Hứa Với Ai Vĩnh Viễn Sánh Cùng Trời Đất
✍ Mộc Thanh Vũ
83 chương
238 lượt xem
5 ✩
✎
- Chương 1: Thời gian êm ái
- Chương 2: Ánh sáng rực rỡ hàng đêm
- Chương 3: Ai chờ đợi
- Chương 4: Những hồi ức ấy
- Chương 5: Khoảng cách của trái tim
- Chương 6: Tình yêu đã mờ nhạt
- Chương 7: Gặp nhau lúc khó khăn
- Chương 8: Sự nhẫn nại khổ sở
- Chương 9: Hai đầu cân bằng
- Chương 10: Dây kết trái tim
- Chương 11: Được mất đúng mực
- Chương 12: Đêm mập mờ
- Chương 13: Tâm ý rõ ràng
- Chương 14: Sương mù sáng sớm
- Chương 15: Ngàn vạn sợi tơ
- Chương 16: Biển lệ trắng
- Chương 17: Sự sắp xếp từ con tim
- Chương 18: Chuyện riêng mỗi người
- Chương 19: Về công, về tư
- Chương 20: Có khi nào lệ vơi?
- Chương 21: Yêu vô vị lợi
- Chương 22: Trái tim ê ẩm
- Chương 23: Hai trái tim song song
- Chương 24: Không có lựa chọn khác
- Chương 25: Nỗi kinh hãi bất ngờ
- Chương 26: Cơn thịnh nộ
- Chương 27: Nỗi hoảng hốt mơ hồ
- Chương 28: Tình tan vỡ
- Chương 29: Tác phẩm vĩnh hằng
- Chương 30: Cuộc tương phùng bất ngờ
- Chương 31: Qua hết ngàn cánh buồm
- Chương 32: Ngàn dặm xa xôi
- Chương 33: Tin đính hôn bất ngờ
- Chương 34: Cán cân nghiêng lệch
- Chương 35: Trái tim tan chảy
- Chương 36: Chua xót và ngọt ngào
- Chương 37: Ấm áp hoa nở
- Chương 38: Khi yêu
- Chương 39: Tính toán của riêng mỗi người
- Chương 40: Người yêu
- Chương 41: Mãi muốn yêu
- Chương 42: Thời gian xa cách ngắn ngủi
- Chương 43: Tâm linh tương thông
- Chương 44: Sự tổn thương mơ hồ
- Chương 45: Giọt lệ cuối cùng
- Chương 46: Sự tiếp xúc thân mật
- Chương 47: Rốt cuộc cũng nghe được tiếng yêu
- Chương 48: Hai tâm hồn
- Chương 49: Chiến tranh lạnh
- Chương 50: Cùng ghét nhau
- Chương 51: Tạm biệt Cổ Trấn
- Chương 52: Nỗi nhớ nhà
- Chương 53: Chung tình vì em
- Chương 54: Tình yêu vỗ về trái tim
- Chương 55: Bình yên bên nhau
- Chương 56: Cặp song sinh tréo ngoe
- Chương 57: Vì yêu nên mới yêu
- Chương 58: Tuổi trẻ khi ấy
- Chương 59: Yêu em
- Chương 60: Giấc mơ khó hiểu
- Chương 61: Niềm vui tái ngộ
- Chương 62: Tình yêu đến độ nồng nàn
- Chương 63: Yêu và không yêu
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Ngoại truyện Đường Nghị Phàm: Không bao giờ nói từ bỏ
- Chương 82: Ngoại truyện Ôn Hành Viễn: Từ đó đến trọn đời
- Chương 83: Chương kết: Tay trong tay
Edit: Jins
Thể loại: Ngôn tình hiện đại, HE, không phải thanh thủy văn
(*cười khả ố*, do ban đầu hố này bị hiểu lầm bản chất nên phải chú thích)
Độ dài: 80 + chương kết + 2 PN
Trong những năm tháng của tuổi trẻ, ai hứa với ai sẽ sánh cùng trời đất?
Giữa chốn hồng trần mênh mông, ai là định mệnh của ai?
Đối với Hàn Nặc, cuối cùng là: Yêu nhưng không thể, hận lại không xong.
Đối với Ôn Hành Viễn, rốt cuộc là: Đã yêu, không có lối thoát. Là ai nói, con tim vỡ vụn này không thể lành lại? Là ai nói, không có tình yêu sánh cùng trời đất?
Trải qua nỗi kinh hồn bạt vía như đi trên tầng băng mỏng, kinh qua tháng ngày chảy trôi đông qua hạ đến... Người kia vẫn nắm lấy tay cô, cười ấm áp mà quyến luyến, “Phải làm thế nào bây giờ? Vận mệnh đã định sẵn là anh yêu em!”. Nhìn vào khuôn mặt đong đầy ý cười của anh, nước mắt của Si Nhan, lã chã rơi... Sau những vòng xoay của cuộc sống, bất chợt nhận ra rằng, thế giới này, vẫn có tình yêu vĩnh hằng - sánh cùng trời đất!
Một cuốn tiểu thuyết cảm động lòng người về mối tình thầm lặng, mối tình đầu. Trong cuộc đời này, sẽ luôn có một người, có thể mang đến cho bạn lòng dũng cảm, khiến bạn trở nên dũng cảm. Khi bày tỏ tình cảm, anh nói: “Từ giây phút này trở đi, em có thể dũng cảm một lần vì anh?”. Cô trả lời bằng giọng điệu kiên định: “Em nghĩ, em có thể”. Chỉ mấy chữ đơn giản, anh lại cảm động nghẹn ngào: “Anh tưởng rằng cả đời này sẽ không có cơ hội nhận được câu trả lời này”. Cô xót xa rơi lệ: “Xin lỗi, đã để anh phải đợi lâu”.
Đợi lâu, thì có sao? Kết cục đã như anh mong mỏi, quá trình có khó khăn nhường nào, anh đều cam tâm tình nguyện. Lúc cầu hôn, anh nói: “Anh chưa từng dám hy vọng xa vời rằng em sẽ đáp lại anh bằng tình yêu. Nhưng anh không thuyết phục nổi bản thân từ bỏ. Chuyện tự hào nhất, đắc ý nhất mà anh đã làm trong cuộc đời này chính là thật lòng chiến đấu đến cùng, cuối cùng đã giành thắng lợi và có được em. Thế nhưng, như vậy vẫn chưa đủ. Điều anh muốn là: Chúng ta tương nhu dĩ mạt, bầu bạn cả đời. Anh ôm ý nghĩ này cầu hôn với em, hy vọng vào tuổi hoa giáp, chúng ta vẫn ở bên nhau”.
Nỗi lòng suýt chút nữa đã bị thời gian vùi lấp.
Em gặp được anh, không phải trong độ tuổi đẹp nhất, nhưng lại vì anh, một lần nữa tin tưởng vào tình yêu.