Chương 110

Trang Dịch đứng dậy, liền phóng đại chi tiết nhỏ của hình ảnh: "Chúng ta không khó nhìn ra, trên người của người bị hại có các loại vết thương, trong đó có chỗ phi thường tàn bạo, hoàn nguyên một chút, khả năng có bạt tai, chân đá vào bụng, đầu đập thương tổn."


Hắn vừa chỉ chỉ một tấm ảnh, "Nơi vết thương này, nói rõ hung thủ đã từng bạo lực mà tha túm người bị hại."


Nói tới chỗ này, Trang Dịch liền phóng to vài bức ảnh khuôn mặt người bị hại: "Thế nhưng lại nhìn nơi này, khuôn mặt trang điểm đến phi thường tỉ mỉ, phấn nền che giấu vết thương trên mặt, son môi tô đến mức hoàn toàn bao trùm đôi môi, bên trong sâu đậm ở ngoài nhạt, quá độ tự nhiên, tôi có thể nói, phần lớn nam tính, đều không đạt tới loại trình độ thành thục này."


"Còn có nơi này..." Trang Dịch dùng ngón tay chỉ bức ảnh của vụ án thứ hai, "Hung thủ mặc quần áo vào cho người bị hại, còn tỉ mỉ mà sơ vin vào. Trên quần áo người bị hại có mấy sợi dây buộc, một cái trong đó kiểu thắt nơ con bướm cùng những chỗ khác hoàn toàn khác nhau, bởi vậy có thể thấy được, là hung thủ gây nên."


Lúc này trên hình chiếu là nữ thi có bộ mặt trang dung tinh xảo, quần áo trên người chỉnh tề, ứng chứng lối nói của hắn, Điền Minh nghe đến đó nhẹ nhàng gật đầu. Bọn họ điều tr.a vụ án này đã một quãng thời gian, thế nhưng trong đó rất nhiều chi tiết nhỏ đều không có tỉ mỉ phân tích qua.


Trang Dịch nói chuyện, đem một ít chi tiết nhỏ khác cũng dùng bút đỏ vòng ra: "Những thứ này... còn có những thứ này, đều có khả năng là hung thủ gây nên... Thế nhưng những thứ này không khiến người ta kỳ quái sao? Những hành vi này, như là hành vi của một người thuộc chủ nghĩa hoàn mỹ mới có thể làm, một nam nhân có khuynh hướng bạo lực, một hung thủ gϊếŧ người tàn nhẫn, vì sao lại làm những chuyện này. Hắn làm những chuyện này, mục đích là cái gì chứ?"


available on google playdownload on app store


Không có người trả lời, trong phòng họp yên lặng như tờ, cảnh sát ở đây đều rơi vào trầm tư, bên trong vụ án, những chi tiết này quả thật là thập phần quỷ dị, không có cách nào dùng lẽ thường giải thích.


Lục Tư Ngữ nhìn hình chiếu, những chi tiết này trước cậu đã từng chú ý tới, chỉ là cậu cũng nhất thời không nghĩ ra cách giải thích tốt nhất, lúc này cậu chếch đầu, chờ nghe Trang Dịch tiếp tục nói.


"Nhìn những điều đó, chúng ta không khó tưởng tượng ra, một người ngồi xổm ở trước người của nữ thi, giúp các cô ấy vẽ xong trang dung, dọn dẹp tỉ mỉ mà sạch sẽ... Nhưng trước đó, hắn đã hoàn thành tất cả quá trình phạm tội, bình thường phạm nhân đến một bước này, hoặc là thỏa mãn mà quay người rời đi, hoặc là nghĩ làm sao ẩn giấu thi thể, là cái gì trở thành động lực để hung thủ tiến hành trang điểm chỉnh lý lại cho người bị hại đây?"


"Đây là hai loại hành vi hình thức hoàn toàn khác nhau. Một loại thô lỗ bạo lực, một loại cẩn thận tỉ mỉ." Nhìn bức ảnh trên hình chiếu, Cố cục mở miệng nói.


Trước ông cũng cảm thấy trong những bức ảnh kia tựa hồ có hơi quỷ dị khiến người không nói ra được, bây giờ Trang Dịch phân tích đến đây, ông rốt cuộc cũng hiểu rõ chỗ dị thường trong đó đến tột cùng là nơi nào.


"Liên quan với vụ án này..." Trang Dịch dừng một chút nói: "Tôi có một cái suy đoán lớn mật. Hung thủ khả năng có hai người."
"Hai người?" Cố cục lập lại một chút hai chữ này, cau mày khoanh lại hai tay.


Trang giáo sư này, quả nhiên là không nói làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi, vừa lên đến liền ném ra cái lý luận doạ người như thế. Chỉ là kết luận như vậy, ở phía trước hắn đã trải sẵn lời đệm, lại khiến người ta cảm thấy hợp tình hợp lý.


"Đưa ra cái lý luận này, là bởi vì tôi ở trong những bức ảnh của hiện trường phát hiện hai loại hành vi mâu thuẫn lôgic. Một loại là trắng trợn không kiêng dè, không hề hối cải, bạo lực làm trầm trọng thêm; một loại là hối hận, thương hại, hổ thẹn,....."


Trang Dịch chậm rãi mà nói, như là một giáo sư đang giảng bài cho học sinh bên trong đại học, hắn đi tới hàng trước, hai tay chống lên trên bàn: "Quả thật hai loại tâm tình này có thể xuất hiện ở trên người một người, nhưng mà là bởi vì hai loại tâm tình này là mâu thuẫn, dựa theo lẽ thường tới nói, lẽ ra nên một loại tăng cường thì một loại sẽ yếu bớt. Giống như một người càng ngày càng thương tâm, liền không có khả năng đồng thời càng ngày càng vui vẻ..."


Tất cả mọi người tại chỗ đều nhìn về phía bức ảnh ba người bị hại kia, quả nhiên như hắn từng nói, ba vụ án, các cô gái tuổi tác càng ngày càng nhỏ, bị thương hại càng ngày càng nặng, tương ứng, các cô gái được hoá trang cũng càng ngày càng tinh xảo. Đến chỗ Vương Hiểu Bồi này, càng là cẩn thận tỉ mỉ, hao tốn thời gian dài.


"Nhưng bây giờ, theo ba vụ án tiến dần lên, hai loại cảm xúc tương phản này cũng đang tiến dần lên. Càng ngày càng bạo lực, càng ngày càng hổ thẹn, đến người bị hại mới nhất, hung thủ thậm chí là mặc kệ nguy hiểm bị phát hiện mà trang điểm lại cho người bị hại."


Trang Dịch nói tới chỗ này, tổng kết nói: "Cho nên, tôi mới cho ra một khả năng kết luận, chúng ta phải tìm hung thủ có lẽ có hai người."


Sau đó hắn tỉ mỉ phân tích, "Từ các loại chi tiết nhỏ chúng ta có thể biết được, thủ phạm chính là nam tính, tuổi tác từ 20 tuổi đến 30 tuổi, căn cứ dấu chân ở hiện trường đo lượng, chiều cao cần phải 1m75, vóc người tầm trung, vạm vỡ, hắn cũng đủ bạo lực, có thể bẻ gẫy xương sườn, đập xuất huyết viền mắt, ghìm cổ người đến ch.ết, đều nói rõ điểm này."


"Người phụ trợ có thể là nữ tính hoặc là nam tính nhỏ gầy, phụ trách dụ dỗ, để người bị hại thả lỏng cảnh giác. Hoặc là người đó chưa từng xuất hiện ở hiện trường hung ác, chỉ chờ án phát kết thúc sau đó mới tới thu thập tàn cục. Người đó có thể là nữ tính yếu kém, cũng không thể loại trừ khả năng là nam tính. Người đó hẳn là bị cưỡng bách, hoặc là nửa cưỡng bách, cũng không phải là hoàn toàn tự nguyện, người đó tỉ mỉ, nhát gan, theo chủ nghĩa hoàn mỹ, người đó đang dùng hành vi để đền bù thương tổn của người bị hại. Người đó sẽ mặc quần áo tử tế lại cho người bị hại, sửa sang trang điểm, trong lòng của người đó là thương hại cùng hổ thẹn, sẽ đem quần áo che đậy lên trên mặt người bị hại, người đó khả năng từ nhỏ khuyết thiếu tình cảm của cha mẹ, không có cách nào độc lập sinh hoạt, có quan hệ sống nhờ vào nhau với thủ phạm."


Trang Dịch nói tới chỗ này, tiến hành tổng kết: "Hai người kia, một là chủ động, một là bị động, như là một tổ hợp cấu kết với nhau làm việc xấu."


Chờ sau khi hắn nói xong, biểu tình của Điền Minh bọn họ đều phát sinh biến hóa, phán đoán như thế, là một trường hợp bọn họ mấy tháng nay chưa bao giờ cân nhắc qua. Nhưng Trang Dịch nói, lại tựa hồ rất có đạo lý.


"Siết cổ, xâm phạm, đều là rất tư mật, rất ít xuất hiện cùng nhau phạm tội." Cố cục lông mày nhăn sâu lại, "Như vậy anh cho là, vì sao lại có tình huống như vậy xuất hiện?"


Trang Dịch tiếp tục nói: "Quan hệ của con người rắc rối phức tạp, tổ hợp như vậy, có thể là tình thân hoặc là một loại quan hệ nào đó, ví dụ như bị người vợ bị gia bạo đi trợ giúp chồng mình, hoặc là anh trai trợ giúp em trai mất khống chế thu thập tàn cục, hoặc là người mẹ không cách nào khống chế con trai bạo lực của mình, thậm chí còn có có thể là cha con....."


Trang Dịch xoay người nói: "Nếu như các anh cảm thấy khó mà tin nổi, tôi có thể nói ra một ít ví dụ, ở quá khứ, đã từng phát sinh qua một vụ án người vợ mang thai đi giúp chồng mình phạm tội, vụ án gϊếŧ người Vancouver trại nuôi heo chính là huynh đệ gây nên, còn cha mẹ giúp con cái che giấu sự thực gϊếŧ người càng là đếm không xuể."


Trang Dịch nói tới chỗ này, xoay người lại nhìn về phía hình chiếu: "Đương nhiên, đó chỉ là ý nghĩ cá nhân của tôi sau khi thấy những bức ảnh, lý luận không có hoàn toàn đúng đắn, chỉ là một loại giả thiết, cụ thể còn phải chờ các vị cảnh sát hình sự đi tiến hành điều tra. Tôi hy vọng có thể có vật chứng thực tế, hoặc là lời làm chứng có thể ứng với loại lý luận này của tôi."


Vốn là mọi người còn không quá tin tưởng, thế nhưng chờ hắn nói ra những ví dụ kia, mấy người dồn dập gật đầu, tiếp nhận loại khả năng này. Loại hình thức này, có thể để người ta lý giải.
Lục Tư Ngữ ở một bên cạnh im lặng không lên tiếng, trên giấy ghi chép lời giải thích của Trang Dịch.


Tống Văn cúi đầu trầm tư chốc lát, vẫn cảm thấy hai người gây án có một vài chỗ nói không thông, trong đầu của anh bỗng nhiên thông suốt: "Cái kia... hung thủ vụ án này, có thể hay không, là có hai nhân cách?"


Nhất thời phòng hội nghị liền yên tĩnh lại, ngay cả Cố cục cũng bắt đầu cau mày trầm tư, nếu như hung thủ là người có hai nhân cách, tựa hồ cũng có thể thỏa mãn phân tích trước đó của Trang Dịch.


Điền Minh thẳng tính lại cảm thấy loại trình bày và phân tích này có chút khó mà tin nổi, "Tống đội, tình huống cậu nói tới này có chút quá đặc thù đi..."


Trang Dịch nhưng lại đánh gãy lời nói của Điền Minh, nhìn Tống Văn vừa nhảy vào với ánh mắt tán dương: "Ý kiến này phi thường tốt, hơn nữa tôi cũng từng cân nhắc qua tình huống như thế."


Trang Dịch đến trong này liền quay người đối mặt với mọi người, trả lời bọn họ nghi vấn trong lòng: "Đa nhân cách, tên khoa học là rối loạn tách rời nhận thức. Kỳ thực, đa nhân cách mặc dù không thường thấy, nhưng tuyệt không hiếm thấy. Đem tình huống như thế cân nhắc vào, là phi thường toàn diện. Chỉ có điều..."


Trang Dịch dừng một chút tiếp tục giải thích: "Đa nhân cách, cũng không thể tự chủ lựa chọn hoặc là bất cứ lúc nào hoán đổi nhân cách."


"Phần lớn chuyển đổi nhân cách, là tùy cơ tiến hành. Mà quy luật có thể chuyển đổi liền tương quan mật thiết đến sự kiện gây chấn thương, khi gặp phải đại kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hoặc là dưới tình huống cực kỳ thả lỏng, ví dụ như khi vào giấc ngủ, sau khi thôi miên, mới phát sinh chuyển biến cố định."


"Trong vụ án này, khi nhân vật cảm giác tương đối ôn hòa hổ thẹn xuất hiện, là sau quá trình án phát. Nếu như chúng ta giả thiết tên hung thủ này thật sự là đa nhân cách, như vậy vào lúc này, thường thường là tâm tình hạ xuống mà lại không đủ thả lỏng, thời điểm thần kinh căng thẳng, tôi ở nơi này nhiều lần suy luận, cũng không tìm được điểm kích ứng nhân cách của hắn chuyển đổi cùng với nguyên nhân kích ứng chuyển đổi."


Nói tới chỗ này, Trang Dịch kéo qua bảng trắng, : "Tôi phân tích tâm lý quá trình hung thủ phạm án, căn cứ vào lú luận của tâm lý học tội phạm, chúng ta đem động cơ tâm lý chia làm sáu cái phân đoạn cơ bản: Yêu cầu, căng thẳng, hiệu giới, véctơ, chướng ngại, cân bằng."


"Sáu cái giai đoạn này, có thể áp dụng rất tốt vào bên trong vụ án này. Yêu cầu là nhu cầu sinh lý. Căng thẳng là sức dãn bên trong. Hiệu giới là chủ quan trải nghiệm. Véctơ là đối xung đột cân nhắc. Chướng ngại là pháp trị của chúng ta, pháp luật, trở ngại hành vi sức mạnh. Cuối cùng là cân bằng, hung thủ chiếm được thỏa mãn."


Trang Dịch ở trên bảng trắng vẽ một cái vòng tròn, phân thành sáu cái trạng thái.


"Hành vi của mọi người, chính là bên trong sáu giai đoạn từ cần thiết đến cân bằng phát triển ra. Tôi cho là đến thời diểm người bị hại bỏ mình, trạng thái cân bằng cuối cùng đã kết thúc. Chỉ có đến trước lần hành hung sau, mới xuất hiện luân hồi kế tiếp. Đổi câu người thường có thể lý giải lại nói, lúc này hung thủ cần phải nằm ở trạng thái đóng băng, hoàn toàn không có lý do chuyển đổi cùng tính khả thi."


"Bởi vậy tôi cảm thấy tình huống như thế không phù hợp với ba vụ án đã phát sinh này."


Tống Văn gật gật đầu, tiếp nhận loại giải thích này, không có điểm kíƈɦ ŧɦíƈɦ thì không có cách nào hình thành quá trình chuyển đổi nhân cách, không tiến hành chuyển đổi nhân cách thì cũng không có cách nào tạo thành những đặc thù của các vụ án. Loại lý luận giả thiết đa nhân cách này ở trong bản án cũng có lỗ thủng rõ ràng, không chen được chân.


Phân tích vụ án đến không sai biệt lắm, Cố cục quay đầu hỏi Điền Minh: "Điền đội, cậu đối với cái suy nghĩ này như thế nào?"


Điền Minh nói: "Mặc dù bây giờ cũng không đủ chứng cứ hiện trường chứng minh hung thủ phạm tội là hai người, thế nhưng tôi cảm thấy loại phân tích này của Trang giáo sư phù hợp với tình huống hiện trường."


"Đa tạ Trang giáo sư." Cố cục trầm tư chốc lát mở miệng nói: "Nơi này bàn luận có chút ý nghĩa, tôi cảm thấy loại phân tích này có tính hợp lý, không thể loại trừ khả năng hung thủ là hai người hoặc là nhiều người, các cậu ở lúc sau tr.a án có thể đem tình huống như thế cân nhắc vào, tiến hành điều tra, nhìn xem có thu hoạch gì không."


Sau đó ông nhìn về phía mọi người nói: "Mọi người đều là tinh anh của Cục thành phố, nhất định phải chung sức hợp tác, nhanh chóng bắt được hung phạm, nhất định phải giành giật từng giây, bảo đảm an toàn của thị dân."






Truyện liên quan