Chương 6: Thời gian
Ở Tể tướng phủ một màn hỗn loạn,Hoàng tể tướng đi đi lại lại,đại phu nhân khóc ngất lên ngất xuống,anh trai nàng lùng sục khắp nơi,tất cả đều lo lắng tột độ.Tất cả là do hai ngày trước Tiểu Ý hớt hải chạy từ tiểu viện của nhị tiểu thư ra,cầm theo một tờ giấy chỉ vỏn vẹn mấy chữ “Con đi chơi xa,lâu về,đừng tìm!”
Duy nhất chỉ có một nơi không đau khổ,trái lại rất vui sướng đó là mẹ con Dao Cầm:
-”Cầm nhi của mẫu thân sắp thành hoàng hậu rồi!”
-”Vâng,tiểu tiện nhân Ái Nguyệt tự nhiên lại bốc hơi,cả phủ chỉ còn con là nữ nhi,đương nhiên sẽ xuất giá thay!”
-”Tốt nhất hai mẹ con tiện nhân Ái Nguyệt nên ch.ết đi!”
-”Vâng,mẫu thân!”
(Chan:nữ nhân ngu ngốc!)
Trong hoàng cung một mảng yên tĩnh đến đáng sợ.Tại thư phòng một thân ảnh hoàng bào vừa uy nghiêm rực rỡ,lại băng lãnh đến run người.
Hắn chính là hắc y nhân đã nghe lỏm đoạn trò chuyện lúc tể tướng phủ nhận thánh chỉ nhưng không nhìn rõ người trong nhà.Hắn cũng chính là nam nhân đá nàng “sảy thai",cấp cho hắn một cái xấu mặt.Hại hắn,muốn vi hành cũng phải che mặt như nữ nhân.
Và hắn cũng chính là tân đế vương cao cao tại thượng mới đăng cơ Thần Nguyên Vũ.Đương kim hoàng đế Thần Điệp quốc.
Hắn gập tấu chương lại,vùng biên ải lại bị quân Long Hưng quốc dòm ngó,xem ra hắn phải xuất chinh rồi.
Hơi ngả người ra ghế,hắn mệt mỏi nhắm mắt lại nghỉ ngơi.Trong đầu hắn hiện lên hình ảnh tinh ranh của nàng.Hắn trúng tiếng sét ái tình rồi,yêu nàng ngay lần đầu gặp.Hắn quyết,nữ nhân hắn yêu,muốn chạy hắn cũng chạy theo bế về.
(Chan:BÁ con nhà bà ĐẠO!)
Một thân ảnh từ bóng tối xuất hiện,quỳ xuống trước mặt hắn:
-”Chủ nhân!”
-”Nàng là ai?”
-”Bẩm,nàng là Hoàng Ái Nguyệt,nhị tiểu thư của tể tướng!Cũng là hoàng hậu sắp được sắc phong”
Ồ,hắn lập bừa mà cũng chọn được nàng sao?Duyên trời định rồi,Nguyệt nhi,nàng không thoát đâu!
Hắn lạnh lùng ra lệnh:
-”Ngô Kiến,ngươi hãy đẩy nhanh đại lễ sắc hậu lên cho trẫm!”
-”Nhưng...
-”Có việc gì?”
-”Nàng mất tích rồi!”
-”Ngươi nói cái gì?”
-”Sau khi nhận thánh chỉ nàng đã biến mất!”
Hèn gì,tiểu gia hỏa nàng giỏi lắm,dám làm khó trẫm.Để trẫm bắt được nàng,xem xử nàng ra sao!
Hắn quay sang nói:
-”Ngô Kiến!Ngươi mau soạn cho trẫm một đạo thánh chỉ trẫm có việc ở biên ải,đại lễ phong hậu hoãn lại chờ việc nước xong thì tính tiếp!”
-”Tuân chỉ!”
======================
-”Sư phụ,ra ăn cơm cuộn không là hết à!”
-”Ta đến ngay!”
Ái Nguyệt thò đũa nghịch nước sốt cà chua trong lúc chờ sư phụ.
Thấm thoắt cái đã 4 năm nàng ở núi Hàn Vu với sư phụ.Nàng đã học hết toàn bộ của sư phụ rồi
Lại nói đến sư phụ nàng,ông là Huyết Tử - thần y - độc y nổi danh giang hồ.Cũng là chủ nhân Huyết Lãnh các,hiện tại đã truyền lại cho nàng kế thừa.
Nàng ở đây học nghệ lại vừa khiêm luôn đầu bếp cho sư phụ.Nàng luôn làm những món mà ông chưa từng nếm qua.Tỉ như cơm cuộn đây(kim pắc á!).Ông ăn một lần là thích mê tơi.Nàng đã làm món này đến chục lần rồi mà ông chả chán gì cả.Thật đáng yêu.
(Chan:tỷ a,đừng có cái kiểu “già ko bỏ,nhỏ ko tha” vậy đi!)
Sư phụ nàng chạy ra đưa cho nàng một lọ sứ nhỏ rồi nhét vào miệng nàng viên gì đó.
-”Cái gì vậy sư phụ!”
-”Đây là thuốc bách độc xâm nhập,trong lọ có 5 viên,khi nào con cần thì dùng!”
-”Vậy vừa nãy con ăn một viên rồi à?”
Ông không nói gì,chỉ liên tục ăn cơm cuộn,gật đầu như bổ củi.Nàng đổ từ lọ sứ ra một viên nhét vào miệng sư phụ:
-”Của người!”
-“...a...ầu...ươi...!”
(Triệu hồi phiên dịch viên:“nha đầu ngươi”)
-”Nghẹn giờ,sư phụ!”
(Chan:sư đồ nhà này thích nhét nhỉ?)
Nàng đưa cho ông cốc nước,chờ ông xuôi nàng lơ đãng hỏi:
-”Sư phụ,sư mẫu con đâu?”
-”Ta không thú thê!”
Nàng lầm bầm trong cổ họng một chữ “Ế!“.
Mặc kệ nàng nói gì.Ông cho thêm một miếng cơm cuộn vào miệng,hỏi:
-”Ngươi muốn xuống núi không?”
Ông trực tiếp gạt chuyện viên thuốc sang một bên.
Nàng cho một miếng cơm vào miệng,thong thả nhai,ngẫm nghĩ.
Sư phụ thấy nàng im lặng liền nói tiếp:
-”Ta thấy 4 năm ngươi đi chắc phụ mẫu cũng nhớ ngươi lắm rồi.Vả lại sản nghiệp ngươi gây dựng bao lâu chẳng lẽ ngươi không đi kiểm tr.a một lần.Nha đầu ngươi chính là vô tâm!”
Nghe sư phụ nói nàng cũng thấy có điểm đúng thật.Từ ngày sư phụ giao Huyết Lãnh các cho nàng.Nàng đã xây dựng sự nghiệp rồi cho 6 người Huyết Ảnh,Huyết Lệ,Huyết Lâm,Huyết Châu,Huyết Kiến mà nàng tin cậy quản lí thay nàng tất cả.
Huyết Ảnh quản lí chuỗi y phục phường dành cho nữ.
Huyết Lệ quản lí chuỗi spa.
Huyết Lâm quản lí chuỗi y phục phường dàng cho nam.
Huyết Châu quản lí chuỗi các cửa hàng trang sức.
Huyết Kiến quản lí chuỗi tửu lâu lớn nhất.
Nàng gia nhập giang hồ với hào danh Huyết Nguyệt.Thanh danh nàng vang dội sang cả các nước làng giếng.Ai nghe cũng phải kiêng dè.
Điểm thêm một giây im lặng,sư phụ nàng lớn giọng:
-”Ngươi không đi thì ta chính thức đuổi ngươi!”
Nàng khẽ mỉm cười,thật sự thì nàng cũng nhớ phụ mẫu lắm chứ.Nhưng nàng luyến tiếc nơi này,một phần nàng mà về sẽ bị quăng lên xe hoa của xấu xa hoàng đế.Nàng không muốn a.
Nhưng thôi,nếu cần nàng nhờ “quý nhân tình nguyện” vậy.Mà có khi hắn quên rồi cũng nên.Nghe thuộc hạ từ Huyết Lãnh các báo tin về là hắn đi chinh chiến chưa về,trước khi đi hắn còn hoãn hôn nữa nên chắc nàng về không sao đâu.
Thôi được,đến đâu hay tới đó.
Nàng đứng dậy vẻ mặt quyết tâm,nói với sư phụ:
-”Sư phụ,con sẽ về!”
-”Quyết tâm rồi hả?”
-”Vâng,con đi sắp xếp đồ đạc!”
Nàng quay lưng bước đi hừng hực khí thế,bỗng sư phụ nàng nói với theo:
-”Ê,nha đầu ngươi nhớ làm cho ta nhiều nhiều cơm cuộn một chút trước khi đi nhé!”
Trời!
Đúng là một đòn đánh ch.ết khí thế của nàng mà.
Trước khi đi còn bắt nàng chui vào bếp là sao.
Cái bếp sắp ngập trong “thế giới cơm cuộn” rồi.
Mà cũng chả biết sư phụ nàng làm thế nào mà cơm cuộn không bị hỏng cơ.
Sư phụ,người là heo sao.
Nàng trực tiếp là muốn xỉu!!!!