thích một mạch về Hội Chợ Nô Lệ. Khi Minh Tú nghe xong tuy vẫn còn khá khó chịu nhưng cuối cùng cũng ném cái cảm giác đó ra sau đầu. Dù gì đây cũng là một thế giới cường giải vi tôn, ngươi không có thực lực không có tu vi thì dĩ nhiên phải làm nô lệ cho người khác để tiếp tục sống sót.
_ Được rồi, vậy Hội Chợ Nô Lệ này ta sẽ tới tham quan một chút. Hiện tại, ta có việc nên cáo từ trước.
_ Vậy mời Lý công tử đi thong thả.
.....................
[Góc ăn xin]
Các đạo hữu, tại hạ xin các đạo hữu 1 like, 1 share, 1 comment, 1 đề cử. Tại hạ xin đa tạ!
Cho mình xin ít donate uống nước để viết truyện tốt hơn:
_ MoMo: . Lý Minh Tú
_ Vietcombank: Lý Minh Tú
_ VPBank: Lý Minh Tú