Chương 11: "Thầy Lăng" dạy bảo [Cao H] [Chơi đóng vai nhân vật]

Hai mắt Hứa An An mơ màng trong chớp mắt, đỏ mặt giống như con mèo nhỏ mở miệng nói:
- Thầy... Thầy giáo... Ừm ~~~~
- An An ngoan.
Trong mắt Lăng Thiệu lấp lánh ánh sáng:
- Học sinh ngoan như vậy, thầy phải thưởng một chút mới được.


Lăng Thiệu vừa mới nói xong, bỗng nhiên động tác tay nhanh hơn, đầu lưỡi linh hoạt cũng trêu đùa ngực của cô, trêu chọc trái tim cô sớm không còn bình tĩnh.
Hứa An An cảm thấy ngực mình chậm rãi có một đám lửa, làm cho trái tim cô cũng vì Lăng Thiệu mà đập loạn lên, cùng bốc cháy.


Lúc này Hứa An An như rơi xuống biển, cô nắm lấy ống tay áo Lăng Thiệu như nắm lấy một gốc bè gỗ, ngón chân đều đã cuộn lại.


Lăng Thiệu khẽ nở nụ cười vì phản ứng mẫn cảm của cô, sau đó đầu anh chậm rãi nhích lại gần, vừa nhẹ nhàng ɭϊếʍƈ vành tai mẫn cảm của Hứa An An, vừa thổi hơi vào bên trong:
- An An nói cho thầy biết, trước kia có người khác dạy em chuyện này không?
- Không... Không có...


Hứa An An bị kích thích, gần như nặn ra từng chữ trong hàm răng, sau đó cắn chặt khớp hàm. Lúc này Lăng Thiệu thật sự giống như không còn là học trưởng dịu dàng tri kỷ nữa, mà là một thầy giáo xấu xa và kiên nhẫn, đang tỉ mỉ dạy một cô gái thuần khiết, dẫn dắt cô mở cửa một thế giới mới, đi vào một thế giới lớn hơn.


- An An còn lần đầu tiên à.
"Thầy Lăng" sớm đã biết kết quả này còn vô cùng hài lòng nữa, anh bắt đầu nhẹ nhàng khiêu khích hôn từ cổ Hứa An An, dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ:
- Đừng sợ, thầy sẽ làm em vô cùng thoải mái...
- Ừm ~~~~ ừm...


available on google playdownload on app store


Miệng nhỏ của Hứa An An khẽ nhếch, cuối cùng không nhịn được rên rỉ.
- An An không nhịn được rồi sao?


Lăng Thiệu tiếp tục khiêu khích cô, động tác rõ ràng này làm cô động tình, nhưng hết lần này đến lần khác lại cho cô thân phận tất phải kìm nén, hai bên kích thích, đột nhiên làm cô có một loại cảm giác gian nan thẹn thùng và kích thích muốn phóng túng.


- Học trưởng... An An... An An thật khó chịu... Ừm...
Hứa An An cúi đầu cầu xin. Mắt thật to đã hiện lên hơi nước.
Bàn tay phía dưới của Lăng Thiệu trừng phạt ấn mạnh xuống hạt đậu nhỏ của Hứa An An, kích thích toàn thân cô run lên bần bật:
- An An, gọi sai rồi. Em nên gọi anh là gì?


- Thầy... Thầy à... Giúp giúp An An... Phía dưới của An An rất ngứa... Nóng quá... Ừm...
Hứa An An níu chặt lấy quần áo của Lăng Thiệu, toàn bộ thân thể đều đã cuộn lại, căng thẳng. Không chịu nổi phải cầu xin anh.
- Ừm, An An muốn thầy giúp em sao đây?


Lúc này Lăng Thiệu giống như một con sói đuôi dài xấu xa, đùa cô còn chưa đủ, còn ép cô nói ra những lời nói xấu hổ muốn ch.ết.


Hứa An An cắn chặt môi dưới không kêu một tiếng. Vì thân phận xấu hổ ngượng ngùng này. Cho dù biết là đóng vai, nhưng đạo đức đã trói buộc cô, làm cô không thể nói ra những lời như vậy.
- Tiểu nha đầu, đúng là quật cường.


Lăng Thiệu cười nhẹ nhàng, ngón tay cũng không nhịn được lặng lẽ chui vào cửa tiểu huyệt Hứa An An, nhẹ nhàng đâm vào đó vài cái, thoáng giảm bớt khó chịu cho Hứa An An.


Cửa huyệt được an ủi, sâu trong tiểu huyệt chậm rãi chảy ra mật dịch làm Hứa An An càng ngứa hơn. Hứa An An gần như muốn cắn đôi môi non mềm chảy máu.


Lăng Thiệu vừa đau lòng lại mềm lòng, cả người đến gần hôn môi, dùng đầu lưỡi cạy mở đôi môi cô, buộc cô buông môi ra, sau đó đầu lưỡi linh hoạt dây dưa với đầu lưỡi cô, hôn đến khi Hứa An An ý loạn tình mê.
Hứa An An sắp hít thở không thông, lúc này Lăng Thiệu mới buông lỏng cô ra:


- An An như vậy làm thầy vô cùng khó xử.
Hai mắt Hứa An An hoàn toàn mơ màng, trong đầu trống rỗng. Lăng Thiệu nhìn chằm chằm cô, đôi mắt đen chậm rãi càng lúc càng sâu hơn.
Anh thong thả rút tay ra, chuẩn bị muốn lùi về phía sau.
- Thầy... Thầy giáo... Cầu xin thầy... Giúp giúp... An An... Phía dưới của An An ngứa... Ừm...


Lúc này Lăng Thiệu như đột nhiên nhận được quà tặng bất ngờ, hai mắt lập tức mở to, dần hiện lên dịu dàng và vui vẻ, anh kìm nén dục vọng phía dưới bụng mình bùng nổ, giọng nói khàn khàn:
- An An muốn thầy giúp sao đây?
- Ừm... Dùng, dùng ngón tay của thầy, còn, còn cả em trai nhỏ... Giúp An An...


Hứa An An nói xong, không dám nhìn Lăng Thiệu, khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ bừng sắp rỉ ra máu.
Lăng Thiệu còn không bỏ qua cho cô:
- Thầy là con một, không có em trai... Không giúp được An An rồi.
Anh làm như tiếc hận muốn rút tay ra.
Hứa An An muốn khóc, cắn môi đôi mắt đầy hơi nước:


- Không, không phải em trai, là...Là phía dưới của thầy... Cây gậy phía dưới...
Lăng Thiệu nhìn Hứa An An. Ép cô đến mức này đúng là không dễ dàng. Anh hơi trầm tư, vẫn lùi một bước:
- Ừm, An An muốn cái này sao.
Anh vẫn ngồi yên nói:


- Thầy đã dạy An An, vật cần tìm phải tự mình tranh đoạt đúng không? An An tự mình đến đây đi.
Hứa An An lúng ta lúng túng, khuôn mặt nhỏ nhắn càng ngày càng nóng bỏng, cô vốn cho rằng Lăng Thiệu sẽ lo lắng có người đi ngang qua hoặc là gõ cửa bị nhìn thấy, nhưng mà hình như chỉ có mình cô lo lắng.


Chịu đựng khó chịu bên dưới, quần áo ma xát nhũ hoa làm cả người cô run rẩy muốn thét chói tai, Hứa An An đành phải tiến đến gần, vươn tay nhỏ ra chạm vào thắt lưng của Lăng Thiệu.
Đây là lần đầu tiên cô... Cởi thắt lưng của nam sinh...


Thắt lưng của Lăng Thiệu có cấu tạo hơi phức tạp, Hứa An An sắp khóc đến nơi, đôi mắt không có cách nào tránh đi chỗ căng phồng của anh, nhưng sống ch.ết không tháo được.
- Thầy... Ừm... Thầy à... An An không tháo được...


Lăng Thiệu cười khẽ một tiếng, không đành lòng hành hạ cô, chủ yếu là vì dục vọng của anh cũng trướng to sắp không chịu nổi, anh cầm lấy tay Hứa An An, cạch một tiếng mở ra được.
Tay Hứa An An cẩn thận và chần chừ chậm rãi kéo khóa ra, gần như là nghiêng đầu né tránh, kéo qυầи ɭót màu xám của anh xuống.


Lăng Thiệu hơi dở khóc dở cười, Hứa An An không nhìn, tay thường đụng chạm vào mặt trên vị trí mẫn cảm của anh, làm anh muốn ấn cô xuống giảm bớt loại khó nhịn này.
- An An, em không đối xử tốt với nó, nếu nó bị dọa mềm xuống, như vậy sao giúp em đây.


Trong giọng nói của Lăng Thiệu mang theo chút ấm ức và dụ dỗ.
Chuyện này...
Hứa An An đành phải cổ vũ mình, sau đó chậm rãi quay đầu, nhìn nó một cách chính diện.
Thật lớn...


Hứa An An nhìn ƈôи ȶhịȶ của Lăng Thiệu, chỉ cảm thấy không có hình dung sai, lúc này nó hùng dũng oai vệ khí phách đứng thẳng, không phải to lớn mạnh mẽ thì là cái gì?
- An An, thầy đã nói rồi, muốn người khác giúp đỡ, phải có lễ phép. Em chào hỏi nó đi.
Lăng Thiệu sờ mái tóc cô, hấp dẫn cô.


Tay Hứa An An do dự, nhẹ nhàng sờ vào đỉnh đầu:
- Thầy... Cây gậy... Của thầy, xin chào... Mong chỉ bảo nhiều...
Lăng Thiệu nhẹ nhàng mà thoải mái rên rỉ một tiếng, sau đó đè thấp giọng nói:
- An An muốn "chỉ bảo" nhiều hơn sao...
Anh kéo dài âm cuối, cố ý mang theo chút dụ dỗ:
- Là như thế này sao?


Ngón tay lại chui vào trong qυầи ɭót Hứa An An, lập tức theo tiểu mật huyệt trơn mềm đi vào:
- Là như thế này sao?
Ngón giữa cọ xát ở trong tiểu huyệt, trong chớp mắt có nước chảy ra.
- Ừm ~~~~~ Ừm ~~~ a...


Hứa An An không nhịn được rên rỉ ra tiếng, cái mông nhỏ trốn ra sau, Lăng Thiệu không cho cô cơ hội đó, một đường đánh tới cùng, mãi đến khi ép cô dựa lưng hết vào ghế, cuối cùng không còn đường lui.
- Hay là... Như vậy?


Lăng Thiệu làm bộ như thầy giáo ham học hỏi nghiên cứu, vậy mà cho một ngón tay khác đi vào, có ý xấu ở nơi đó, vừa làm rộng ra vừa cọ xát điểm mẫn cảm của cô:
- Thầy cũng không biết An An muốn dạy thế nào, không bằng đều thử một lần?
- Ừm... Ừm...


Hứa An An vô thức rên rỉ, bị Lăng Thiệu giày vò đến dục hỏa đốt người, khuôn mặt nhỏ nhắn đều ửng hồng vì ȶìиɦ ɖu͙ƈ tăng cao, vô cùng xinh đẹp mê người.
- Không, không phải... Là cây gậy của thầy... Tới... Ừm ~~~~~~~ giúp An An... Đi vào An An... Trong thân thể... Ừm a ~~~~~ ừm...
- Như vậy sao...


Động tác tay Lăng Thiệu nhanh hơn, rút ra cắm vào tạo ra tiếng nước, chỉ là ngón tay thể nghiệm, mềm nhẵn khít khao của Hứa An An làm anh sắp tan vỡ:
- Thầy phải "Chỉ bảo" An An trước, mới để "Cây gậy dạy dỗ" chứ.


Hứa An An nghe những lời anh nói thì mờ mịt, chỉ cảm thấy ȶìиɦ ɖu͙ƈ lại khiến người ta có một loại khoái cảm cấm dục, cuối cùng động tác của anh càng lúc càng nhanh, ngón tay chuẩn xác linh hoạt làm cô cao trào lần đầu tiên.


Khi Lăng Thiệu thể nghiệm Hứa An An cao trào mềm nhẵn và co dãn khẽ ʍút̼ ngón tay anh, hai mắt đều bị ȶìиɦ ɖu͙ƈ nhiễm đỏ, anh thở dốc hơi nặng nề, cuối cùng rút ngón tay ra, sau đó vỗ cái mông nhỏ của Hứa An An:
- An An, quay lại, nằm sấp xuống.


Hứa An An mơ màng, trong dư vị cao trào, ý thức vẫn bay ở trên không, đầu có chút trống rỗng, hai chân cô như nhũn ra, ngoan ngoãn nằm sấp xuống, hai tay chống lên bàn học:
- Thầy... Thầy...
- Ngoan.


Tay Lăng Thiệu vừa ma xát, vừa rút ra cắm vào lấy mật dịch trong tiểu huyệt của Hứa An An bôi loạn lên ƈôи ȶhịȶ sớm đã gắng gượng sinh đau của mình, sau đó di chuyển đến cửa huyệt của Hứa An An bắt đầu cọ xát như có như không:
- An An, có quen cái này không?
- Ừm... Quen... Quen... Cây gậy... Lớn... Của thầy... Ừm ~~~~~~


Hứa An An khó nhịn mông nhỏ vô thức lắc lư, muốn truy tìm phương hướng của thịt heo lớn. Lăng Thiệu còn không chịu đi vào. Làm Hứa An An mẫn cảm từng đợt chân mềm nhũn.
- Thầy... Ừm ~~~~~ thầy... An An... Ngứa... An An... Tiểu huyệt rất... Ừm... Rất ngứa...


Cuối cùng Lăng Thiệu không nhịn được, động thân một cái đâm vào trong. Bởi vì tư thế từ phía sau nên ƈôи ȶhịȶ cắm vào rất sâu, làm Hứa An An rên rỉ kêu "a" một tiếng, cả thân thể ngã xuống bàn học.


Tay Lăng Thiệu lập tức đi về phía trước, an ủi vuốt ve hai con thỏ trắng nhỏ của Hứa An An, phía sau hưởng thụ một vòng một vòng thịt non bao bọc, cuối cùng sau khi cô hoàn toàn quen dung nạp, chậm rãi rút ra cắm vào vận động pít tông.
- Ừm... Ừm... A... A... Ừm... Ừm...


Hứa An An thoải mái rên rỉ, gần như không chịu được, cái mông đều vểnh cao nghênh đón Lăng Thiệu va chạm, con thỏ trắng nhỏ ở phía trước cũng không ngừng lắc lư, còn bị bàn tay to ma xát bên trong quần áo, kích thích thần kinh toàn thân cô đều mẫn cảm đến phát run thét chói tai.


Hô hấp của Lăng Thiệu nặng nề, giọng nói cũng vô cùng khàn khàn trầm thấp, nhiễm sắc thái ȶìиɦ ɖu͙ƈ:
- An An không nghe lời, quyến rũ thầy... Thầy dùng ƈôи ȶhịȶ của mình dạy dỗ An An...
"Phốc" "Phốc"
"Bốp bốp bốp..."


- Ừm... Ừm... An An... Sai rồi... Nhưng... Ừm a ~~~~ thật thoải mái... Thầy... An An... Tiểu huyệt... Ừm a... Thật thoải mái... A... Thầy... Tuyệt quá... Ừm... A...
Hứa An An hoàn toàn nhập vào vai diễn, không kìm lòng nổi rên rỉ ra tiếng, quyến rũ tận xương.


Hai mắt Lăng Thiệu đỏ ngầu, một tay trượt đến eo nhỏ của Hứa An An, đè chặt lại, làm chỗ tư mật của hai người dán sát hơn, sau đó đỡ lấy thân thể sớm đã xụi lơ của Hứa An An, điên cuồng di chuyển cái mông rắn chắc, từng phát từng phát, sau đó tư thế vào đánh tới chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt Hứa An An, chạm đến miệng tử cung, nhất thời trong phòng học nhỏ yên tĩnh đều vang vọng tiếng "bốp bốp bốp" do cái mông chạm vào bao tinh hoàn cùng với tiếng nước "phốc phốc" do vận động pít tông rút ra cắm vào tạo ra, vô cùng ɖâʍ đãng.


- A... A... A... Ừm... Thầy tuyệt quá... Ừm... A... A... A... An An không được... Tuyệt quá... Không được... A a a...


Hứa An An thét chói tai lên tới đỉnh cao, mà Lăng Thiệu mới đến chỗ hưng trí nhất, lúc tiểu mật huyệt co rút từng vòng tốc độ của anh lại càng nhanh hơn, lấy một loại tốc độ gần như không có khả năng tiến lên, hưởng thụ khoái cảm ʍút̼ vào cùng với khoái cảm bị mật dịch cọ rửa quy đầu, Lăng Thiệu rút ra cắm vào trong Hứa An An liên tiếp không gián đoạn cao trào ba lần, cuối cùng Lăng Thiệu tiến lên gầm nhẹ một tiếng, cái mông hung hăng đẩy mạnh lên phía trước, bắn vào chỗ sâu nhất trong Hứa An An.






Truyện liên quan