Chương 17
*Lần trước nói đến, Mạc tiểu công lửa giận công tâm, trước mặt mọi người hôn môi Hạ tiểu thụ, Hạ tiểu thụ thật là quẫn bách, thế là…..*
*“Thiên, Thiên Khiếu! Ngươi làm cái gì vậy!” Hạ Ly Lạc mạnh mẽ đẩy Mạc Thiên Tiếu ra, lại thấy Mạc Thiên Tiếu men say mông lung mêm man nhìn chính mình, Hạ Ly Lạc lắc lắc đầu, hướng mọi người nói tạm biệt, sau đó đỡ lấy Mạc Thiên Tiếu trở về phòng.*
*“Thiên Khiếu?” Hạ Ly Lạc bên cạnh thở dài giúp Mạc Thiên Tiếu chuẩn bị nước sạch lau mặt, Mạc Thiên Tiếu bỗng nhiên mở mắt ra, ánh mắt một mảnh thanh minh, vừa nãy vốn là không muốn như thế, lại nghe Liễu Ngôn ám muội nhìn chính mình, nói cái gì mà rượu vào loạn tính, thế là…..hắn liền nảy sinh ý tưởng này, tuy có chút đê tiện, nhưng lại rất thực dụng, chính là Hạ Ly Lạc lúc này, nếu không phải bá vương ngạnh thượng cung, chẳng biết lúc nào mới có bước phát triển kế tiếp.*
*Vì thế hắn muốn đánh cược một lần! Thành bại trong một lần này. Hắn con mắt hơi chuyển động, nhìn thấy Hạ Ly Lạc xoay người lại, lập tức làm bộ không thoải mái.*
*“A………..” Mạc Thiên Tiếu giả vờ không thoải mái.*
*“Thiên Khiếu nơi nào không thoải mái? Sao lại uống nhiều như thế?” Hạ Ly Lạc vừa tới gần Mạc Thiên Tiếu đã nghe một mùi rượu nồng nặc, y hơi nhíu mày, y mặc dù không ghét rượu, nhưng là không có uống rượu.*
*Cầm trên tay khăn đã được vắt khô tỉ mỉ lau chùi khuôn mặt anh tuấn của Mạc Thiên Tiếu, Hạ Ly Lạc không biết làm sao, mấy ngay nay y nhiều lần suy nghĩ tâm tư của chính mình, thật là cảm thấy không ổn, chính mình đối với Mạc Thiên Tiếu dĩ nhiên lại sinh ra một cảm tình hết sức đặc biệt, nhìn thấy hắn cùng nữ tử đứng chung một chỗ trong lòng càng sẽ không cao hứng, đây là làm sao vậy?*
*Cùng Mạc Thiên Tiếu hôn môi nhiều lần như thế, y càng không cảm thấy kỳ quái, cũng không chán ghét…… Chính là bởi vì này không đáng ghét, cho nên mới khiến y thấp thỏm lo âu như vậy.*
*Trong lòng y rõ ràng, y cùng Mạc Thiên Tiếu chỉ là đang diễn trò, y không thể tùy ý chính mình như vậy.*
*Hạ Ly Lạc xưa nay chưa từng gặp chuyện như vậy, tim của y chưa từng loạn nhịp như thế, giờ khắc này nhìn khuôn mặt anh tuấn ửng đỏ vì men rượu của Mạc Thiên Tiếu, y nặng nề thở dài, nhất định phải sớm ngày rời đi nơi này, nếu không, y chắc chắn sẽ làm ra chuyện gì đó không tốt.*
*Trầm tư suy nghĩ, y đúng là không có chú ý đến Mạc Thiên Tiếu, Mạc Thiên Tiếu thấy Hạ Ly Lạc ầm trầm thở dài,mặc dù nghi hoặc lại không thể hỏi nhiều, hắn hơi nghiêng người đối mặt với Hạ Ly Lạc, một cái tay lặng lẽ bò lên trên tay áo của y, thừa dịp Hạ Ly Lạc còn đang trầm tư thời gian, nhanh chóng đưa y kéo xuống, khiến y té nhào vào trong lồng ngực của mình, không chờ y phản ứng gì thêm, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của y.*
*Hạ Ly Lạc bị cử động bất thình lình của Mạc Thiên Tiếu làm cho sợ hết hồn, mãi đến tận khi Mạc Thiên Tiếu hôn lên môi y, y lúc này mới phản ứng lại Mạc Thiên Tiếu đang làm cái gì, y không chút suy nghĩ liền động thủ điểm trụ huyệt đạo của Mạc Thiên Tiếu, Mạc Thiên Tiếu bỗng nhiên toàn thân mất sức, nhất thời dĩ nhiên không biến nên phản ứng sao!*
*Hắn suy nghĩ đủ cách, hay là Hạ Ly Lạc sẽ từ chối, cũng hoặc là bị chính bản thân mạnh mẽ muốn mà hòa theo, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ rắng y sẽ dùng đến chiêu này! Đã như thế, hắn căn bản cũng không cử động, cho dù muốn tự mình phá huyệt đạo, vậy cũng phải chờ thêm nửa nén hương, nếu là đợi đến được lúc đó, chuyện hắn muốn làm, chẳng phải đã hoàn toàn không thể thực hiện rồi ư!*
*Mạc Thiên Tiếu vô lực ai thán, bất đắc dĩ hắn chỉ có thể làm bộ khó chịu hừ vài tiếng, hơi mở mắt ra, thoáng nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Hạ Ly Lạc, trong lòng hắn hơi rung động, bản thân không khỏi khó nhịn mà thở dài.*
*“Thiên Tiếu?” Hạ Ly Lạc vốn là không có ý định đối với Mạc Thiên Tiếu như thế, thế mà bản thân sau khi phản ứng lại Mạc Thiên Tiếu là đang làm gì thì cũng đã đem huyệt đạo của người ta phong bế, y rời khỏi cơ thể Mạc Thiên Tiếu, kĩ càng hồi tưởng những chuyện Mạc Thiên Tiếu vừa mới làm, không khỏi trở nên đau đầu.*
*Chợt nhớ tới lời đại phu từng nói, y nhìn dáng vẻ Mạc Thiên Khiếu giờ khắc này, rất giống là độc phát, nếu không phải hiến thân, không biết Mạc Thiên Tiếu liệu sẽ có nguy hiểm đến tính mạng không.*
*Hạ Ly Lạc ngồi lặng im bên cạnh giường, y sững sờ nhìn Mạc Thiên Tiếu trên giường liên tục kêu to, một hồi không biết nên như thế nào cho phải. Ngay thời gian y thở dài, Mạc Thiên Tiếu đã không nhẫn nại được khó nhọc tự giải khai huyệt đạo của hắn. Hắn sắc mặt hơi trắng bệch, Hạ Ly Lạc vừa thấy dáng vẻ hắn như thế tâm lập tức rối loạn, y vừa mới trầm tư, không hề chú ý đến dị dạng của Mạc Thiên Tiếu, bây giờ vừa nhìn, Mạc Thiên Tiếu chính là tiêu hao nội lực không tiếc đem chính mình làm bị thương để giải khai huyệt đạo.*
*“A…… Tự nhiên vừa nãy không nhúc nhích được, Lạc….. Có thể là vì sao không?” Mạc Thiên Tiếu tựa như say lại tựa như tỉnh, hắn nhíu mày, một bộ dáng không thoải mái, nhín thấy ánh mắt hơi tự trách của Hạ Ly Lạc trong lòng hắn vui ngầm, hắn nói, “A…… Uống quá nhiều, thật khó chịu……..”*
*“Nơi nào khó chịu?” Hạ Ly Lạc lập tức đứng dậy đi tới bên người Mạc Thiên Tiếu, y cúi người xuống dùng ngón tay thon dài khẽ vuốt qua trán Mạc Thiên Tiếu, nhẹ nhàng giúp hắn xoa trán, hi vọng hắn có thể dễ chịu một chút, trong nháy mắt ngón tay lạnh lẽo chạm vào cái trán bóng rát của Mạc Thiên Tiếu, y một khắc giật mình mà muốn đem tay rút về, nhiệt độ thật sự bỏng người.*
*“Lạc nhi……” Mạc Thiên Tiếu dùng khuôn mặt nóng rực của chính mình cọ cọ tay Hạ Ly Lạc, hắn vốn là muốn thừa dịp uống một chút rượi, bá vương ngạnh thượng cung đem Hạ Ly Lạc ăn nên sạch sẽ no nê, không hiểu vì sao vừa mới dùng nội lực giải khai huyệt đạo, thân thể của hắn liền bắt đầu nóng bỏng lên, chẳng biết vì sao, nếu nói là trước đó giả bộ, thì bây giờ hắn thật sự khó chịu.*
*“Thật khó chịu…. Nóng quá…..” Mạc Thiên Tiếu thần trí bắt đầu mơ hồ, hắn rõ ràng không có bị người bỏ thuốc, vì sao giờ khắc này tình hình giống như là bị hạ độc vậy, đây là vì sao? Mạc Thiên Tiếu bỗng nhiên bất an, nếu là theo tình hình hắn bây giờ, nếu thật là đối xử với Hạ Ly Lạc như vậy, nhất định sẽ thương tổn y.*
*Không được, đây không phải là mong muốn ban đầu của hắn, hắn muốn cùng Hạ Ly Lạc giao hảo, nhưng không muốn tổn thương y, “Lạc nhi! Cách ta xa một chút!” Mạc Thiên Tiếu đột nhiên căng cứng cơ thể, trước mắt một mảnh mơ hồ, trong đầu không kêu gào, hắn muốn tới gần Hạ Ly Lạc, cùng Hạ Ly Lạc tiếp xúc cơ thể để hắn cảm giác thoải mái.*
*“Thiên Khiếu!” Hạ Ly Lạc bỗng nhiên bị đẩy ra, nhìn dáng vẻ Mạc Thiên Tiếu bây giờ, y liền biết lời đại phu là thật, mặc dù trong lòng thật sự đấu tranh, nhưng nhìn dáng vẻ Mạc Thiên Tiếu lúc này trong lòng không khỏi cảm thấy đau lòng, y quyết tâm muốn tới gần, không phải chỉ là hiến thân thôi sao, y là nam nhân, điều này cũng chả có tổn thất gì. Nhưng Mạc Thiên Tiếu cứ một mực đẩy y ra…..*
*“Ta không biết là đang có chuyện gì, có điều ngươi bây giờ tốt nhất cách xa ta chút….. Nếu không…….” Mạc Thiên Tiếu cực lực áp chế cảm giác của chính mình, sợ mình sơ ý một chút liền đem Hạ Ly Lạc đánh gục, giờ khắc này chỉ muốn phát tiết thân thể đang hừng hực này, nhưng cũng không muốn tìm người khác……..Nếu là tự mình an ủi……*
*“Thiên Tiếu….. Ngươi…. Ngươi nếu thật khổ sở như vậy, ta…. Ta tới giúp ngươi….”*
*“Lạc nhi….. Đừng tới đây!”*
*Hạ Ly Lạc nhìn thấy sự từ chối trong ánh mắt Mạc Thiên Tiếu, không khỏi có chút cảm thấy thất lạc, quả nhiên, cho dù hôm nay hôn môi nhiều lần, cho dù hắn đối đãi với y tựa hồ như thật sự đối với phu nhân của hắn nhưng hắn thủy chung là yêu thích nữ nhân…. Thiên Khiếu đối với y quả nhiên không phải vì đó là tình cảm của hắn, trước đây làm những chuyện như vậy đều chỉ là vì ẩn giấu thân phận của hai người….*
*Vì sao y lại cảm thấy thất lạc? Chẳng lẽ y thật sự thích Mạc Thiên Tiếu? Không, không thể, sao lại có thể thích tri kỷ của mình? Y nhất định là bởi vì không muốn Mạc Thiên Tiếu khó chịu như vậy, chỉ là muốn giúp hắn giải độc thôi, đúng, chính là như vậy. (ú: tôi mệt mỏi với cháu Lạc quá =3=)*
*“A……..” Mạc Thiên Tiếu nhíu chặt hai hàng lông mày, không được, không thể ở cùng một phòng với Hạ Ly Lạc, tình hình của hắn bây giờ, nhất định sẽ tổn thương Ly Lạc, hắn đã sắp đánh mất lý trí rồi, vì sao Ly Lạc còn vô cùng đáng thương mà nhìn hắn như vậy? Y không biết bộ dạng hiện tại của mình giống như đang câu dẫn hắn đến đó đi, Thiên Khiếu, đến ăn ta~*
*Ngao…..Mạc Thiên Tiếu giờ khắc này chỉ muốn khóc, hắn cuối cùng biết cảm giác chân chính yêu một người là như thế nào, hắn có thể vì y mà cố nén chính mìnhcảm giác muốn chiếm lấy thân thể, chỉ vì sợ tổn thương y, vì thế không dám có cử động gì….. Không muốn y bị thương, vì lẽ đó, tình nguyện toàn thân như lửa đốt cũng không động y.*
*“Lạc nhi….. Ngươi, ngươi đi ra ngoài……” Nhất định phải để Hạ Ly Lạc ra ngoài, nếu không, hắn nhất định sẽ không khống chế được ham muốn của mình, hắn không muốn Hạ Ly Lạc lần đầu cứ như thế tan nát, hắn không muốn để cho y mang theo hồi ức kinh khủng như thế…..*
*“Thiên Tiếu……Ta…….”*