Chương 12: Lừa gạt đến nhà học trưởng [H nhẹ]
Trong một tuần thành tích của Hứa An An tiến bộ thấy rõ, mắt thường có thể thấy được, lần đầu tiên cô thi đạt thành tích tốt thứ ba, làm đám học bá trừng lớn mắt.
Đương nhiên chuyện này cũng phải nhờ sự giúp đỡ của Lăng Thiệu chuyên gia dạy kèm, theo cách nói của Chu Đồng, là "khắc sâu" chân truyền của Lăng Thiệu. Mỗi khi Chu Đồng trêu chọc như vậy, Hứa An An đều đỏ mặt không thể phản bác.
Chu Đồng nói như vậy có ngụ ý, trái lại làm Hứa An An có tật giật mình lo lắng.
Muốn nói cũng kỳ lạ, sau khi hai người ăn ý có được nam thần trong lòng, rõ ràng quan hệ tốt hơn trước nhiều, hai người đều đã thành phụ nữ, nhưng vẫn kiêng kị chuyện nam nữ hoan ái, trước kia kể truyện cười sắc cũng còn kiêng dè.
Gần đây Chu Đồng không ở trong ký túc xá, cô ấy thản nhiên nói cho Hứa An An phải đến chỗ Lương Thịnh ở. Chuyện này trêu chọc Lăng Thiệu rất lâu, anh cũng bắt đầu có ý vô ý ám chỉ mang Hứa An An đến nhà anh ở gần trường học.
Hứa An An giữ từ nhỏ đến lớn, mới bắt đầu với Lăng Thiệu liền duy trì quan hệ thân mật như vậy đã là cực hạn rồi. Vì chuyện này mà Lăng Thiệu vẫn luôn buồn bực ấm ức trước mặt cô rất lâu. Rất giống đứa bé không được ăn kẹo, trái lại làm cô có vài phần áy náy.
Chủ nhật này sau khi cuộc thi chấm dứt, cuối cùng "thầy Lăng" quyến rũ con thỏ trắng nhỏ trong phòng tự học lần đầu tiên có chút không nhịn được.
Anh sớm đã đeo bám dai dẳng, luôn thổi gió bên tai Hứa An An, làm ý chí và kiên trì của cô hoàn toàn tan vỡ, cuối cùng đồng ý tổ chức party tối chúc mừng cô.
Hứa An An tương đối yên tâm, nghe nói Lăng Thiệu vì để cô yên tâm còn cố ý gọi Chu Đồng và Lương Thịnh đến. Chu Đồng chứng thực chuyện này, buổi chiều kéo cô điên cuồng đi mua sắm, Chu Đồng còn thần thần bí bí kéo cô đi mua trang bị đặc biệt.
Hứa An An xô xô đẩy đẩy không chịu đi.
Chu Đồng cầm lấy một mảnh vải ren màu đen nho nhỏ:
- Ai da, cậu tin tưởng tớ đi, chắc chắn học trưởng của cậu sẽ thích muốn ch.ết!
Mặt Hứa An An đỏ bừng:
- Nói linh tinh... Mặc ở bên trong, học... Học trưởng thấy sao được.
- Ha ha...
Chu Đồng không tin chuyện này, cô ấy cười xấu xa dán sát vào nói:
- Cậu với học trưởng... Không ừ ừ sao?
Hứa An An không nói lại cô ấy, nhanh chóng cầm lấy mảnh vải nhỏ đó chạy khỏi hiện trường phạm tội.
Buổi tối Hứa An An và Chu Đồng đến tiểu khu Tinh Phủ Hoa Viên xa hoa, thiếu chút nữa bị dọa sợ, quá xa hoa rồi!
Sau khi ấn chuông cửa, hai cô gái mặc váy bó sát lại càng sợ ngây người. Vậy mà hai nam đẹp trai lại đeo tạp dề, chạy xung quanh phòng bếp.
Lúc ăn lại càng kinh ngạc hơn, rất giống đồ ăn gia đình! Hai người ăn ngon đến mức muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi vào bụng, dựng thẳng ngón tay cái lên: Ngon! Rất thơm!
Lăng Thiệu mượn cơ hội mở một chai rượu đỏ, sau đó rót đầy bốn cái cốc, vừa trò chuyện vừa rót rượu đến đáy chai.
Hứa An An không thắng được rượu, chưa được bao lâu đã nằm lên đùi Lăng Thiệu, cái miệng còn thiếu chút nữa phun bong bóng như cá chép nhỏ.
Chu Đồng và Lương Thịnh uống rất sảng khoái, ý loạn tình mê chơi trò chơi dành cho người yêu, Chu Đồng thua, gần như sắp bị Lương Thịnh hôn không thở nổi, khuôn mặt uống rượu say càng thêm phấn nộn đỏ tươi.
Lăng Thiệu đều là đàn ông, đã sớm nhìn ra Lương Thịnh không nhịn được, khóe miệng anh giật giật vì thực hiện được, cúi đầu sờ đôi má của Hứa An An, tính toán mang cô rời khỏi nơi sắp rơi vào trận đại chiến.
- An An, đi, về phòng ngủ nào.
- Ừm... Học, học trưởng... Em không, không ngủ được, nên trở về nhà rồi...
Hứa An An còn vùng vẫy quay tới quay lui. Vô ý thức quay đầu chạm vào dục vọng của Lăng Thiệu, gần như làm anh phun ra lửa. Nhất thời nơi đó trướng to hơn, càng thêm căng phồng, giống như muốn chui ra khỏi quần tây.
Lăng Thiệu hít vào một hơi nhịn xuống, sau đó đưa mắt nhìn hai người sớm đã hôn đến nóng bừng, bế Hứa An An lên, hạ giọng dụ dỗ cô:
- Được, mang em về nhà.
Đá văng cửa ra trong chớp mắt, Lăng Thiệu đều đã nghe thấy tiếng Chu Đồng rên rỉ khó nhịn trong phòng khách, anh gần như hơi thô lỗ ném Hứa An An lên trên giường lớn mềm mại, Hứa An An ừm một tiếng trong vô thức. Lăng Thiệu đá chân vào cánh cửa, cả người đè lên trên.