Chương 4: Xin chào Vệ tổng
Edit: V.O
Cố Hướng Tinh nhìn Cố Nhược Tuyết ở trước mặt, thật lâu, mới thấp giọng nói:
"Chỉ tiếc, chỉ sợ cô phải thất vọng rồi."
"Hừ, chị cứ ghen tị đi." Hiển nhiên Cố Nhược Tuyết không coi lời của cô ra gì: "Tôi mới là thiên kim đại tiểu thư chân chính của cái nhà này, đứa con nuôi không rõ lai lịch như chị, hoàn toàn không xứng với thứ tốt như vậy!"
Cố Nhược Tuyết nói xong, cầm áo và giày kiểu dáng mới mà Cố Hướng Tinh thay ra, đắc ý dâng trào mà đi.
Cố Hướng Tinh nhìn bóng lưng cô ta, thật lâu, nhẹ cười ra tiếng, tiếng cười này, lại giống như đang khóc.
Ngày đầu tiên gặp Vệ Đình Quân, cô giống như tìm được ánh mặt trời trong sinh mệnh.
Mà mười năm sau, cái ngày gặp lại anh, cô như rơi xuống địa ngục.
Khi đó, Cố Hướng Tinh cũng thật không ngờ, bản thân sẽ gặp lại anh nhanh như vậy.
Công ty Tinh Ảnh Thị đã sớm định ra lịch trình quay thử, không giống Cố Nhược Tuyết, Cố Hướng Tinh không phải đến quay thử với tư cách nghệ sĩ, mà là đến với tư cách người đại diện đi cùng nghệ sĩ nhà mình.
Mới vừa vào hội trường, Cố Hướng Tinh đã nhìn thấy Cố Nhược Tuyết.
Theo như lời Cố Hướng Tinh ngày đó, Cố Nhược Tuyết không lấy được nhân vật từ đạo diễn An, mà đạo diễn An bị đánh gãy xương sườn trọng thương nhập viện nên đã phát tính tình rất lớn với Cố Nhược Tuyết.
Chú ý tới sự tồn tại của Cố Hướng Tinh, Cố Nhược Tuyết cố ý nhẹ nhàng giơ mạnh về phía cô, lúc này Cố Hướng Tinh mới nhìn thấy, đôi giày cao gót hôm nay Cố Nhược Tuyết mang là đôi cô lấy được từ chỗ kia đúng ngày đó.
Đây là có ý khoe với cô?
Cố Hướng Tinh nhìn cô ta, chỉ nhàn nhạt xoay đầu đi.
Ngây thơ...
Đúng lúc này, một cửa lớn khác của hội trường, dieendaanleequuydoon – V.O, một người từ từ đi vào dưới sự vây chặt của mọi người, chỉ nhìn một cái, đã thấy mọi người trong hội trường đồng loạt yên tĩnh lại.
Một đầu tóc đen được xử lý cẩn thận tỉ mỉ, hình dáng góc cạnh rõ ràng giống như điêu khắc, mày rậm như kiếm, sắc bén mà dày, đồng tử tối đen thâm thúy như lốc xoáy, môi mỏng hơi mở, cả người lộ ra trầm ổn cấm dục, khiến người bị hấp dẫn thật sâu, lại không dám nhìn thẳng.
Tây trang thủ công định chế được cắt may khéo léo mà tinh xảo, thân hình người đàn ông dưới sự phụ trợ của tây trang càng lộ vẻ phẳng phiu cao gầy, nổi bật khí chất.
Người đi theo phía sau người đó, ngoại trừ Giám đốc điều hành Liễu Tinh Ngu Nhạ, còn có nhà sản xuất, đạo diễn, có thể thấy được người cầm đầu tuyệt đối không chỉ đơn giản là một minh tinh.
Trên thực tế, anh quả thật không đơn giản.
"Vệ tổng! Giọng nữ mềm mại giòn tan, lộ ra giọng điệu vui vẻ vọng tới, Cố Nhược Tuyết nhìn người đàn ông trước mặt, đáy mắt đầy mê luyến.
So với Cố Nhược Tuyết, Cố Hướng Tinh chỉ cảm thấy tiền đồ u ám.
Bởi vì người tới không phải ai khác, chính là Vệ Đình Quân.
Vệ Đình Quân giương mắt, nhìn Cố Nhược Tuyết vẫn còn nhào tới, đôi mắt đen như có như không xuyên qua Cố Nhược Tuyết, nhìn Cố Hướng Tinh sau lưng cô ta, khóe miệng gợi lên độ cong nhẹ không rõ thâm ý.
"Cố tiểu thư đã đến."
Tầm mắt sắc bén ép người, Cố Hướng Tinh vô thức tới sát phía sau Bạch Hạo.
Bạch Hạo, trước mắt là tiểu sinh đang nổi có thực lực lên cao nhất, cũng là nghệ sĩ duy nhất cô dẫn dắt trong tay, phát hiện động tác của Cố Hướng Tinh, nhất thời nhếch miệng cười với cô, dáng vẻ sang sảng.
Hai người cũng không gặp nhau, Vệ Đình Quân nhìn động tác Cố Hướng Tinh tới gần Bạch Hạo, đôi mắt đen bỗng dưng thoáng hiện lên một chút lạnh lùng dữ tợn.
Người đàn ông đứng ở phía sau sườn Vệ Đình Quân, là Giám đốc điều hành của Tinh Ảnh Thị, ông ta đi tới trước một bước giới thiệu với mọi người:
"Xin chào mọi người, hoan nghênh mọi người hôm nay đã tới tham gia buổi chọn vai quay thử《 Lâu Lan Lệ 》, đầu tiên tôi xin được giới thiệu giám đốc mới của Tinh Ảnh Thị chúng tôi cho mọi người, đồng thời cũng là nhà đầu tư lớn nhất quyết định sách lược của《 Lâu Lan Lệ 》. Chúng ta cùng hoan nghênh Vệ tổng."
Tiếng vỗ tay như sấm vang lên, ong ong chấn động ở bên tai Cố Hướng Tinh.