Lấy Một Hoàng Hậu Không Tranh Sủng
✍ Phạm Khuyết
Hoàn thành
Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại
32 chương
364 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Tự cổ đế vương thật tà ác
- Chương 2: Thiếu niên tuấn mỹ nhà ai đó?
- Chương 3: Đêm động phòng bàn việc phế hậu
- Chương 4: Thâm cung gặp thích khách
- Chương 5: Thiên lao tìm hương thăm mỹ nhân
- Chương 6: Không luận quá trình, luận thắng thua
- Chương 7: Cận kề chân tướng đầy mơ màng
- Chương 8: Vô tình nhất là nhà đế vương
- Chương 9: Say không phải do rượu
- Chương 10: Tâm hồn cô độc yến Mai Viện
- Chương 11: Lẻn trốn khỏi cung
- Chương 12: Người đàn ông quái dị lạ lùng
- Chương 13: Những chuyện xảy ra trên sông nước
- Chương 14: Đêm xuân lạnh giá nợ phù dung
- Chương 15: Quán Ô Long tại trấn Đào Hoa
- Chương 16: Thoáng nhìn tương tư hóa điên cuồng
- Chương 17: Vô phúc thụ hưởng kiếp đào hoa
- Chương 18: Thiếu niên tuấn mỹ đang nguy cấp
- Chương 19: Chính biến nhuốm máu cả thành Hàm
- Chương 20: Băng tuyết tan đi người dần ấm
- Chương 21: Truy tìm chân tướng
- Chương 22: Huynh đệ song sinh thầm đọ sức
- Chương 23: Đóa mai tàn lụi còn đọng máu
- Chương 24: Hồn phách tiêu tán sầu biệt ly
- Chương 25: Hi vọng nhỏ nhoi chợt lóe sáng
- Chương 26: Phế hậu chẳng cần đến tội danh
- Chương 27: Ba năm sinh tử không rõ ràng
- Chương 28: Thiếu niên tuyệt sắc đầy thần bí
- Chương 29: Ngủ say không muốn tỉnh
- Chương 30: Mây mù tan đi thấy trăng sáng
- Chương 31: Vì nàng nguyện từ bỏ thiên hạ
- Chương 32: Kết thúc là khổ tận cam lai
Tranh sủng? Khó khăn lắm mới xuyên không được một lần, lại còn trở thành hoàng hậu của một nước, đương nhiên phải tận hưởng cuộc sống áo dâng tận tay, cơm dâng tận miệng. Hơn nữa, chuyện tranh giành một người đàn ông với bao nhiêu người phụ nữ là điều không tưởng với một người phụ nữ hiện đại đến từ thế kỷ 21. Huống hồ, tam cung lục viện của hoàng thượng để trang trí sao? Chỉ nhìn thôi chứ không động tới chắc? Cho nên cứ bình thản xem kịch hay, như vậy mới là kẻ khôn ngoan.
Còn về phần hoàng thượng, thi thoảng cứ đưa lời chọc tức đến một ngày nào đó, lộ khí xung thiên, ngài phế bỏ hoàng hậu là ta rồi đuổi khỏi cung. Nếu như vậy thì ta được tự do rồi.