Chương 63

Trong đại điện
Thái giám chạy về phía trước hô to:“ hoàng thượng giá lâm”
Các đại thần đồng loạt quỳ xuống hô to:“ Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”


Hắn thông thả lạnh lùng thả từng bước trên sàn đá cẩm thạch, phong thái uy nghi cách biệt với những người ở đây. Sau khi bước lên ngai vàng hắn mới đảo mắt một vòng nói:“ Các ái khanh bình thân“. Người người đồng loạt tạ ơn rồi đứng cung kính hai bên,"" Ai có gì trình tấu thì có thể nói"".


Người đầu tiên bước lên là tể tướng trẻ tuổi hắn trình tấu về việc cải thiện cuộc sống của người dân, rồi luôn miệng ca ngợi hoàng hậu nhưng chẳng ai biết hoàng hậu đã làm gì chung quy chỉ có vài người biết. Hắn nghe thế cũng rất hài lòng ánh mắt nghi hoặc nhìn Hàn Tiêu chẳng hiểu sao hôm nay tên này hăng hái lên triều, hầu hết hắn luôn trốn những buổi như thế này nhưng tại sao hôm nay tên này siêng năng đến thế, trước kia có việc lớn điều trực tiếp đến Ngự Thư Phòng thảo luận, mà.....


Mọi người cũng có suy nghĩ tương tự hắn, chung quy không ai hiểu chỉ có Hàn Tiêu biết rõ mục đích, hắn cũng ngầm suy đoán lại nhớ đến nha đầu Tuyết Nhi bên cạnh hoàng hậu thì chợt hiểu ra, tâm cười gian mặt vẫn lạnh tanh không cảm xúc.


Hôm nay cũng không có việc gì trình tấu nên bãi triều sớm hơn mọi khi, trước khi ra khỏi đại điện hắn còn để lại câu nói:“ Các đại thần chiều nay tập trung ở điện Phúc tr.a tham dự tiệc tẩy trần của Quận Chúa không cho phép vắng mặt“.......
Trường Thu Cung


Sau khi chuẩn bị tươm tất bước ra khỏi phòng Lam Anh bước ngay đến đại sảnh, hiện giờ huynh muội Liễu Ninh đang đợi ở đó. Lam Anh bước lên vị trí của mình, sư huynh muội Liễu Ninh định bước xuống hành lễ Lam Anh đã vội nói:“ không cần đâu chúng ta đều là người một nhà"",bọn họ do dự rồi cũng an phận ngồi xuống.


available on google playdownload on app store


Liễu Ninh giờ mới có cơ hội biết mặt biểu tẩu của mình thật sự có chút kinh ngạc trước dung nhan kiều mị đó, Liễu Ninh thầm hâm mộ biểu ca thật tốt số cưới được hoàng hậu đẹp và tài giỏi như thế. Liễu Ninh cũng nhìn thấy một cung nữ bước lên dâng trà cho ba người nếu không thấy cung nữ trực tiếp dâng trà thì e rằng nàng ta còn tưởng một tiểu thư nhà ai đó, vì trang phục và phong thái có khi còn vượt xa người quận chúa như mình.


Người cung nữ đó là Tuyết Nhi, vì có người ngoài nên tuyết nhi cũng bán hành lễ rồi dâng trà lên tiếp đó đứng bên cạnh nàng,nàng định hỏi thăm một chút tình hình của hai người thì bỗng có một nha đầu chạy lên cáo trạng, thấy có người nha đầu đó lại quay sang hành lễ định lui ra thì bị nàng gọi lại:"" tiểu xuân có việc gì vậy"".


Nha đầu tiểu xuân chép miệng lắc đầu nhìn rất dễ thương, nha đầu mới mười tuổi tiến cung cũng chưa lâu nhưng đặc biệt hoạt bát làm người người thích, nàng thấy nha đầu chạy đến đây thì chắc có chuyện gì không vui rồi."" nói đi chứ ta thay muội tìm công đạo"" nàng dỗ dành nha đầu.


Nha đầu bắt đầu u oán nói:"" hoàng hậu tiểu dịch tử cướp kẹo của muội"", nước mắt nha đầu cũng sắp tuôn rồi.


Liễu Ninh nghe xong như mất thăng bằng sắp ngã xuống, nhờ có người bên cạnh đỡ lòng thầm khâm phục vị hoàng hậu này, những chuyện như thế cũng phải xử lí nếu như là người khác thì nha đầu kia đã sớm ăn đại bản rồi. Nàng cũng có chút dở khóc dở cười bảo tuyết nhi dẫn nha đầu đi lấy kẹo đồng thời đến Trúc Ký cung gọi Lệ Nhi về.


Tuyết Nhi cùng tiểu Xuân đi thì chỉ còn lại ba người, bỗng người im lặng nãy giờ phát ra giọng nói:"" Hoàng hậu có phải là người cứu ta ở bìa rừng""
Nàng nhìn hắn ta không có ý từ chối chỉ nhàn nhạt gật đầu


LiễuNinh thấy vậy thì có chút hiểu ra càng hâm mộ biểu tẩu này hơn, hắn ta lại nói tiếp:"" thần tên gọi Sở Túc rất cảm ơn hoàng hậu đã ra tay tương trợ, sau này có việc cần giúp thần quyết không từ"".


Nàng vẫn nhẹ nhàng gật đầu, sau đó ba người bàn đến chuyện Liễu Ninh giả. Liễu Ninh kể lại sự việc hôm đó rồi đến đám người canh giữ bọn họ có nhiều điểm bất thường sau đó im lặng nhìn nàng.Nàng suy nghĩ một lúc rồi đưa ra một kế sách, nghe xong cả hai gật đầu đồng ý. Nàng phân phó tỉ mỉ đợi Tuyết Nhi về thì bắt đầu chuyển khai vạch giả tìm thật.....






Truyện liên quan