Chương 18
Sau khi quanh quẩn vài vòng trong con hẻm, ta đi tới dược *** của hệ thống.
Người trong dược *** trái lại không ít. Ngoại trừ một tốp người chơi tụm năm tụm ba ở bên trái phía trước quầy bán hàng xem xét đan dược, cân nhắc túi tiền của mình, còn lại phần lớn mọi người đều xếp thành một hàng thật dài ở chính giữa trước quầy lớn mua dược thủy. (gia tăng MP,HP là lam được thủy, hồng dược thủy, còn lại đều là đan dược.)
NPC bán dược là một tiểu cô nương trên dưới chín tuổi. Đầu buộc hai búi tóc, mắt to nhấp nháy,trên má hai lúm đồng tiền như ẩn như hiện, rất là đáng yêu.
Ta gia nhập vào đội ngũ đến xem dược, lẳng lặng nhìn lướt qua các loại đan dược giá cả xa xỉ trong quầy hàng.
“A–” Nguyên là đôi ngũ coi như yên tĩnh đột nhiên truyền ra tiếng kêu thảm thiết, tê tái ruột gan.
Không có một chút không thoải mái bị quấy nhiễu, ta tràn trề hứng thú mà bay qua.
Nhìn trò vui là một trong những số ít hứng thú của ta.
“Ngươi làm sao có thể đối với ta như vậy a?!” Đứng ở đầu hàng đích xác là một nam đạo tặc khóc lóc kể lể.” Ngươi xem ta một đạo tặc máu ít phòng ngự thấp, mấy cái đại hồng kia chính là đồ bảo mệnh a!! Ngươi làm sao….làm sao nhẫn tâm nói không bán liền không bán chứ?! Tiểu mỹ nữ, đại mỹ nhân sau này,nữ thần vĩnh viễn trong lòng ta, ngươi liền thương xót cho lòng yêu mến ngươi của ta, bán một chút đại hồng cho ta đi!!”
Đại hồng (HP gia tăng 1000) trong dược *** của hệ thống lượng bán ra có số lượng hạn chế,mỗi người một ngày (thời gian một ngày của người chơi trong trò chơi là 16 giờ ngoài hiện thực) chỉ có thể mua nhiều nhất 5~10 bình, cụ thể hạn mức tối đa do NPC tự quyết định. NPC trong “Hồng trần online” đều là loại có trí năng.
Tiết mục khổ tình của nam đạo tặc không hề mảy may rung chuyển được nữ hài NPC.Chỉ thấy nàng bất đắc dĩ mà mếu máo,một bộ biểu tình ” Ngươi cầu sai người”, “Xin lỗi ác, đại ca ca, quy củ này là nãi nãi (bà nội) ta đặt ra, dù cho lấy tư cách là nữ thần trong lòng ngươi, ta cũng không có biện pháp a.” Nói xong còn rất là vô tội mà chớp chớp đôi mắt, sâu trong con ngươi màu đen hiện lên một mạt hài hước khó phát hiện.
Đạo tặc vẫn một mình niệm cái gì đó, nữ hài có phần không kiên nhẫn,“Ngươi đừng nên như vậy nữa, nếu như làm cho nãi nãi ta mất hứng, coi chừng nàng cái gì cũng không bán cho ngươi đâu! Xem xem bọn họ đều không có nói cái gì,” ngón tay nữ hài hướng một hàng dài người trước mặt hắn, “còn có–” vừa đập vào tay đạo tặc ,vừa chỉ hướng về phía bên trái quầy hàng chỗ người chơi nguyên là xem đan dược, hiện tại ngó qua xem náo nhiệt, lúc ánh mắt nhìn về phía ta thì sửng sốt.
Ta cười khổ đem áo choàng kéo về phía trước che khuất đầu,đảm bảo tướng mạo bản thân hoàn toàn giấu vào trong bóng tối.
Sau khi nữ hài ngây ra một chút, bỗng dưng hai mắt tỏa sáng,với tuổi tác của hắn so với nàng tuyệt không có tốc độ để chạy trốn,chạy băng qua đồng thời miệng anh đào nhỏ khẽ mở– “Bảo ca ca–”
…Xưng hô này…Khiến ta nghĩ đến một cái củi mục vô dụng tên là “Giả**” … (L: còn ta đang nghĩ tới Giả bảo ngọc a~, cũng có vẻ đúng đi)
Nữ hài tựa đầu chôn ở trong ngực ta, sít sao ôm lấy sau đầu ta, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy kinh hỉ, hoàn toàn coi nhẹ ánh mắt khó hiểu, kinh ngạc,bừng tỉnh của người chơi xung quanh, “Bảo ca ca, ngươi rốt cục cũng tới! Vừa nãy gia gia (ông nội) còn tìm người đến chuyển lời, nói ngươi đã trở về, nãi nãi vui mừng vô cùng. Mau, mau cùng ta đi vào trong,nãi nãi nhất định ở bên trong nhắc đến ngươi mãi thôi!” Nữ hài vừa hưng phấn mà nói,vừa dắt ta đi hướng nội thất phía sau quầy hàng .
….Không nên gọi ta như vậy a…Ta chính là có tên a…
Có điều, gia gia của nàng là ai? Chẳng lẽ là vị dược sư cấp tông sư tiên phong đạo cốt kia?
“Phong tử, ngươi tốt nhất không….” Một thanh âm từ xa vọng lại, “Di?” Thanh âm tiến vào dược ***,sau khi phát ra một âm tiết vô cùng kinh ngạc liền tự động biến mất.
Chưa kịp quay đầu lại nhìn một cái,ta đã bị nữ hài NPC kéo vào nội thất. Trong nháy mắt tiến vào nội thất,chỉ cảm thấy nhiệt độ trong dược ***, thoáng chốc hạ xuống rất nhiều….