Chương 109
Buổi sáng 10h, trong phòng họp lớn Cục thành phố Nam thành, Tống Văn dẫn theo Lục Tư Ngữ cùng Phó Lâm Giang đến mở họp, Điền Minh và Trương Tử Tề đội hai, ngồi ở đối diện bọn họ, Lâm Tu Nhiên cùng Từ Dao ngồi ở chếch bên cạnh, Cố cục tự mình chủ trì hội nghị, đủ để thấy coi trọng đối bản án này.
Để Tống Văn ngày hôm nay có chút bất ngờ chính là, ở bên người Cố cục còn có một khuôn mặt mới. Anh hơi nghi hoặc mà quay đầu nhìn về phía Điền Minh, Điền Minh hiển nhiên cũng không quen biết, hướng về phía anh vẫy vẫy ngón trỏ tay phải, sau đó quay một chút hai tay, biểu thị chính mình không biết gì cả.
Người kia nhìn ước chừng 35 36 tuổi, mang kính, tóc tai có chút xoăn tự nhiên, thoạt nhìn hào hoa phong nhã, Tống Văn thấy người này có chút quen mắt, không nhịn được nhìn nhiều mấy lần.
Nam nhân tên là Trang Dịch khiêm nhường một chút: "Tôi chỉ là một nghiên cứu sinh phổ thông, ở đây cùng mọi người thảo luận học tập chút."
Tống Văn rốt cục cũng nhớ tới tại sao người kia nhìn có chút quen mắt, Trang Dịch cùng Chu Dịch Ninh chuyên gia ước định tâm lý cảnh viên không giống nhau, hắn nghiên cứu chính là tâm lý học tội phạm, nghe đâu am hiểu tiến hành phân tích hành vi của phần tử tội phạm.
Những năm này Trang Dịch cũng leen không ít tiết mục pháp chế, là khách quen của vài show tống nghệ. Những chương trình đó Tống Văn cũng xem qua một ít, vị Trang lão sư này mỗi lần đều sẽ ném ra quan điểm kinh người, không nói làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi, những phân tích đó, ban đầu nghe tới làm người nghe kinh hãi, tỉ mỉ nhớ lại cũng có chút đạo lý. Tài ăn nói của hắn không tồi, có phong cách cá nhân rõ ràng, ở trên internet cũng có không ít fan.
Nhưng mà phong cách như vậy của Trang Dịch, lại đưa tới một ít phản đối của học giả, những lão chuyên gia đó cho rằng cơ sở tâm lý học của Trang Dịch không vững chắc, rất nhiều lời bàn luận ném ra ngoài chỉ là vì lấy lòng mọi người, suy luận thiên mã hành không, là một thằng hề luồn cúi với truyền thông hiện tại, căn bản là không có cách vận dụng đến phá án trong thực tế.
Thậm chí có người vạch ra, học luẹc của Trang Dịch là giả, phân tích có kịch bản của đài truyền hình, người chủ trì là hắn uỷ thác, rất nhiều phân tích khiến người nghe tới kinh dị, kỳ thực đều là hiệu quả của chương trình, còn có quan điểm là từ trên chương trình nước ngoài luận văn bên trong đều là sao chép thay đổi.
Bất quá bọn họ mắng thì mắng, Trang Dịch vẫn rất hot như cũ, lần này hắn đến Nam thành, chính là tới tham gia chương trình phổ cập khoa học pháp trị mới mở của tháp truyền hình Nam thành. Đang đuổi tới bên này đã xảy ra án gϊếŧ người liên hoàn, Cố cục bên kia hết đường xoay xở, liền đem vị chuyên gia này mời đến, nhìn xem có thể trợ giúp phá án hay không.
Hội nghị bắt đầu, đầu tiên Lâm Tu Nhiên cùng Từ Dao lấy ra các loại vật chứng ở hiện trường cùng kết quả giải phẫu của người bị hại thứ ba, cùng hai vụ án trước đó hoàn toàn tương tự, người bị hại đều bị siết cổ mà ch.ết.
Giới thiệu đến cuối cùng, Lâm Tu Nhiên tổng kết nói: "Chúng ta bây giờ lấu được vân tay của hung thủ, còn có tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng DNA, đã cùng cơ sở dữ liệu tiến hành so với, trước mắt vẫn chưa có xác nhận được thân phận của hung thủ."
Cùng so với cơ sở dữ liệu không có kết quả, nói rõ hung thủ không có bị phát hiện tiền án tiền sự, vân tay cũng không có bị ghi vào bên trong hệ thống.
Trên lý thuyết, trước đó từng phạm tội đều có thể tìm kiếm thông tin ở trong kho tài liệu, thế nhưng quốc gia rộng lớn, kết cấu phức tạp, người dân có tính lưu động loén, cho nên kho dữ liệu này cũng không chính xác lắm, cũng chỉ có thể coi như tham khảo.
"Tôi cảm thấy hung thủ vụ án này nhất định có khuynh hướng bạo lực, có thể là phạm nhân chuyên nghiệp, tuy rằng chúng ta ở trong kho dữ liệu không có tìm được, mà các cậu cũng không thể xem thường một ít vụ tố tụng dân sự, các loại tội không quá nặng, tốt nhất cũng phải sắp xếp tr.a một chút." Cố cục quay đầu hỏi, "Điền Minh, đội các cậu tr.a vụ án này cũng đã mấy tháng, giới thiệu cho mọi người một chút về tình huống của ba vụ án này đi."
Điền Minh gật gật đầu, hướng về phía đội phó đội mình Trương Tử Tề làm cái thủ thế, Trương Tử Tề liền đem ảnh của mấy người bị hại cùng tư liệu chiếu lên máy chiếu.
Trong lúc nhất thời, trên màn chiếu lần lượt xuất hiện hình ảnh hiện trường của mấy vị người bị hại, đều là một bộ một bộ thi thề nữ tính, tình cảnh kia không có huyết tinh, lại đầy đủ kinh hãi, khiến người chấn động.
"Người thứ nhất bị hại là Lý Linh 38 tuổi... Người thứ hai bị hại là Trương Nhã Khiết 27 tuổi... Người thứ ba bị hại, sáng nay ngộ hại, mới vừa xác định thân phận. Tên là Vương Hiểu Bồi, 22 tuổi..."
Điền Minh đem mấy người bị hại giới thiệu một lần, bao gồm tuổi tác, tình huống gia đình, tỉ mỉ thời gian ngộ hại, địa điểm ngộ hại, quá trình bị hại qua, phần lớn cùng tình huống lúc trước Lâm Tu Nhiên nói tới không sai biệt lắm, Lục Tư Ngữ một bên vừa nhìn hình chiếu, một bên ở trên sổ đem hết thảy thông tin ghi chép xuống.
"... Người bị hại đều là nữ tính, tóc dài, đeo tất tơ tằm, buổi tối thời điểm một thân một mình thì bị hại. Trên thi thể người bị tình nghi có vết tích xâm hại, chưa tại phát hiện tϊиɦ ɖϊƈh͙ lưu lại trong cơ thể người ch.ết, gần như chỉ bị phát hiện ở trên một ít món đồ tùy thân, trước mắt cân nhắc hung thủ khả năng bộ phận công năng có chướng ngại. Giữa ba người bị hại không có phát hiện bất kỳ liên quan, kết quả điều tr.a của chúng tôi là, đây là vụ án nhằm vào phụ nữ trẻ tuổi tùy cơ phạm án..."
Điền Minh nói tới chỗ này, Cố cục có chút sắc mặt khó coi mà đánh gãy báo cáo của hắn: "Điền đội, đây chính là kết quả các người điều tr.a mấy tháng sao? Mọi người đều biết cũng không cần lặp lại, có thể xem trên hồ sơ, các người chọn trọng điểm mà nói đi."
Điền Minh bị lãnh đạo vấn trách, cúi đầu nói: "Vụ án này không có người làm chứng, thông tin hữu hiệu rất ít, chúng tôi vẫn luôn là coi như vụ án trường tuyến mà điều tra, trước mắt đã thu được DNA của nghi phạm, vân tay, vết chân, chúng tôi cũng tìm được một ít người bị tình nghi khả nghi, thế nhưng so kết quả đều không phù hợp..."
Tống Văn nghe đến đó, hiểu rõ Điền Minh gặp phải chỗ khó ở nơi nào, bởi hành tung của hung thủ là vào đêm khuya, tuy rằng để lại rất nhiều vật chứng, thế nhưng thông tin mục kích rất ít, hắn không có cách nào thu nhỏ phạm vi người bị tình nghi, trong thành phố Nam thành có trăm vạn nam nhân, tuổi tác phù hợp, thỏa mãn điều kiện cũng có mười mấy vạn, muốn từ trong đó tìm ra cái người kia, không thua gì mò kim đáy biển.
Cố cục hừ một tiếng: "Lộ tuyến hành động đâu? Hung thủ nhất định ở một số địa điểm gặp qua người bị hại. Hành vi lôgic nơi này các người phân tích thế nào?"
Vụ án phát sinh, nói rõ hung thủ nhất định tại quá khứ ở khoảng khắc nào đó cùng người bị hại gặp gỡ, tìm tới điểm gặp gỡ, là một trong những phương thức của phá án.
Tại quá khứ, máy thu hình thiếu hụt, các loại kỹ thuật trinh sát hình sự cũng không đầy đủ, điều này mới dẫn đến rất nhiều vụ án trở thành án treo hoặc là nhiều năm chưa phá, thế nhưng hiện tại, trong thành thị đâu đâu cũng có mắt điện tử, DNA nhanh đến mấy tiếng là có thể ra kết quả. Thời gian dài như vậy còn không có tìm được người bị tình nghi, thậm chí không có manh mối hữu hiệu, này có chút không nói được.
Điền Minh càng oan ức: "Sau khi vụ án thứ nhất phát sinh, chúng tôi đã từng tiêu tốn một tháng đi tìm các loại máy thu hình, mà bởi vì án phát ở địa điểm hẻo lánh, vẻn vẹn có hai đoạn video xuất hiện người bị hại. Căn bản là không có cách nào suy đoán ra điểm gặp gỡ, sau khi người bị hại thứ hai xuất hiện, chúng tôi cũng tiến hành sắp xếp kiểm tr.a nhưng vẫn không thu hoạch được gì..."
Sau đó Điền Minh chiếu lên màn chiếu từng cái từng cái sơ đồ phân tích lộ tuyến, tiến hành chồng lên bàn đồ Nam thành, trên bản đồ xuất hiện ba cái lộ tuyến không hề giao nhau.
"Cố cục, mấy vị người bị hại này có lộ tuyến đi lại hoàn toàn khác nhau, người bị hại thứ nhất là thời điểm ra ngoài về nhà thì bị hại, người bị hại thứ hai là thời điểm cùng bạn trai cãi nhau sau rời nhà thì bị hại, bạn trai của cô ấy có chứng minh không có mặt, người thứ ba lâm thời về nhà, thời điểm sau khi xuống khỏi xe công cộng thì bị hại. Ba vị người bị hại này ngoại trừ người thứ nhất, còn lại hai người đều là hành trình lâm thời, thậm chí buổi tối ngày hôm ấy đều có khả năng sẽ không ra ngoài, nơi các cô ấy ngộ hại, đều là địa điểm bất đồng trong thành thị....."
Ba vụ án này, đều có rất tính tùy cơ rất lớn.
Cố cục biết đội hai bỏ ra rất nhiều công phu lại thu hoạch rất ít, xoa xoa huyệt thái dương, ngữ khí dịu xuống: "Bên trong ba vụ án này, nhất định có điểm chung các cậu còn chưa tìm được." Hỏi xong ông quay đầu hỏi Tống Văn, "Tống Văn, các cậu ngày hôm nay đi hiện trường, có phát hiện gì không?"
"Ở bên trong hiện trường sáng nay, chúng tôi phát hiện một miếng băng gạc hung thủ làm rơi xuống, mặt trên có một ít vết máu đã khô, có hình cung, thoạt nhìn hung thủ trước đó không lâu có khả năng bị động vật gì cắn qua. Cụ thể vật chứng đã trình giao cho trung thuyệŧ giám." Tống Văn tiếp tục nói, "Những thứ khác, chúng tôi cũng vừa mới tham gia vụ án này, trước mắt còn chưa hiểu biết rõ vụ án... Chỉ là cảm thấy quần áo trên mặt người bị hại, lại còn trang điểm, cái hiện tượng này hết sức đặc thù."
Điền Minh bọn họ tr.a xét mấy tháng đều không có manh mối hữu hiệu gì, Tống Văn bọn họ chỉ tiếp xúc vụ án này một buổi sáng, càng khó có nhiều tiến triển.
Cố cục cầm trong tay bút máy kéo nắp ra lại đóng vào, nhất thời cúi đầu không nói, trong lòng ông cũng biết mình có chút nóng nảy, mấy tháng này, đội hai luôn đang tăng ca thêm giờ, vụ án giằng co đây cũng là điều mọi người không muốn nhìn thấy, cái này cũng là nguyên nhân ông đem mấy người Tống Văn bọn họ gộp vào.
Nghĩ đến chỗ này, Cố cục than thở một tiếng: "Tôi hi vọng, không người bị hại nào xuất hiện nữa."
Lúc này, Trang Dịch luôn ở bên cạnh nghe bắt đầu nói: "Cố cục, nghe tình huống vụ án này của các ông, tôi hiện tại có một ít ý nghĩ, thế nhưng còn không quá hoàn thiện."
Cố cục nghe lời này, nếp nhăn trên mặt đều tản ra một phần: "Trang giáo sư anh có ý kiến gì cũng đừng thừa nước đục thả câu. Anh am hiểu nhất là phân tích tâm lý, coi như là không thuần thục, cũng có thể cung cấp cho bọn họ vài hướng suy nghĩ, nói không chắc phương hướng là chính xác, có thể sớm ngày phá án."
Trang Dịch lúc này mới đứng lên, nói với Điền Minh: "Phiền phức Điền đội trưởng đem vài tấm ảnh hiện trường ban đầu chiếu lại một chút."
Điền Minh vội vàng đem mấy tấm hình chiếu ra, ba vị người bị hại nữ tính, nằm ngang trên đất, tư thế cơ hồ đều giống nhau, đều là quần áo che mặt, trên cổ lộ ra vết màu hồng do bị siết cổ, da dẻ tái nhợt, có chút khiếp người.
Trang Dịch ho nhẹ một tiếng, bắt đầu trầm giọng phân tích nói: "Nghẹt thở mà ch.ết, đây là một cái phương thức cùng các cách tử vong khác hoàn toàn khác nhau, không có huyết tinh, mà lại đầy bạo lực. Đặc biệt đối với hung thủ nam tính mà nói, đây là một loại phương thức bày ra sức mạnh."
"Cho tới nay, phương thức tử vong như vậy cũng thường bị các loại hung thủ sử dụng, các vụ án liên hoàn tương tự đếm không xuể, trong đó điển hình nhất, ví dụ như vụ án gϊếŧ người liên hoàn gần đây mới vừa phá của H quốc. Còn có vụ án đồ tể đêm mưa nổi danh. Thế nhưng vụ án trước mắt cùng những vụ án thường quy tương tự trong quá khứ có một số khác biệt, tôi luôn đang suy nghĩ, quần áo che mặt vẫn tính là phổ thông, cái chi tiết trang điểm giúp người bị hại này đặc điểm còn nói rõ cái gì."
Điền Minh ngẩng đầu lên nói: "Hổ thẹn?"
Bên trong những lý luận của tâm lý học tội phạm đều đối với loại hành vi này giải thích như vậy. Trước Tống Văn cũng từng nhắc qua loại này quan điểm.
Lục Tư Ngữ nghe đến cái này, dừng ghi chép, cắn móng tay ngón cái, nhìn về phía Trang Dịch. Cậu cũng muốn nghe một chút người này làm sao phân tích điểm này.
Trang Dịch gật gật đầu: "Đúng, thế nhưng tôi cảm thấy loại hổ thẹn này chưa chắc là lí do chính của hung thủ tàn bạo, tôi cảm thấy còn có những khả năng khác."