Chương 75: CHƯƠNG 75: ĐỤNG TƯỜNG NAM CŨNG KHÔNG QUAY ĐẦU

CHƯƠNG 75: ĐỤNG TƯỜNG NAM CŨNG KHÔNG QUAY ĐẦU
Editor: Luna Huang
Khương Doanh bị Vu Lưu Vân bắt cổ tay làm đau, thế nhưng Vu Lưu Vân hiện tại tâm tình kích động, nàng lại không tiện há mồm, chỉ có thể cắn răng chịu đựng.


Khương Doanh nàng đến cha mẹ mình chưa từng nhẫn như vậy, vì gả cho Tử Kỳ, nàng là cái gìđều nhịn được.
Quả thực mặc dù là quỳ, cũng là thẳng thân thể thoải mái đáp lại, “Bất quá chỉ là chút thủ nghệ, quả thực so ra kém trân châu quý trọng của đại tỷ.”


“Tam muội muội quá khiêm nhường.”
Sau đó Vu Lưu Vân không nói nữa, nhưng nàng vốn là lạnh mặt sắp kết băng rồi.
Lão phu nhân thấy Vu Xá Nguyệt còn quỳ, đau lòng gọi nàng đứng lên, thái độ cùng ngay từđầu cách biệt một trời.


Khương Doanh thấy Vu Lưu Vân thực sự quá giận, liền nói khẽ với nàng nói: “Ta xem tam muội muội này của ngươi nhất định,, không bằng ta ——”
“Chờ, lần này quên đi.” Vu Lưu Vân lập tức cự tuyệt.
Khương Doanh nói: “Lẽ nào ngươi muốn nhịn khẩu khí này?”


Bản thân mất bao nhiêu kính a, mới giúp Vu Lưu Vân cóđược một viên trân châu lớn như vậy! Còn tưởng rằng là hoa thơm cỏ lạ tươi đẹp, kết quảđầu tiên là Vu Âm Nhi thêu cái gì, sau đó lại bị kẻ ngu si ch.ết tiệt kia phá. Bạc của nàng chẳng phải là mất trắng.


Vu Lưu Vân hơi có không cam lòng nói: “Nhưng hôm nay nàng thực tại có chút tà tính, Vu Tịnh Hoa cũng không phải chưa xuất thủ, ngày hôm nay buông tha nàng đi.”


available on google playdownload on app store


Cái này cũng Cái này cũng Vu Lưu Vân không có phòng bị, năm rồi Vu Xá Nguyệt căn bản là không có tư cách xuất hiện ở nơi này, mà Vu Âm Nhi cũng là cái gì cũng không dám. Vô luận bất luận yến hội gì, nàng cũng không ngạc nhiên chút nào cóđược nhiều chúý của người khác nhất.


Nhưng là bây giờ… Thứ nữ này quả thực muốn lên trời rồi!
“Nói cũng phải…” Trong lòng Khương Doanh buồn khổ, nàng vẫn là cực kỳ muốn trút giận cho Vu Lưu Vân, dù sao cũng là quá muốn là tẩu tử của Vu Lưu Vân.


Khương Doanh nhìn lão phu nhân bỏ lại Vu Âm Nhi, rồi hướng Vu Xá Nguyệt thập phần ân cần, trong lòng bỗng nhiên khẽđộng, ghé vào bên tai Vu Lưu Vân nói rằng: “Đồ của tiểu vương gia không phải là bị nàng lấy được sao, chúng ta vì sao không nói cho…”


Nghe chủý của Khương Doanh, nhãn tình Vu Lưu Vân sáng lên, liên tục gật đầu nói: “Như vậy, cũng có thể.”
——
Tiệc tối qua phân nửa, lão phu nhân vẫn là thỉnh thoảng loay hoay mộc điểu vài cái, thỉnh thoảng nghiêng đầu cùng Ninh Sương nói.


Vu Xá Nguyệt ngồi không yên, liền gọi Ngưng nhi bồi nàng đi ra ngoài đi một chút.
Bên kia Vu Xá Nguyệt vừa ra, Vu Lệ Hương vẫn ngộp thấp giọng giễu cợt nói: “Ta còn coi ngươi là cóý kiến hay, dĩ nhiên giúp ngươi nói chuyện, ai biết ngươi là tựđánh mặt như vậy a.”


Vu Tịnh Hoa ngồi ở bên cạnh nàng tự nhiên biết nàng đang nói ai, lập tức âm ngoan đánh trả: “Ta chíít mạnh hơn ngươi, ta tốt xấu xuất thủ với nàng, không giống như là một ít người chỉ biết vây bắt tổ mẫu.”
“Ta là chưa xuất thủ, ta cũng không là ván cầu cho Vu Xá Nguyệt.” Vu Lệ Hương cười lạnh.


“Ngươi cũng không cần phải toan ta. Hiện tại Vu Xá Nguyệt mấy ngày ngắn ngủi liền muốn qua chúng ta, nàng độc quyền nhất trong thứ xuất, ta xem ngươi có thể so với ta lấy được chỗ gì tốt.”
Vu Tịnh Hoa nói, cũng giận dữđứng dậy ra đại đường.


Vu Lệ Hương khinh thường liếc mắt, a, làm ta sợ? Thời gian không có Vu Xá Nguyệt một người độc quyền cũng ngươi, hiện tại biết sốt ruột rồi.
Vu Lệ Hương có loại vui vẻ nhìn có chút hả hê, hai người các ngươi đầu trước, chúng ta xem ai là người cười đến cuối cùng.
——


Bên ngoài sắc trời đã tối sầm, hành lang cùng dưới mái hiên đều treo hồng đăng lung, điều này làm cho tướng phủ biểu hiện ra thập phần ấm áp vui mừng.
Vu Xá Nguyệt theo hành lang đi từ từ, Ngưng nhi ở sau lưng nàng an tĩnh theo. Xung quanh yên tĩnh, xa xa truyền đến tiếng cười vui không biết là của người nào.


Gióđêm thanh lương thổi, nàng hít một hơi thật sâu.
Một lát sau, phía sau các nàng truyền đến tiếng bước chân nặng nề cấp thiết. Vu Xá Nguyệt vừa nghe loại tiếng bước chân này, chỉ biết người tới nhất định là khí cấp bại phôi.


,, nàng quay đầu lại, chỉ thấy Vu Tịnh Hoa chính giận đùng đùng đuổi đến, phía sau nàng là Thanh Hạnh vẻ mặt cấp thiết.
Vu Xá Nguyệt quay đầu lại dừng bước, nhìn Vu Tịnh Hoa đã chạy tới, trước mặt nàng thở hổn hển đứng vững.


Vu Tịnh Hoa thập phần táo bạo, nàng trực tiếp cao giọng cả giận nói: “Vu Xá Nguyệt! Ngươi muốn chạy đi đây!”
Vu Xá Nguyệt lạnh nhạt đáp lại một cái mỉm cười, “Ta chạy cái gì, bất quá làđi ra một chút, e ngại ngươi chuyện gì ~”


“A, quả nhiên a ~ không có người ngoài sẽ không giả bộđúng không!” Vu Tịnh Hoa không e dè lớn tiếng nói: “Tổ mẫu dĩ nhiên để loại người của hai mặt như ngươi này lừa gạt!”
Thanh Hạnh đi theo phía sau nàng vội muốn ch.ết, có thể tưởng tượng muốn khuyên lại không dám mở miệng.


Vu Xá Nguyệt cười lạnh nói: “Thật là có hứng thú a ~ ta bao thuở giả bộ? Ta không phải là vẫn luôn gọi ngươi nhị tỷ tỷ sao ~”


” Diễn, ngươi diễn a~ Người khác không biết ngươi cái dạng gì, ta nhận rõđược chân diện mục của ngươi!” Vu Tịnh Hoa nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức giết nàng một dạng.


“Chân diện mục của ta?” Vu Xá Nguyệt cười thập phần vui vẻ, “Ta cũng không biết, còn thỉnh nhị tỷ tỷ ngươi nói nghe một chút?”


Vu Tịnh Hoa giận không kềm được tiến lên một bước, chỉ vào mũi của Vu Xá Nguyệt cả giận nói: “Ngươi còn gạt tổ mẫu nói là thần tiên hiển linh, phân minh chính là thối lắm, ngày đó ngươi đánh ta cũng sớm đã khỏi rồi cóđúng hay không!”


“Ta đây nên khen ngươi thông minh, hay phải chửi sỏa?” Vu Xá Nguyệt lạnh nhạt hất tay nàng, “Ngươi tới chất vấn ta cóích lợi gì? Là hy vọng ta đánh ngươi thêm một trận ~ hay còn muốn ăn thêm mấy con ruồi nữa?”


“Ngươi ——” Nhắc tới con ruồi, Vu Tịnh Hoa liền nắm thật chặt nắm tay, hầu như sắp không khống chếđược xông lên động thủ!


Thanh Hạnh nhanh lên lôi kéo tay áo của Vu Tịnh Hoa túm trở về, nhỏ giọng khuyên nhủ: “Nhị tiểu thư, chúng ta trở vềđi ——” Mạnh di nương sớm đã thông báo nàng quản nhị tiểu thư thật kỹ, nếu như lại xảy ra chuyện…


Vu Tịnh Hoa một cái hất Thanh Hạnh, “Hảo, ta cho ngươi biết Vu Xá Nguyệt, ta và ngươi chưa xong đâu! Ta sớm muộn gì bắt được nhược điểm của ngươi!”


Trong mắt Vu Xá Nguyệt tràn đầy tất cảđều là không tin, “Ta đây thật lòng chúc nguyện ngươi, nguyện ngươi ởđây bắt được nhược điểm của ta trước, vẫn có thể bình an sống sót ~ hiện tại tối, chuyện thẹn với lòng nhị tỷ tỷ có nhiều, cũng không cần là buổi tối xuất môn. Ngươi nói quỷ kia thả ngươi một lần, còn có thể buông tha ngươi lần thứ hai sao?”


Vu Tịnh Hoa sửng sốt, lập tức kịp phản ứng, “Ngươi thừa nhận! Đêm hôm đó là ngươi giả thần giả quỷ dọa ta!”
“Đúng vậy, là ta hách ngươi a ~” Vu Xá Nguyệt mãn bất tại hồ nhún nhún vai, chuyện này không phải là rõ ràng sao, lẽ nào Vu Tịnh Hoa cư nhiên không nhìn ra?


“Ngươi, ngươi ——” Vu Tịnh Hoa kinh hoảng nhìn hai bên một chút, nàng tựa hồ là hy vọng có thể nhìn thấy người khác xuất hiện, hy vọng có thểđể người khác nghe được lời của Vu Xá Nguyệt.


“Đừng nhìn, không người khác ở.” Vu Xá Nguyệt âm mặt nói: “Chúng ta ngày hôm nay liền nói rõ ràng đi, làm người phải cần mặt mũi a ~ Vu Tịnh Hoa, là ta buộc ngươi ăn cơm thiếu sao? Là ta ép ngươi nửa đêm đến cướp thị nữ của ta sao? Ta khẳng cho ngươi sống đến bây giờ, ngươi nên cảm kích ta.”






Truyện liên quan