Chương 1: Xuyên không
Nó- Hoàng Băng Nhi không sợ trời cũng không sợ đât ,nói chung là vô cùng quậy ,tính tình đôi lúc trẻ con .
Tại môt căn nhà nào đó .
- Băng nhi !dậy mau ! không muộn học bây giờ ! -tiêng của mẹ nó
-Dạ.......-nó
5 phút sau nó bắt đầu đạp xe tới trường .vì săp muộn hoc nên nó vươt đèn đỏ , thế là ....RẦM ........Nó bị một chiếc xe tải tông vào .ý thức nó trở nên mơ hồ và dân dân mất đi ý thức .
1000 năm trước .
Tại một căn phòng ở phủ tướng quân , nó bắt đầu tỉnh :
-Ơ ! Đây là địa phủ sao ? -nó (>.<)!?
- Tiểu thư người đã tỉnh rồi làm Tiểu Thúy sợ ch.ết mất .
Nó nhìn người con gái vưa nói .Một cô gái khoảng 13 tuổi khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm nước mắt .măc đồ cổ trang .Khoan đã đồ cổ trang không lẽ nó xuyên không
.......NO. không thể được ..................(tg: có gì mà không đc.)
_ .........Tiểu thư ......Tiểu thư ...........-Tiếng của Tiểu Thúykéo nó về thực tại .
_À!Cô gọi ta sao!Đây là đâu? Mà cô là ai? - nó (tg:ko gọi tỉ thì gọi ai-Nó *lườm*)
_Tiểu thư người làm sao vây ? Ngay cả Tiểu Thúy người cũng không biết sao !! hu...........hu.........hu -Tiểu Túy
_cô đừng khóc . Chắc là ta bị mât trí nhớ-nó
_N..g..ư..ờ..i.... bị ........bị ..... mất .......mất.... trí.... trí... n..h..ớ -Tiểu Thúy hoảng sợ nói
_Không được để Tiểu Thúy đi gọi đại phu -Tiểu Thúy
Nó vội ngăn tiểu Thúy lại :
_Ta không sao không cân tìm đại phu đâu!- nó
_Nhưng... tiều thư.....-Tiểu Thúy do dư
_Ta không sao ! Bây giơ cô có thể kê cho ta chuyện trước đây đươc không ? -nó
_Được ạ! Tiểu thư tên em là Tiểu Thúy người là con gái thứ 3 của Hoàng tướng quân tên là Hoàng Băng Nhi,tiểu thư có hai vị tỉ tỉ đại tiểu thư tên là Hoàng Lan Nhi va nhi tiểu thư tên là Hoàng Nguyệt Nhi. Vì từ nhỏ yếu ớt và lại là con của một a hoàn nên hay bị mọi người khi dễ .Hôm qua , tiểu thư bị đại tiêu thư và nhi tiểu thư băt nạt và cố tình đây tiêu thư xuống hồ nước..... Nghe Tiểu Thúy kể thì thân thể này là một tiểu thư thất sủng . bây giờ nó mơi nhìn và đánh giá căn phòng nay là 1cawn phòng cũ kĩ nhưng rất gọn gàng .Nó chợt nhớ ra một điều _Tiểu Thúy em lấy cho ta cái gương .
_vâng ạ !-Tiểu Thúy lấy cái gương cho nó
Phù!may quá gương mặt vẫn như cũ .Bây giờ mình phải nghỉ ngơi cho khỏe để trả thù mới được (0.0)
_Tiểu Thúy em lui đi ta muốn nghỉ ngơi -nó
_vâng ạ ! -Tiểu Thúy trả lời và lui ra ngoài nhưng không quên dóng cửa lại
Vài hôm ơ đây nó cũng đã làm quen đươc với hoàn cảnh sống .Nói chung ở đây cũng không tệ.......
_Tiểu thư....tiểu thư......-tiếng cua Tiểu Thúy cắt đứt dòng suy nghĩ của nó .
_Gì vậy Tiểu Thúy ?Sao mà em hốt hoảng vây ? nó thắc măc
_Tiểu thư....tiểu thư....phu.. nhân.. muốn.. ngươi ..đến.. thỉnh ..an -Tiểu Thúy hoảng hốt nói
_Thỉnh an ? bảo ta đang mệt không tiện đến thỉnh an-nó
_ Không được đâu tiểu thư nêu thư khôngđến thỉnh an sê bị đánh đó -Tiểu Thúy
_Vậy thì chúng ta đi thỉnh an -nó
_nhưng nếu tiểu thư đi chắc chăn sẽ bị lão gia va phu nhân đánh-Tiểu Thúy
_CÁI GÌ? -nó,
_Tiểu Thúy chung ta đi -đươc lắm đê xem các người làm gì được ta hưk
_Nhưng... tiều thư.....-Tiểu Thúy do dư nhưng cung đi theo nó