- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 17-2
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
Thể loại: Ngọt văn, nam sủng nữ, sủng vô hạn, dưỡng nam chính thành trung khuyển.
Editor: Windy
Số chương: 126 chương
Liễu Hân Linh vốn chỉ là con gái của một quan viên biên soạn sách trong Hàn Lâm Viện nhưng lại được chỉ phúc vi hôn cho thế tử An Dương Vương, lý do duy nhất bởi vì nàng chính là nhi nữ của Liễu gia và có thể sinh con.
Liễu Hân Linh chính là cảm thân bản thân nàng đã gả cho một tên công tử phong lưu, ăn chơi nhưng vì mệnh đã vậy nên nàng đành chấp nhận thuận theo. Nàng sẽ cố gắng hết sức để dạy dỗ tên trượng phụ ác bá này thành hình mẫu mà nàng vừa lòng.
Mục đích cuối cùng chính là dạy dỗ hắn thành trung khuyển, nếu không nghe thì đánh cho đến lúc nghe thì thôi.
Vì thế Sở Khiếu Thiên bắt đầu...
Sở Khiếu Thiên bi phẫn: Tại sao Liễu gia trong truyền thuyết luôn sinh ra nữ nhi hiền lương thục đức lại có thể sinh ra nữ nhân có khí lực mạnh mẽ như vậy……Sau này, hắn làm sao “chấn phu cương”, làm sao áp đảo lão bà sinh con đây………..
Liễu Hân Linh: Sinh cái đầu ngươi ấy! Còn dám kêu bổn cô nương sinh con, đóng cửa, thả Sở Khiếu Thiên!!
Sở Khiếu Thiên: TT.TT, nương tử, ta là người không phải chó a…………….