Chương 48: Yêu mĩ nhân không yêu giang sơn
Edit: PT a.k.a Ring.
“Vương gia người lần này đùa giỡn có chút quá đáng, bản cung hiện tại đã là Hoàng hậu, người nói vậy là muốn bản cung trở trành nữ nhân không chung thủy sao?” Hủ Liên đứng lên, chậm rãi đi tới bên người Điền Triết Hiên kéo hai người bọn họ ra.
“Hoàng hậu vẫn luôn cự tuyệt ý tốt của ta, như vậy ta cũng chỉ có thể thỉnh Hoàng thượng bỏ đi thứ yêu thích. Bất quá không ngờ Hoàng thượng hình như không muốn buông tay, thế này nằm ngoài dự liệu của ta.” Đôi mắt đen như mực của Điền Triết Dực thủy chung vẫn nhìn sắc mặt Hủ Liên.
Bị Điền Triết Hiên đang bốc hỏa vì đố kị nắm chặt tay, cảm giác thật sự là thống khổ. Cô cố gắng kiềm chế tiếng kêu đau vẫn duy trì tươi cười mẫu mực như trước, nhưng trong lòng đã sớm đem Điền Triết Hiên ra mắng một trận.
“Nếu Vương gia đã giỡn xong, như vậy bản cung cũng cáo từ. Mẫu hậu, nô tì ngày hôm nay xin phép về trước.” Thái hậu còn chưa từ trong khiếp sợ tỉnh dậy.
Hủ Liên muốn đi, tay Điền Triết Hiên vẫn không chịu buông ra, bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn, đành phải kéo hắn cùng đi. Nhìn bàn tay Điền Triết Hiên túm chặt Hủ Liên, trong mắt Điền Triết Dực hiện lên mỉm cười.
“Hoàng nhi, con vừa rồi nói đều là sự thật?” Thái hậu sắc mặt nghiêm trọng nhìn Điền Triết Dực, bà quả là thật thích đứa nhỏ Hủ Liên này, thế nhưng nếu như khiến cho hai huynh đệ trở mặt thành thù mà nói, bà làm mẫu thân cũng không muốn thấy.
“Mẫu hậu, người là sợ ta cùng Hoàng thượng trở mặt thành thù sao?” Điền Triết Dực xoay người nhìn Thái hậu.
“Đứa nhỏ Hủ Liên này quả thật là ưu tú, thế nhưng dù sao nàng cũng đã là Hoàng hậu.” Thái hậu nhìn nhi tử tính cách lạnh lùng, giọng điệu cũng không dám quá nặng.
“Ta biết, bất quá nàng là nữ nhân ta coi trọng, hơn nữa nàng cũng là người Nam Cung gia, Hoàng thượng đến lúc đó hẳn sẽ không tha cho nàng, ta đây vì sao không thể đưa nàng đi.” Điền Triết Dực hừ lạnh một tiếng.
“Con không lẽ vì nàng mà trở nên bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa, thành tội nhân thiên cổ sao?” Thái hậu lúc này cũng không nhịn được nổi giận, dù sao loại chuyện này vốn là không hợp đạo lí, trời đất không dung.
“Mẫu hậu, nếu ta ngay cả giang sơn cũng đã tặng cho đệ đệ, như vậy tại sao ta không thể có được nữ nhân mình thích? Ta cũng không phải muốn uy hϊế͙p͙ hắn gì, chỉ là muốn hắn không nên có mà không biết quý. Hủ Liên tuyệt đối là một nữ tử cứng rắn, đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì ta cũng không biết được.”