Chương 37
*Nói đến chuyện lần trước, Mạc tiểu công bị người bỏ thuốc, liền dùng nội công áp chế nhưng không ngờ dẫn đến độc tái phát, Hạ tiểu thụ không rõ tình trạng, thế là ~*
*Mạc Thiên Tiếu chỉ cảm thấy mình bị ai đó đẩy ngã lên giường, tiếp đến chính là một trận mùi thơm xông vào mũi, hắn cảm thấy da thịt nhẵn mịn mát lạnh kề sát trên người mình, một trận khoan khoái từ những phần da thịt tiếp xúc với nhau truyền đến, một bàn tay nhỏ không ngừng mò mẫm trên người hắn, giải khai đai lưng của hắn, lộ ra lồng ngực cường tráng, Mạc Thiên Tiếu cảm thấy một trận mát lạnh ở ngực, cả người cố gắng níu về chút lý trí.*
*“Ngươi là ai?!” Mạc Thiên Tiếu vừa giận vừa sợ, toàn bộ lý trí lập tức trở về toàn bộ, đây không phải là Ly Lạc của hắn, Ly Lạc từ trước đến giờ cũng sẽ không chủ động như vậy, còn có mùi vị gay gắt trên người như thế, tất cả những thứ này không phải là Ly Lạc, mùi hương trên người Ly Lạc là một mùi thơm nhàn nhạt và dễ chịu…… Một mùi hương khiến người khác rất thoải mái. Mà mùi hương hắn nghe được lúc này lại khiến người khác rất muốn buồn nôn.*
*Mạc Thiên Tiếu lạnh lùng nhìn nam tử tư thái xinh đẹp, khuôn mặt quyến rũ trước mắt, một trận khí tức uy hϊế͙p͙ tự nhiên sinh ra, nam tử kia lập tức bị dọa đến không dám động đậy, chỉ sững sờ nhìn Mạc Thiên Tiếu.*
*“A……..” Mạc Thiên Tiếu kêu to không ổn, cả giận nói, “Cút ra ngoài!” Thân thể cực kỳ thèm muốn đụng chạm, nhưng hắn lại thấy người kia không hề nhúc nhích, một hồi lâu, hắn cảm thấy một bàn tay lạnh lẽo đặt lên địa phương đang nóng rực kia của mình, trong phút chốc ấy đầu óc một trận trống rỗng, chỉ nghe được âm thanh yêu mị của nam nhân kia bên tai, “Gia ngài đều đã thành ra như vậy rồi ~ còn không muốn sao?”*
*Nghe được Mạc Thiên Tiên thấp giọng rên một tiếng, nam tử yêu mị kia không ngừng phả hơi thở vào tai của Mạc Thiên Tiếu, “Gia để ta hảo hảo hầu hạ ngài đi ~ vóc người của gia thật đẹp…..” Nam tử yêu mị ánh mắt si mê nhìn Mạc Thiên Tiếu, bị khí chất đế vương của hắn hấp dẫn, lại nhìn thân thể này….. Chà chà.*
*“Ư…….” Mùi hương này, không phải Ly Lạc! Mạc Thiên Tiếu bất ngờ đẩy một cái, đem người ở trên thân đẩy xuống dưới đất, cả người ngã ở trên giường, khí tức hỗn loạn, “Lăn, đừng để cho ta nói lần thứ ba!”*
*Ánh mắt kinh khủng như vậy thấy một lần là đủ rồi, nam tử kia cũng không cố kỵ y phục xộc xệch của mình, chạy nhanh ra phía cửa, thời điểm mở cửa vô tình va phải một người, hắn kéo lấy y phục của mình, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.*
*Mà người tới này chính là Hạ Ly Lạc.*
*Y lúc nãy bị Ngạn Bạch lôi kéo, lúc đang tán gẫu đến hài lòng thì lại nghe được tiếng rống của Mạc Thiên Tiếu, đến khi chờ phản ứng lại liền nhìn thấy Mạc Thiên Tiếu cũng một nam tử rời đi, vốn định đi tới hỏi Mạc Thiên Tiếu đây là ý gì, lại bị Ngạn Bạch kéo đi, nguyên lai, Mạc Thiên Tiếu là có hứng thú sao?*
*Sau đó Hạ Ly Lạc cũng chả có thêm hành động gì, cứ như vậy trơ mắt nhìn Mạc Thiên Tiếu được người khác đỡ đi, nhưng sau đó càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái, nhìn dáng vẻ của Thiên Tiếu, tựa hồ đang vô cùng khó chịu, nhưng…… Lấy tính cách của Mạc Thiên Tiếu, nếu không phải chính hắn đồng ý đi cùng thì người kia sao có thể đi cũng hắn được?*
*Hạ Ly Lạc cũng không nói được trong lòng là cái tư vị gì, cũng không biết vì sao từ tận đáy lòng lại trào lên một luồng tủi thân, nhìn thấy bóng dáng của Mạc Thiên Tiếu cùng nam tử kia rời đi tâm dĩ nhiên lại đau như vậy, đây là vì sao….. Mặc dù đang tán gẫu với Ngạn Bạch nhưng y không thể tập trung, vừa nghĩ tới Mạc Thiên Tiếu ở trong phòng cùng tiểu quan kia làm loại chuyện đó, trong đầu càng kích động muốn đem người chém thành trăm mảnh.*
*Cuối cùng thật sự nhịn không nổi nữa, y vội vã cùng Ngạn Bạch cáo từ, sau đó liền lần theo khí tức của Mạc Thiên Tiếu mà tìm đến……. Vừa mới chuẩn bị đẩy cửa đi vào, liền nhìn thấy nam tử quyến rũ kia y phục xộc xệch vội vội vàng vàng đẩy cửa ra sau đó chạy trối ch.ết.*
*Hạ Ly Lạc khẽ cau mày, nếu Mạc Thiên Tiếu bảo người ta đi cùng hắn, tại sao lại đem người đuổi ra? Có điều nhìn thấy y phục lộn xộn của người kia, trong lòng Hạ Ly Lạc nhói lên một cái, đẩy cửa ra nhanh chân nhảy vào bên trong, sau khi xoay người đóng cửa lại, y lúc này mới quan sát được trong phòng là cái tình huống gì.*
*Y chỉ thấy Mạc Thiên Tiếu đang quay lưng nằm ở trên giường, y có thể nghe được hô hấp nặng nề của Mạc Thiên Tiếu, Mạc Thiên Tiếu y phục nửa mở ra, lộ ra một mảng lưng cường tráng. Hạ Ly Lạc từng bước từng bước chậm rãi đến gần Mạc Thiên Tiếu, càng đến gần, y càng cảm thấy hơi thở nóng bỏng tỏa ra trên người Mạc Thiên Tiếu.*
*“Thiên Tiếu?” Hạ Ly Lạc dừng lại bên cạnh giường, nhìn lưng Mạc Thiên Tiếu, càng nhìn càng thấy không đúng, không nhịn được đưa tay đụng một cái, “Thiên Tiếu? Ngươi không sao chứ?”*
*“A——-”*
*Mãi cho đến khi bị Mạc Thiên Tiếu đặt ở dưới thân, mãi cho đến khi đôi môi bị gặm cắn, mãi cho đến khi y phục trên người bị lột sạch, Hạ Ly Lạc mới phản ứng lại được Mạc Thiên Tiếu là đang làm cái gì! Nhìn dáng vẻ này của Mạc Thiên Tiếu, Hạ Ly Lạc lập tức minh bạch một chút, đây là lần cuối cùng phải giải độc, nếu vừa nãy y không đến, Mạc Thiên Tiếu có phải là có thể……*
* Có điều lúc y vừa đến, người kia là chạy trối ch.ết, chẳng lẽ là Thiên Tiếu đuổi người ta ra ngoài? Hạ Ly Lạc miên man theo đuổi suy nghĩ của mình, hoàn toàn không để ý đến người phía trên mình, mà người kia tựa hồ cảm thấy người dưới thân dại ra, hai ngón tay mang theo trừng phạt hướng ở phía sau người kia tiến vào, “Lạc……”*
*“Ô ô……..” Cảm giác đau đớn đột nhiên truyền tới khiến Hạ Ly Lạc không nhịn được than nhẹ một tiếng, y lúc này mới hoàn toàn hoàn hồn lại, “Thiên Tiếu! A……..” Thanh âm kháng nghị vừa mới phát sinh, môi liền bị người kia ngăn chặn, nhiệt độ của người kia nóng rực đến bỏng người, cơ hồ muốn bỏng luôn cả da thịt của y, “A…….” Hai tay bị giơ cao lên đầu đè xuống giường, một chân bị người kia kéo ra khoác lên trên vai, tay người kia không ngừng ra vào nơi địa phương tư mật xấu hổ kia.*
*“Thiên Tiếu…….” Đau đớn cùng khoái cảm từ nơi đó truyền đến, không biết ngón tay của Mạc Thiên Tiếu chạm tới nơi nào, Hạ Ly Lạc chỉ cảm thấy một dòng nhiệt lưu từ nơi đó chảy khắp cơ thể, một loại xúc cảm khó có thể diễn tả bằng lời truyền tới, giờ khắc này y chỉ có thể động động hai chân phát sinh kháng nghị yếu ớt.*
*Thế nhưng động tác này càng khiến dục hỏa trong người của người kia cháy mạnh mẽ hơn, người kia càng ra sức ra vào trong y, “Lạc nhi….Lạc nhi….. Xin lỗi…..” Dứt lời, người kai rút ngón tay mình ra, cứ như vậy đem cự vật nóng rực của mình đâm vào!*
*Hạ Ly Lạc đau đến không nói thành lời, nước mắt ở khóe mắt cứ thế không ngừng chảy ra, y gắt gao cắn lấy môi dưới của mình, dưới thân căng cứng đến gắt gao, không nhúc nhích.*
*Mạc Thiên Tiếu nhìn thấy dáng vẻ thê thảm ấy của Hạ Ly Lạc, lúc này mới kéo về được chút lý trí, hắn đem cánh tay của mình đưa đến bên môi của Hạ Ly Lạc, “Lạc nhi, cắn vào.” Địa phương căng mịn kia của Hạ Ly Lạc thật sự khiến hắn điên cuồng, hắn cũng chịu không nổi nữa gia tăng tốc độ, mặc cho Hạ Ly Lạc đem cánh tay của chính mình cắn đến chảy máu.*
*“A…… Chậm, chậm một chút…….” Hạ Ly Lạc lắc đầu điên cuồng, thân thể không tự chủ được mặc cho Mạc Thiên Tiếu đưa đẩy, người kia đem hai chân của y gác lên trên người mình, không chút lưu tình đâm vào, Hạ Ly Lạc hai tay gắt gao bấu lấy ra giường, không chịu được cứ tùy ý nước mắt không ngừng chảy ra, “A—– Thiên Tiếu!”*
*“Lạc nhi…… Ta thích ngươi, thật sự thích ngươi…..” (Ú: tôi thắc mắc tại sao chỉ là “xihuan” mà ko phải là “ai”, mới có cái level thích mà đã ịch nhau n lần rồi = =)*
*“Ân…… Ngươi, ngươi nếu là….thích, thích ta….Ân….liền dừng lại…….A….Cho ta! Thật vất vả mới có thể đem lời mình muốn nói nói ra, người kia không ngừng ra vào mạnh mẽ khiến y thật sự không thể chịu nổi, không chịu được bám chặt lấy vai người kia, giật giật cơ thể không chút thành thật của mình. Nhưng sau đó lại lúng túng cái thứ đang ở trong người mình của người kia lại to lên trở lại!*
*Hạ Ly Lạc bất khả tư nghị trợn to hai mắt, “Ngươi…. A…..”*
*“Không tài nào có thể dừng được, đây phải làm sao cho phải…..” Mạc Thiên Tiếu lúc này đã khôi phục mấy phấn lý trí, lại bị dáng vẻ của Hạ Ly Lạc làm cho ngứa ngáy, mạnh mẽ chuyển động cơ thể của mình, nhìn dáng vẻ không kìm lòng được của Hạ Ly Lạc dưới thân, khóe miệng hắn cong lên một nụ cười đắc ý, dáng vẻ này của Hạ Ly Lạc chỉ có một mình hắn thấy được, vô luận như thế nào hắn đều sẽ không buông tay.*
*Mạc Thiên Tiếu đưa tay vuốt ve Hạ Ly Lạc, tinh tế nhìn người dưới thân.*
*Tuy nói lần này là hắn xem thường mới bị hạ độc trong rượu, có điều…… Họa phúc khôn lường(*) làm sao biết đó không phải là phúc, điều này làm cho hắn càng hiểu rõ hơn trái tim của Hạ Ly Lạc.*
*(*)TÁI ÔNG THẤT MÃ – Tái ông mất ngựa; hoạ phúc khôn lường (một ông già ở vùng biên giới bị mất ngựa, mọi người đến an ủi ông, ông bảo rằng:’làm sao biết đó không phải là cái phúc?’. ít lâu sau, con ngựa của ông quay trở về kéo thêm một con ngựa nữa. Mọi người đến chúc mừng, ông bảo biết đâu đó lại là hoạ. Quả vậy, con trai ông vì cưỡi tuấn mã bị ngã què chân. Mọi người đến an ủi, ông bảo không chừng thế lại là phúc. Chẳng bao lâu, có giặc, trai tráng phải ra trận, riêng con ông vì tàn tật được ở nhà sống sót.Ví với chuyện không hay trong một hoàn cảnh nào đó có thể biến thành chuyện tốt)*
*“Lạc nhi….. Lạc nhi…..” Sau mấy lần mạnh mẽ ra vào, Mạc Thiên Tiếu sít sao đè eo xuống, tựa hồ muốn đem vòng eo của Hạ Ly Lạc bẽ gẫy, hơi thở ấm áp của hắn phun ở bên cổ Hạ Ly Lạc, nhẹ nhàng hôn lên cổ của Hạ Ly Lạc, thấp giọng cười nói, “Lạc nhi ta thật sự thích ngươi đến ch.ết đi được……”*
*“A……..” Hạ Ly Lạc trong đầu một mảnh trống không, trước sau bị người kia kích thích khiến y không cách nào suy nghĩ được, ngay lúc nghe được câu nói “thích ngươi” của Mạc Thiên Tiếu, y không khống chế được phát tiết đi ra.*
*Thất thần trong chốc lát, y cảm thấy thứ nóng rực của Mạc Thiên Tiếu chảy vào bên trong mình, Mạc Thiên Tiếu thì nằm ở trên người mình, “Lạc nhi….. Thật ra, ngươi thật sự đã thích ta rồi….”*
*“Ta….ta mới không có!” Hạ Ly Lạc kích động, giật giật thân thể chính mình, mà lúc này mới chú ý đến, thứ đồ chơi kia của Mạc Thiên Tiếu vẫn còn đang trong cơ thể mình, sắc mặt một mảnh ửng hồng, y chặt chẽ nhắm chặt hai mắt, không dám động đậy.*
*“Không có? Ha ha…… Thật là không thành thật mà.” Mạc Thiên Tiếu thấp giọng cười nói, ác ý đùa giỡn chỗ đó của Hạ Ly Lạc, “Nơi này không có nói như vậy.”*