Chương 2: Xuyên không rồi!
Tối chủ nhật.
Trên thuyền đang tổ chức sinh nhật cho thiếu gia họ Lý.Chỉ riêng căn phòng thôi cũng đã nói lên được vẻ hào nhoáng của nó.Thị vệ canh chừng rất nghiêm ngặt.bên trong đó là căn phòng lộng lẫy xa hoa,rất nhiều tiểu thư công tử con nhà quyền quý đến tham dự.Ngay lúc đó,MC để cho 1 cô gái ăn mặc sexy cầm ra 1 cái hộp làm từ Ngọc lục bảo trân quý,bên trên là khối Ngọc màu xanh dương bao bọc bởi nx đốm nhỏ bay xung quanh.Tên MC liền giới thiệu:
- Thưa quý vị,trên tay tôi là món quà sinh nhật của thiếu gia.Nó có tên là Bách Bộ Xuyên Dương.Nếu có nó bạn có thể thống trị vạn vật,thay chuyển mệnh đời.
Mấy công tử,tiểu thư nhà giàu đều ra vẻ ko quan tâm đến nó cho lắm.Đúng lúc đó,Mẫn Doãn Kỳ xuất hiện phía cửa sổ.Cô ta phá vỡ cửa,chạy vào cướp đoạt bảo vật,một tay cầm súng bắn ch.ết cô gái đang cầm Bảo vật trên tay.Trốn ra ngoài thì bắt gặp Lam Tư,cảnh sát trưởng của thành phố này.Hắn liền cho người bao vây nhưng Doãn Kỳ lại chay thoát đc,bay về phía nam cùng với Linh thú.Lần này,Lam Tư hắn quyết định hi sinh 1 thành phố để tiêu diệt Doãn Kỳ.BÙM!Tiếng lớn phát ra từ chỗ cô ta đang bay,trong đó,có con rồng đen bay thẳng xuống thành phố rồi biến mất.
-----------------Tại Thần Quốc----------------
Đôi mắt màu lam lạnh đột nhiên mở ra,đây là nơi nào?Sao ta lại ở đây...Định thần ý thức lại,nàng nhận ra rằng mình đang ở dưới nước.Một loạt ký ức lạ ùa về trong tâm trí,thì ra mình là Thái tử phi của thần quốc.
Tuy có thân phận cao quý nhưng lại là phế vật,không có Tài năng,gả cho Thái tử vì có gia tộc cao quý chống lưng.Do Thái tử thường xuyên đi,tính tinh lại nhút nhát nên cô ta hay bị 2 phi tần còn lại của Thái tử bắt nạt.Mấy hôm nay nàng ta hay bị bọn chúng đánh đập,bỏ đói.Hôm nay thì bị bọn chúng đánh đến ch.ết rồi ném xuống Hồ nước lạnh,đúng lúc đó thì nàng xuyên về đây.Minh Nguyệt hiện về trong đầu nàng,khóc lóc nức nở kể lại sự tình,nhờ nàng chăm sóc cho Thái tử.
Yên tâm,ta nhất định sẽ giúp ngươi trả thù,mối thù này hãy để cho chúng gánh.Vì là một sát thủ nên việc biết bơi đối với nàng là một điều cơ bản.Hiện tại thì nàng vẫn mặc chiếc váy trắng bị rách do hai ả kia đánh đập rồi ném xuống hồ.Bơi lên trên rồi nhảy lên chiếc cầu ngay đấy,bọn gia nô giật mình,tại sao cô ta chưa ch.ết?Mái tóc màu đen bỗng nhiên chuyển về màu trắng như tuyết,ở phần đuôi tóc có giữ lại màu xanh nước biển nhạt.Tóc trắng bay phấp phới trong gió,cùng thêm chiếc váy rách và hơi thở chứa đầy lạnh lẽo,đôi mắt tràn ngập sát khí khiến nàng chẳng khác gì như quỷ Tu La chuyển thế.Bọn gia nô và nô tỳ giật mình,lùi lại về phía sau.Nàng bước đến tiện tay bẻ gãy cổ tên gia nô,bọn còn lại do sợ quá nên bỏ chạy hết.Xong nàng bước về phía thái tử phi phủ.Ngồi xuống định uống chén trà thì cửa bỗng nhiên bật mở,một bóng đen bị ném vào trong nhà.Là Tử Liên,nàng ta bị hai ả kia đánh đập đến nỗi ngất đi vì đau,nàng nghiến răng,nhất định phải bắt bọn chúng trả giá thật đắt.Tuy Tử Liên là nha hoàn nhưng luôn trung thành và bảo vệ Minh nguyệt cho nên nàng vẫn coi trọng nàng ta.Đưa nàng ta lên giường,ta bôi thuốc cho TL rồi ngồi xuống uống trà.Bỗng nhiên,trong đầu nàng vang lên một tiếng:"Chủ nhân,người ko sao chứ?"
Lang?Ngươi xuyên đc theo ta à."Do ngươi mang theo Bách Bộ Xuyên Dương nên ta vẫn có thể đi theo người đc."Tốt quá,ngươi ra ngoài đi.Một bóng trắng cao ngạo xuất hiện,mái tóc trắng,đôi mắt màu xám tro lạnh lùng,trên người hắn vận Tuyết y bào,toàn thân đều trắng,sau lưng liền lộ ra cái đuôi mềm trắng muốt.Hắn khẽ kêu một tiếng chủ nhân,tốt rồi,vậy thì đám Linh thú của nàng nhất định vẫn còn,sang bên này thì nàng vẫn là 1 triệu hồi sư.Để tìm hiểu thêm một chút về thời đại này thì nàng lấy áo khoác đen choàng lên người rồi ra ngoài. Thành Lộc Hàm là một vẻ đẹp tráng lệ và xa hoa.Do rảnh nên nàng liền tiến tới những bảng nhiệm vụ trong thành để đi thu thập thêm một vài linh thú nữa.Trực tiếp bỏ qua các nhiệm vụ cấp thấp,nàng liền tiến tới bảng nhiệm vụ cấp cao dành cho Hoàng Kim chiến sĩ trở lên.Bọn cao thủ thường bên đấy khi nhìn thấy nàng liền cười nhạo,vì thân hình yếu đuối của Minh Nguyệt nên chúng nghĩ nàng đến đây chơi.Rút cây dao bên hông 1 tên ra và quệt nhanh giữa ngực hắn,sau đó bọn hắn liền im lặng và cung kính cúi đầu trước nàng.Sau lưng bước tới là Hi Thường,hắn là bạch Ngân chiến sĩ,ca ca của Hi Hoà,do nuông chiều muội muội nên hắn thường xuyên hãm hại và bắt nạt Minh Nguyệt.Kẻ này nhất định nàng sẽ ko tha cho hắn.Nàng trực tiếp bơ hắn,đi thẳng qua mặt khiến hắn bẽ mặt một phần do ko đc đáp lại.Trước mặt nàng chính là Phượng Vũ hoả thần điểu của Thái tử cùng với đoàn quân triệu hồi sư,trên đầu còn có thêm hai vị triệu hồi sư nữa cưỡi huyền điểu.Lửa của phượng vũ hoả thần điểu có uy áp mạnh khiến cho người khác phải lùi lại,riêng nàng vẫn đứng yên.Sau lưng bỗng vọng ra tiếng thét cực lớn,một vị trưởng lão nói:đó là tiếng của 1 Linh thú cấp cao.Nghe đến đấy thì nàng liền phi ngựa về phía phát ra tiếng thét.Phía trước lạnh đến nỗi đóng băng cả đoạn đường,ngựa thấy thế liền ko chịu đi,nàng liền nhảy lên Tuyết Lang phi đến đấy.Tại nơi đấy,bốn bề xung quanh đều là băng dày đặc,một con rồng khổng lồ liền hiện ra trước mắt,đột nhiên nó nhìn thấy lang thì liền quỳ xuống.Ta là Mẫn Doãn Kỳ,hãy phục tùng ta,Lam Cự Long.Nói rồi nàng liền dơ Bách Bộ xuyên Dương lên,trong mắt con rồng dường như hiện lên thứ gì đó rồi nó lại quỳ xuống rồi nói "chủ nhân".Để lang vào nạp giới,nàng liền nhảy lên Lam Cự Long.Mái tóc màu trắng bay phấp phới trong gió.Lam Cự Long bay về phía Tử Hàn đang đứng,bọn họ kinh ngạc khi nhìn thấy Lam Cự Long bay về phía này.Sải cánh đáp xuống,Minh Nguyệt với khuôn mặt lạnh tanh nhìn bọn họ.Một vị đạo sĩ lên tiếng hỏi nàng:Xin hỏi các hạ đây là?.Tử Du.Tử Du các hạ bị thương rồi,hãy lấy phỉ Thuý Ngọc dịch của ta chữa trị,nói rồi hắn đưa cho ta một cái lọ màu xanh.Mọi người xung quanh trầm trồ,Thái tử điện hạ thật hào phóng,Tử Du các hạ thật may mắn,...Cảm thấy hơi mệt nên nàng liền xin rời đi trước.