Chương 39
*Nói đến chuyện lần trước, sau khi hai người tỉnh dậy thì làm gì, chính là thời gian dành cho tắm rửa thay y phục chứ còn làm gì, Hạ đại hiệp nào đó bị Đế vương nào đó ôm lấy…. Tiếp theo thì sao….. Là uyên ương nghịch nước? Hay là….. Củi khô bốc lửa?*
*“Làm cái gì? Ta muốn làm cái gì, Lạc nhi còn không biết sao?” Mạc Thiên Tiếu nhíu mày cười xấu xa nhìn Hạ Ly Lạc, lại nhìn thấy đối phương khuôn mặt lập tức ửng hồng, càng xấu xa kề sát lại, “Mặt Lạc nhi sao lại hồng như thế? Chắc là nơi này nóng quá rồi.” Mạc Thiên Tiếu cười cười đem Hạ Ly Lạc bỏ vào trong nước ấm, trước ánh mắt kinh ngạc của Hạ Ly Lạc cởi bỏ y phục của mình, bước vào mộc dũng.*
*Mộc dũng tuy lớn nhưng chứa hai đại nam nhân như hai người thì vẫn có chút miễn cưỡng, thời điểm thân hình cao lớn của Mạc Thiên Tiếu đi vào, Hạ Ly Lạc một trận luống cuống, “Thiên Tiếu….Ngươi…..” Trầm mặc chốc lát, Hạ Ly Lạc bỗng nhiên nói, “Thiên Tiếu ngươi tắm trước đi, ta, ta ngâm nước xong rồi.”*
*“Vừa mới vào, nói dối là không được.” Mạc Thiên Tiếu thấp giọng cười đem Hạ Ly Lạc kéo đến trước ngực mình, “Ngoan ngoãn tắm rửa, nếu không, ta không đảm bảo bản thân sẽ làm ra điều gì đâu.” Cảm thấy người trước ngực một trận run rẩy, Mạc Thiên Tiếu cười bất đắc dĩ, xem ra đêm qua là hắn đã quá mức rồi.*
*Hai tay nhẹ nhàng xoa lấy eo của Hạ Ly Lạc, “Tối hôm qua lao lực rồi, bây giờ những việc thế này cứ giao cho vi phu làm, Lạc nhi chỉ cần hảo hảo hưởng thụ là được.” Nhìn thấy khuôn mặt từ hồng dần dần chuyển sang xanh của Hạ Ly Lạc, Mạc Thiên Tiếu trong lòng hô to không ổn, Hạ Ly Lạc ghét nhất là người khác xem y như nữ nhân, hắn còn nói ra lời này với một người da mặt mỏng như Hạ Ly Lạc, bây giờ….. “Lạc nhi, ta…..”*
*Hạ Ly Lạc lắc lắc đầu, y thật sự là bị một tiếng “vi phu” này của Mạc Thiên Tiếu hù dọa, mặc dù cảm giác xấu hổ nhưng cũng không có cảm giác phẫn nộ, chẳng qua là cảm thấy có chút khó chịu thôi, dù sao y cũng là một đại nam nhân, bị nói như thế thật là có chút….có chút không thích hợp, nhưng giờ khắc này y chẳng còn sức lực để nhiều lời với Mạc Thiên Tiếu nữa, xương cốt toàn thân như muốn vỡ vụn…. Y bây giờ chỉ nhúc nhích thôi cũng đã khó khăn lắm rồi, so với việc bị thương nặng còn có vẻ nghiêm trọng hơn.*
*Nghiêng đầu qua một bên, cũng không thèm nhìn đến Mạc Thiên Tiếu, chính mình co rúc ở một góc, chậm chạp tắm rửa cơ thể, mà phản ứng này của y lại khiến Mạc Thiên Tiếu có chút sợ hãi, từ trước đến giờ hắn chưa từng thấy qua dáng vẻ thế này của Hạ Ly Lạc, coi như là tức giận, cũng phải có chút biểu hiện gì đó chứ a, mà cái dáng vẻ hiện tại này, không ấm không giận, không thích cũng không bi quan khiến hắn không thể nhìn thấu được.*
*Thân thể bị Mạc Thiên Tiếu kéo qua đối mặt với hắn, trên mặt thoáng qua một tia ngượng ngùng, cảm thấy tay Mạc Thiên Tiếu chậm rãi lướt qua nơi ngượng ngùng kia của mình, nhẹ nhàng xoa xoa, sau đó chậm rãi tiến vào. Vốn định nói hắn, lại phát hiện trong một khắc hắn rút ngón tay ra ấy một dòng chất lỏng cũng nhẹ nhàng chảy ra, trên mặt ngay lập tức một mảng ửng đỏ, y đã hiểu Mạc Thiên Tiếu đang làm cái gì rồi.*
*Hạ Ly Lạc trong lòng xấu hổ không thôi, cũng không dám nhiều lời, chỉ có thể gắt gao cắn lấy môi dưới của mình, chỉ sợ sơ ý một chút thì sẽ rên lên, nơi này thật sự là không thể chịu được động tác không biết nặng nhẹ của Mạc Thiên Tiếu, Hạ Ly Lạc không nhịn được kêu lên kháng nghị, “A…. Nhẹ chút…..” Thế nhưng y lại không nghĩ đến, Mạc Thiên Tiếu sau khi nghe được câu này lực đạo ở tay lại mạnh hơn.*
*“A….Thiên, Thiên Tiếu…..” Hạ Ly Lạc không nhịn được kéo lấy cái tay không ngừng vận động của Mạc Thiên Tiếu, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Mạc Thiên Tiếu, hàng mi dài nhẹ nhàng run rẩy, viền mắt nổi lên một tầng hơi nước, môi đỏ chậm rãi hé mở, “Ngươi, ngươi nhẹ chút, đau quá.” Lời vừa dứt, y liền phát hiện ngón tay của Mạc Thiên Tiếu đã rút ra khỏi cơ thể y, không hề động đậy. Hạ Ly Lạc chưa từng lúng túng như vậy, y hơi cử động cơ thể, đưa tay chống trên ngực Mạc Thiên Tiếu đẩy ra, y run run rẩy rẩy ngẩng đầu lên, “Vẫn là để ta, để ta tự làm.”*
*“A…….” Lời vừa dứt, cả người y đã bị Mạc Thiên Tiếu kéo vào trong lòng, ngay khi còn chưa có phản ứng lại đã bị Mạc Thiên Tiếu hôn lên, đầu lưỡi Mạc Thiên Tiếu không ngừng ở trong miệng y khuấy đảo, gần như là thô lỗ gặm cắn, cả hai đều xích lõa kề sát vào nhau, Hạ Ly Lạc không hỏi cũng hiểu phản ứng lúc này của Mạc Thiên Tiếu.*
*Đêm qua cũng đã tùy tiện mặc kệ người kia muốn làm gì, hắn bây giờ lại…..Lại vẫn…. Ngay khi Hạ Ly Lạc còn đang suy nghĩ miên man, ngón tay Mạc Thiên Tiếu lần thứ mượn nước làm đồ bôi trơn dễ dàng tiến vào bên trong, nhẹ nhàng xoa bóp lấy tiểu huyệt của Hạ Ly Lạc, nghe được tiếng thở hổn hển của y, cảm thấy hai tay y bỗng nhiên bấu chặt lấy lưng mình, Mạc Thiên Tiếu cười cười vì đạt được mục đích xấu.*
*Thân thể Hạ Ly Lạc vốn mẫn cảm, lại chưa trải qua nhiều chuyện đời, bây giờ lại bị hắn đùa giỡn như vậy, sao mà có thể chống đỡ được? Y mềm nhũn nằm trong lồng ngực Mạc Thiên Tiếu, mộc dũng chật hẹp không cho phép cử động, chỉ cần hơi động một tí liền có thể đụng tới Mạc Thiên Tiếu, hiện tại y tiến cũng không được mà lùi cũng không xong, cuối cùng chỉ có thể đem hai tay bấu lấy lưng Mạc Thiên Tiếu.*
*“A……” Mạc Thiên Tiếu thế này mà giúp y tắm rửa ư, căn bản là trêu chọc y thì có! Hạ Ly Lạc hung hăng cắn vào vai Mạc Thiên Tiếu, hai tay bấu chặt trên lưng hắn đến xuất hiện cả vệt đỏ, Mạc Thiên Tiếu dần dần từ một ngón tay chuyển thành ba ngón tay, mãi cho đến khi cảm thấy Hạ Ly Lạc mềm nhũn cả người, hắn mới chậm rãi rút ngón tay của mình ra, đem địa phương từ lâu đã đứng thẳng, nhờ nước làm chất bôi trơn thuận lợi tiến vào.*
*“A…….” Nghe được tiếng kêu khổ sở của Hạ Ly Lạc, Mạc Thiên Tiếu nhịn xuống dục vọng của chính mình mà ngừng lại, hắn đợi Hạ Ly Lạc dần dần thích ứng, cảm thấy Hạ Ly Lạc dần dần thả lỏng, Mạc Thiên Tiếu lập tức nhẹ nhàng chậm chạp cử động, động tác vô cùng nhẹ nhàng chậm rãi, hoàn toàn không cuồng dã mãnh liệt như đêm hôm qua, hắn hơi kéo dài khoảng cách của mình với Hạ Ly Lạc, đem hai chân Hạ Ly Lạc kẹp hai bên hông mình, còn hắn thì ngồi xuống trong nước, lưng dựa vào mộc dũng.*
*Sau khi giãn khoảng cách giữa mình và Hạ Ly Lạc, Mạc Thiên Tiếu tỉ mỉ hôn lấy gò má của Hạ Ly Lạc, hai tay phủ lấy vòng eo của Hạ Ly Lạc, bắt đầu nhịp động lên xuống. “Lạc nhi…. Ngươi thật là đẹp……”*
*Mặt Hạ Ly Lạc ngay lập tức ửng đỏ, bên tai là hô hấp hỗn loạn của Mạc Thiên Tiếu, y cảm thấy chỗ đó của mình cũng khẽ ngẩng đầu, y cả người xụi lơ không chút sức lực, tùy ý Mạc Thiên Tiếu chuyển động, lại không nghĩ đến Mạc Thiên Tiếu bỗng nhiên đứng bật dậy! Hai chân y kẹp chặt eo Mạc Thiên Tiếu, hai tay ôm lấy cổ Mạc Thiên Tiếu, bỗng nhiên cảm thấy Mạc Thiên Tiếu giơ chân lên, bước ra khỏi mộc dũng. Nơi tiếp xúc của cả hai vì động tác này mà càng sát nhau hơn!*
*“A……. Thiên Tiếu!” Mạc Thiên Tiếu xấu xa cứ mặc y như vậy treo trên người mình, hoàn toàn không có chút ý tứ giúp y một tay, mà Hạ Ly Lạc chỉ có thể chăm chú leo lên người Mạc Thiên Tiếu, sợ mình sơ ý một chút liền có thể té xuống, mỗi bước đi của Mạc Thiên Tiếu là từ nơi đó của y lại truyền đến cảm giác đau đớn cùng khoái cảm khiến y muốn ngừng mà không được, “Đừng, đừng như vậy……Thiên Tiếu!”*
*“Lạc Nhi bảo ta đừng thế nào?” Mạc Thiên Tiếu bỗng nhiên ngừng lại, cười hớn hở, “Chẳng lẽ, là như vậy?” Hai tay nâng lên cánh mông của Hạ Ly Lạc, nhấp nhấp phía trên, nghe được một trận than nhẹ của Hạ Ly Lạc, Mạc Thiên Tiếu cười càng hớn hở, “Lạc nhi cần phải ôm chặt một chút, vạn nhất ta không cẩn thận nới lỏng tay, vậy thì sẽ không tốt ~”*
*“Ngươi!” Hạ Ly Lạc vừa định kháng nghị liền bị động tác buông tay bất ngờ của Mạc Thiên Tiếu dọa nhảy dựng, ôm chặt lấy cổ của người kia, vừa mới ổn định hạ xuống cơ thể, lại không ngờ Mạc Thiên Tiếu lại bắt đầu đi lên! “A——” Nơi ấy của Hạ Ly Lạc bị hành hạ, cứ đi rồi lại ngừng tiến tới giường lớn ngổn ngang.*
*“Thả ta ra!” Khó chịu nghiêng đầu qua một bên, không cho Mạc Thiên Tiếu hôn lên môi mình, ánh mắt của Mạc Thiên Tiếu thật sự khiến người khác phải xấu hổ, Hạ Ly Lạc thở hồng hộc uy hϊế͙p͙ nói, “Thiên Tiếu, ta lặp lại lần nữa, thả ta ra!”*
*Hơi thở uy hϊế͙p͙ mỏng manh của y ở trong mắt Mạc Thiên Tiếu lại tràn đầy nóng bỏng mê hoặc, chỉ thấy Mạc Thiên Tiếu ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi dưới, cười cợt, “Bộ dạng này của Lạc nhi thật là đáng yêu ~ ngày hôm qua không phải phối hợp rất tốt sao, Lạc nhi ngoan, hảo hảo thỏa mãn vi phu.”*
*“Thiên Tiếu!”*
*“Cũng không phải chưa từng làm…. Lạc nhi ngoan ~ ”*
*Nghe câu trả lời tùy tiện của Mạc Thiên Tiếu, cũng không biết vì sao Hạ Ly Lạc trong lòng dâng lên một trận chua xót, đúng vậy a, cũng không phải chưa từng làm.*
*Lời cảnh cáo của Hạ Ly Lạc Mạc Thiên Tiếu hoàn toàn không để trong lòng, mãi cho đến tận cùng, y khóc lóc cầu xin Mạc Thiên Tiếu dừng lại, nước mắt giàn giụa đầy mặt, y đã đến cái bộ dạng ấy rồi mà Mạc Thiên Tiếu hoàn toàn không để ý đến cảm nhận của y, vẫn không hề dừng lại, nhìn thấy ánh mắt chăm chú của Mạc Thiên Tiếu, y nhất thời nhẹ dạ, rồi lại nhớ đến hậu cung ba ngàn giai nhân của người kia, sao có thể chỉ để mắt đến một mình y, hiện tại thế này đã không để ý đến cảm nhận của y rồi, tức giận cùng oan ức lập tức xông lên đầu, Hạ Ly Lạc cắn chặt răng.*
*Bọn họ đã hai ngày cũng chưa từng bước ra phòng, ai cũng biết bọn họ ở bên trong làm cái chuyện gì, huống chi nơi này lại là tiểu quan quán! Mắt thấy phía đông bầu trời đã bắt đầu lộ ra chút ánh sáng, Hạ Ly Lạc quay đầu nhìn người ngủ say bên cạnh, đồ tàn nhẫn nhẫn tâm, cắn chặt môi dưới của mình, phủ thêm một cái áo ngoài, nhẹ nhàng mở cửa sổ ta, từ lầu hai nhảy xuống. (Ú: bạn nhỏ Ly Lạc cũng khỏe nhỉ, thiệt sự là mấy cái chi tiết mà xxx liên tục này Ú chả thích tí nào = =)*
*………*
*“Ưm…..” Hai ngày này dùng sức vận động quá nhiều thật sự có chút mệt người, huống chi bọn họ còn chả uống rượu, ngay cả Mạc Thiên Tiếu cũng có chút mệt mỏi, đêm qua cố gắng ngủ một chút, hơi hơi tỉnh táo, liền theo thói quen quay sang bên cạnh mò mẫm, nhưng mò sao cũng không chạm đến được cơ thể của người kia.*
*Hắn đột nhiên mở mắt ra, nhìn khoảng trống bên cạnh, lại nhìn bốn phía, hắn vốn còn mang chút ý niệm may mắn, nhưng ngay khi nhìn thấy cửa sổ mở ra, tâm trạng liền trầm xuống. Trong lòng hơi khiếp sợ, hắn đều đã đem y biến thành cái dáng vẻ thế kia, y vậy mà vẫn còn khí lực chạy trốn!*
*Hạ Ly Lạc! Ngươi cho rằng ngươi có thể chạy trốn tới đâu?!*