Chương 30: Ta Là sát thủ mà lại thích cứu người a
Nàng nói rồi rời khỏi phụng tiêu xát trở về cung trên đường về nàng lại gặp một người con trai thân mang trọng thương ngất xỉu bên đường, nàng là một sát thủ nàng toàn đi cứu người đúng là lạ đời thật nhưng bản tính nàng như thế thích giúp người gặp nạn mà.
“Ê người bị sao dậy, cớ gì toàn thân trọng thương mà nằm ở đây”lệ nhi lay lay người đó nói.
Người đó thiều thào yếu ớt”c.. cứ.. u.. t... a”rồi ngất đi, tuyết nhi lay mãi mà không tỉnh lại nhìn sang nàng muốn hỏi ý kiến. Nàng im lặng đứng một bên gật nhẹ đầu, tuyết nhi nhi hiểu ý kêu lên”xuất hiện“. Từ đâu xuất hiện lên 5hắc y nhân tay cầm kiếm bao vây bốn người, con đường này khá vắng vẻ nên không ai chú ý tình cảnh hiện giờ ở đây.
Tại đây hiện giờ chỉ có 3cô gái và một người bị thương nên bọn hắc y nhân tỏ vẻ rất coi thường. Theo phản ứng của nữ nhi bình thường thì chắc chắn sẽ hoảng loạn, khóc nháo có thể ngất xỉu còn đối với 3người bọn họ thì đây là truyện tốt a~
Nàng bình thản lấy trong tay áo ra một viên thuốc nhỏ màu trắng đưa vào miệng người đang ngất xỉu, lập tức người đó ho liên tục nôn ra một vũng máu mắt dần mở ý thức dần phục hồi.
“Ta không đánh phụ nữ, nên đừng xen vào nếu không đừng trách ta độc ác”tên hắn y nhân nói.
“Không được à trời sinh chúng ta ra thích ngược à, người muốn tha ta lại muốn thử nha~ ân”nàng bộ dạng ta chống người ngươi làm gì ta nào.
“Nếu các người không nghe đừng trách bọn ta rượu mời không uống muốn uống rượu phạt~a”bọn chúng cần đao xong lên, đột nhiên nàng hô to “dùng”, bọn chúng tưởng nàng sợ”biết sợ thì mau tránh ra“.
“À đúng là có chút sợ a sợ không biết các ngươi ch.ết thế nào”nàng lời lẽ ngông cuồng nói.
Người bất tỉnh đã phục hồi được ý thức, nghe nàng nói mà khiếp sợ “các cô mau chạy đi không đánh lại chúng đâu“. 3người họ xem lời nói như gió thổi đứng yên tại chỗ, bỗng nàng đi nhẹ nhàng đến bên song nhi”búa kéo bao”nhất 3 nhì 2.
“Đồng ý”song nhi
“Bọn ngươi làm gì thế mau tránh ra “
“Ta đang làm việc trọng đại im lặng”giọng nàng lạnh đi không khí bất đầu ngưng tụ chỉ có tiếng gió thổi.
“1, 2,3búa kéo bao”*té xỉu tập đoàn đây là chuyện hệ trọng sao**
“Thắng rồi, ta3, 2em 1”nàng phân phó rồi dựa vào một góc cây ngồi nghỉ.
Bọn sát thủ nóng ruột xong lên 2đánh một, bọn chúng dùng kiếm 3người họ nữ nhi yếu đuối lại tay không làm người bị thương kia lo lắng la lên”các cô đi đi mặc ta“.
Lời nói lại bị xem như không khí, cuộc chiến bắt đầu chưa đầy 3s song nhi xữ xong 2tên làm người kia trố mắt, hai tên đã xong bọn họ quay đi bỏ 3tên kia đang chỉa mũi kím về phía mình.
“Cần thận”
Lúc này 3người vẫn bình thản, 3tên sát thủ thì có vấn đề “a a a..”cả 3ngã xuống đúng là một màng kinh diễn, người kia cũng giật mình giết người vô thanh vô thức.
Xử lí xong nàng bảo lệ nhi đưa hắn đến nơi đó mình thì cùng tuyết nhi về cung bước qua bọn chúng và nói các người xui xẻo mới gặp ta, bốn người 2đường mà đi.
Người rời đi trên đất còn 3mẫu lá còn dính máu tươi.
~~~~~ ~~~~~~ ~~~~~~~
Trong đại điện không khí yến tiệc bao trùm mọi người có mặt đông đủ trừ hoàng hậu chưa đến.
Một vài nhân vật lớn:thái hoàng thái hậu, Hạ Tiêu phi, tam hoàng tử, tam vương phi, Lam tú, thừa tướng, thanh lam............
Đại thần bắt đầu bàn tán về vi hoàng hậu này, Lam tú và Thanh lam đợi xem kịch vui, hoàng thượng rất ghét phải chờ đợi họ đang đợi hoàng thượng tức giận đây.
Cuối cùng thì hoàng hậu cũng đến”hoàng hậu giá đáo”giọng thái giám la lên.
Từ xa một thân ảnh kiêu sa bước vào,
toàn thân vàng nhạt ánh kim,
đầu cài trâm phượng, dáng đi nhẹ nhàng
Không son không phấn vòng vàng
Mà hào quang sáng chiếu gấp ngàn người kia.
Nàng bước vào hành lễ với lão thái thái, gật nhẹ đầu chào hắn rồi bước đến chỗ ngồi.
Hai ả kia đang đợi hoàng thượng tức giận mãi không thấy phản ứng nên khởi màu”a~hoàng hậu nương nương người sao giờ mới đến làm hoàng thượng phải chờ đợi, người còn không hành đại lễ là có ý gì chẳng lễ người xem thường hoàng thượng a”
Bá quan im thin thích chờ biểu hiện của hoàng thượng, nàng trong lòng cười lạnh”kế ly gián sao“.
Thấy nàng im lặng, bọn họ làm tới “a~~phải chẳng hoàng hậu có ý bất kính”nàng định nói gì đó nhưng chưa thoát xong câu của mình thì âm thanh lãnh vực từ đâu đó vang lên”im miệng cho ta“.
“Người thấy chưa hoàng thượng đã tức giận rồi a”bọnàng họ cười vui khi thấy người gặp họa nàng thì dững dưng.
Hắn phát ra 4chữ”ta nói 2người đó”âm thanh không độ ấm.
“Từ nay ta cũng tuyên bố hoàng hậu có quyền không hành lễ trước ta, thấy hoàng hậu như thấy ta rõ chưa”
Đại thần bất ngờ nhưng lênh vua khó cải xem ra địa vị hoang hậu rất vững, hai ả kia nghe thế tức điên thầm nghiến răng”con tiện nhân chờ đó”