Chương 102: CHƯƠNG 102: DĨ VŨ HỘI HỰU
CHƯƠNG 102: DĨ VŨ HỘI HỰU
Editor: Luna Huang
Vu Xá Nguyệt vẫn còn đứng ở giữa, nàng chậm rãi đạc bộ qua đây, vòng quanh Vu Xá Nguyệt đi hai vòng, còn không ngừng nhìn từ trên xuống dưới, hình nhưđang nhìn một vật phẩm.
Vu Xá Nguyệt thiêu mi, “Khương tiểu thư là mấy ý tứ?”
Khóe miệng Khương Doanh vi tà, nhiệt tình cười rộ lên “Bất quá là thấy Nguyệt nhi muội muội cùng thưòng lui tới bất đồng. Nhịn không được nhìn vài lần. Nguyệt nhi muội muội a, ngoại trừ vẽ một chút, còn có một thứđẹp mắt hơn ngươi có thể thử xem.”
“Cái gì?”
“Khiêu vũ a!” Khương Doanh rốt cục không đạc bộ nữa, nàng trạm định trước mặt Vu Xá Nguyệt, bởi vì lớn tuổi mà vóc người cao gầy, cư cao lâm hạ nhìn Vu Xá Nguyệt cười nói: “Lưu Vân năm nay dựđịnhđánh đàn, ta liền chọn khiêu vũ.”
“A… Kỹ thuật nhảy của Khương tiểu thư nhất định rất đẹp đi.” Nhìn nụ cười âm hiểm thập phần, Vu Xá Nguyệt có chút miệng sai tâm nịnh hót.
“Ta cũng vừa nghĩ muốn khiêu vũ, nhưng còn không biết nhảy thế nào. Vừa lúc Nguyệt nhi ở chỗ này, ngươi tới cùng nhảy thửđi, cũng tốt theo ta theo ta thương lượng một chút sửa đổi một chút động tác ~” Khương Doanh nói, lạiđưa tay qua muốn kéo nàng.
Vu Xá Nguyệt bất động thanh sắc đưa tay cong qua, cúi đầu khiêm tốn nói: “Khương tiểu thư thực sự là cất nhắc ta, ta thật sự là không biết a.”
Phản chính khi chủ mẫu đi rồi, nàng mặc kệ các ngươi ai là ai, trang cũng không muốn trang a.
Khương Doanh một chút chưa kéo đến tay nàng, nụ cười trên mặt cũng chậm cũng chậm chậm ngưng đọng, cả người đều trở nên lạnh như băng. Nàng âm trắc trắc chất vấn: “Nguyệt nhi muội muội không muốn giúp ta, chẳng lẽ sợ danh tiếng của ta trên bách hoa hơn trưởng tỷ ngươi?”
Chính uống trà Vu Lưu Vân nhịn không được cười khẽ, Khương Doanh mượn cớ này thực sự là tìm trâu lớn rồi.
Vu Xá Nguyệt bình tĩnh nói: “Chỉ là bởi vì Nguyệt nhi chưa từng khiêu vũ, sợ thân thể cứng ngắc khó coi, làm trễ nãi thời gian của Khương tiểu thư, vậy Nguyệt nhi lỗi lớn.”
Khương Doanh trầm mặc nhìn nàng một hồi, mà Vu Xá Nguyệt cũng là bình tĩnh nhìn lại. Khương Doanh Khương Doanh Vu Xá Nguyệt quả thực không giống trước, trước đây nàng chỉ cần mặt lạnh, Vu Xá Nguyệt sợđến không được. Nhưng bây giờ, nàng bình tĩnh như nước một dạng.
Dáng tươi cười nhiệt tình một lần nữa lan tràn trên mặt Khương Doanh, nàng thật giống như căn bản chưa từng tức giận, hết sức thân mật nói: “Ai, nhiều người giúp ta ta xem một chút cũng sẽ tốt hơn ~ Nguyệt nhi muội muội chớ khiêm nhường, ai mà không phải học mới biết.”
Thấy tốc độ biến sắc mặt của Khương Doanh, Ngưng nhi ở phía sau cực sợ. Vu Xá Nguyệt cũng là thầm nghĩ trong lòng, người này thuộc về tâm nhãn quá nhỏ, trừng mắt tất báo a.
Cũng không chờ Vu Xá Nguyệt mở miệng phản đối, Khương Doanh báđạo xem như nàng đáp ứng rồi, quay đầu lại liền cùng Vu Lưu Vân nói: “Lưu Vân, hỗ trợđàn một khúc được không.”
“Tốt, Quan Thư?”
“Có thể.”
Vu Lưu Vân buông trà bánh xuống, đứng dậy ngồi vào phía sau cầm án một bên, một đôi ngọc thủ nhỏ và dài đặt ở trên cầm. Khoảng cách, tiếng đàn miểu miểu trút xuống. Khương Doanh cũng theo tiếng đàn vũđộng.
Vu Lưu Vân quả thật là có thực học, mà Khương Doanh cũng là thân thể thướt tha, vừa nhìn đó là chương trình học đặc thù.
Vu Xá Nguyệt thở dài, nhảy liền nhảy đi, vì vậy đứng ở phía sau Khương Doanh, cũng học theo.
Vũđạo cổđại đều phải lấy đoan trang làm trọng, nhìn quen quần ma loạn vũ của hiện đại, Vu Xá Nguyệt đã cảm thấy loại cổđiển vũ này thập phần buồn chán, thong thả lại không có thú. Tuy rằng trước chưa từng chơi qua loại đồ chơi khiêu vũ này, nhưng nàng dù sao cũng là biết, toàn bộ vũđạo nàng cũng nhảy trung quy trung củ, không tốt thế nhưng cũng không kém.
Hai người liền cùng tiếng đàn, ở trong phòng phiên phiên khởi vũ.
Nhảy chưađược hai cái động tác, Khương Doanh bỗng nhiên quay đầu nhìn lại Vu Xá Nguyệt. Nàng thấy Vu Xá Nguyệt học hữu mô hữu dạng, liền đứng dậy đi nhanh vòng qua phía sau Vu Xá Nguyệt.
Vu Xá Nguyệt còn vẫn duy trìđộng tác trước không thay đổi, thấy Khương Doanh bỗng nhiênđi tới phía sau nàng, có chút bất minh.
“Nguyệt nhi muội muội! Tư thế của ngươi sai a!” Khương Doanhở sau lưng nàng nói, giơ tay lên quay bên hông Vu Xá Nguyệt một điểm.
“Ngạch…” Vu Xá Nguyệt không nghĩ tới Khương Doanh sẽ trực tiếp động thủ như vậy, nàng thật sự là không có phòng bị. Chỉ là bỗng nhiên cảm giác eo tê rần, cả người thông điện tựđắc khó chịu, một chút quỳ trên mặt đất.
Bởi vì thấy Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên quỳ xuống, Ngưng nhi kinh hô một tiếng, nhanh lên đã chạy tới đỡ.
Khương Doanh còn lại là lắc đầu thở dài nói: “Cái mông của ngươi có chút quá cao, còn thể thống gì a!”
“Phốc…” Vu Lưu Vân thoáng cái bị chọc cười, tiếng đàn trong tay đều ngừng lại.
Nàng quay đầu lại nhìn Khương Doanh, Khương Doanh còn vẻ mặt đắc ý mắt nhìn xuống nàng, vui sướng cười nói: “Thân thể của Nguyệt nhi muội muội thực sự là yếu, thế nào ta vừa đỡ liền gục rồi. Này nếu để cho người khác nhìn thấy, bất đắc dĩ vì là ta đánh ngươi a.”
Trong lòng Ngưng nhi phẫn hận, há mồm liền muốn lý luận. Thế nhưng Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên kháp cổ tay nàng một chút, Ngưng nhi quay đầu lại nhìn Vu Xá Nguyệt, chỉ nhịn câm miệng.
Vu Xá Nguyệt không phải không muốn lý luận, bởi vì nàng biết, Khương Doanh căn bản cũng không sợ bản thân xem ra mục đích của nàng.
Từ trước tam tiểu thư sỏa này, Khương Doanh trực tiếpđộng thủ thì tốt rồi. Nhưng bây giờ tam tiểu thư không ngốc, vậy nàng nhưđối đãi thứ nữ nhà mình một dạng, mượn cớđộng thủđược rồi. Lý luận của Ngưng nhi bất quá chỉ là làm cho người khác mượn cớ nói mình không lớn không nhỏ mà thôi.
Vu Xá Nguyệt không nói chuyện, nàng hòa hoãn một chút, được Ngưng nhiđỡđứng lên. Khương Doanh có chút kinh ngạc, nàng hạ thủác như vậy, Vu Xá Nguyệt này khỏe quá nhanh a.
“Ngươi không có việc gì?” Khương Doanh kinh ngạc hỏi, sau đó giải thích: “Ta vừa rồi chỉ làđang giúp ngươi sửa đúng tư thế mà thôi. Thời gian ta học tập vũđạo, sư phó của ta chính là giáo như thế, chẳng lẽ Nguyệt nhi muội muội cảm thấy không chịu nổi?”
Vu Xá Nguyệt đẩy Ngưng nhi ra, trên mặt không có chút không vui nào, rất nghiêm túc nói: “Ta cảm thấy Khương tiểu thư nói cóđạo lý a, động tác vũđạo của ta đây thực sự là quá quá mất mặt. Trước còn không muốn nhảy, trong lòng bây giờ xấu hổ, thầm muốn Khương tiểu thư chỉđiểm nhiều hơn.”
Khương Doanh câu dẫn ra khóe miệng cười rộ lên, “Nga? Tốt lắm a ~”
“Khương Doanh.” Vu Lưu Vân cau mày kêu nàng một tiếng, trong khoảng thời gian này nàng thấy nhiều chuyện của Vu Xá Nguyệt, chỉ sợ Khương Doanh khinh địch.
Khương Doanh hoàn toàn thất vọng: “Lưu Vân ngươi sẽ không cần đàn nữa, nhìn chúng ta là tốt rồi.”
Khương Doanh cũng biết Vu Xá Nguyệt hiện tại tài nghệ rất nhiều, nhưng nàng cũng đối với công phu của mình có tự tin không đồng dạng như vậy. Nữ tử gia bình thường đều là học tập cầm kỳ thư họa, mà Khương Doanh còn lại là chuyên thích tập võ. Chỉ cần nàng muốn đánh người, còn chưa từng thất thủ.
Nếu Vu Xá Nguyệt thích bị ngược, vậy nàng không ngại thử vài lần.
Vu Xá Nguyệt cười cười, dùng tay làm dấu mời nói: “Khương tiểu thư, người thỉnh.”
Vu Lưu Vân thở dài, cũng không khuyên nữa.
Khương Doanh cười, đứng ởđối diện Vu Xá Nguyệt bày một tư thế tiếu lệ, sau đó ngoắc ngón tay, “Ngươi tới.”
Vu Xá Nguyệt liền cũng chiếu tư thế của Khương Doanh bày động tác, sau đó Khương Doanh thấy nàng bày xong, lại là hai tay vừa lộn, xoay một vòng, sau đóđịnh trụ, duyên dáng giống như một hồđiệp hồng sắc.