Chương 13
Edit: Nguyen_Khanh
Beta: Thu Lệ
Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên bên ngoài, thỉnh thoảng có vài tiếng súng. Tuy rằng cách rất xa, nhưng mà tiếng oanh tạc đáng sợ như thế vẫn khiến người khác lo sợ trong lòng. Đặc biệt đối với người đến từ niên đại hòa bình như Nguyên Đồng mà nói, tiếng nổ mạnh như vậy, lực phá hoại không phải bàn cãi, trong lòng phát run.
Trừ bỏ con Moldo lạc lang uy hϊế͙p͙ tính mạng lúc mới đến, hơn một tháng được Klosters che chở, khiến cô đã bớt đi vài phần sợ hãi, sẽ không bị ác mộng làm thức tỉnh giữa đêm khuya. Nhưng chuyện này xảy ra lại khiến cô nhớ lại cơn ác mộng thêm lần nữa.
Sau khi Klosters rời khỏi đây, trong lòng Nguyên Đồng đề cao cảnh giác, nghe thấy tiếng nổ và tiếng súng từ xa vọng lại, không thể tiếp tục ngồi yên, liền đứng dậy xốc cửa lều ra ngoài.
Người máy giúp việc Rickie canh giữ bên ngoài, thấy cô đi ra, chạy nhanh lại.
Đầu tiên, Nguyên Đồng nhìn thấy ánh lửa ngập trời ở phía xa xa, lâu lâu lại lóe sáng, lại nhìn xung quanh, thắc mắc: “Rickie, Klost đâu?”
“Chủ nhân đã qua bên kia tr.a xét, để tôi ở đây với cô.” Rickie trả lời, thấy dáng vẻ lo lắng của cô liền an ủi nói: “Không cần lo lắng, chủ nhân rất lợi hại! Hơn nữa đây là Ural, cho dù cơ giáp đến đây, muốn bình an rời đi cũng không phải dễ dàng như vậy.”
Hung danh của hành tinh Ural không chỉ vì nơi này là nơi ở của chủng tộc trí tuệ tối cao mà còn những dị thú dị thực vô cùng hung tàn khiến người ta đau đầu không thôi. Cho dù có dùng cơ giáp tiến vào, không cẩn thận thì sẽ bị mắc kẹt ở đây, cơ hủy nhân vong. Thật ra hoàn cảnh của hành tinh Ural vô cùng thích hợp cho sự sinh tồn của nhân loại, các hạng mục chỉ tiêu đều vượt trên tiêu chuẩn của tinh cầu, lại còn có các loại quặng năng lượng phong phú, các tài nguyên trân quý. Xếp hạng tổng giám đốc phú trong tất cả các hành tinh thuộc Đế quốc cũng là số một số hai.
Đáng tiếc, dị thú dị thực nơi đây lại quá hung tàn. Muốn thăm dò khai thác trên Ural thì cần phải trả giá đại giới, trừ khi là sử dụng cường giả tối cao.
Sau đó chẳng hiểu vì sao lại trở thành nơi lưu đày của các cường giả, dần dần lại trở thành nơi ở cho các cường giả. Quá trình này vô cùng phức tạp.
Nếu không phải bất đắc dĩ, rất hiếm có tinh hạm ghé đến nơi này chứ đừng nói đến tinh đạo. Tinh đạo muốn đánh cướp cũng chưa từng nghĩ đến Ural đánh cướp.
Nguyên Đồng cái hiểu cái không. Trong lòng vẫn rất lo lắng, đặc biệt khi thấy lửa bốc cao trong rừng, dường như là một loại vũ khi gọi là “súng lửa”. Trong giờ học lý luận căn bản về máy móc, Rickie đã từng giảng qua về các loại vũ khí thường gặp. Khi ấy, cô cũng không có cảm giác gì. Nhưng khi được tận mắt chứng kiến uy lực lúc này của nó, cô mới nhận thức được đây là thế giới công nghệ cao, khoa học kỹ thuật vô cùng tiến bộ vượt qua sự tưởng tượng của nhân loại. Chính vì vậy, uy lực của những loại vũ khí này là không thể xem thường.
Klosters chẳng qua chỉ là thân thể xác thịt, làm sao có thể là đối thủ của loại vũ khí nóng này?
Nguyên Đồng lo lắng không thôi.
Ngay khi cô đang ngóng cổ chú ý đến tình hình xa xa. Đột nhiên trong ánh lửa, hình như cô có thấy một bóng dáng khổng lồ, chưa kịp nhìn rõ, lại có một tiếng “ầm” ngã xuống từ một vật thể khổng lồ. Ngay sau đó là một tiếng nổ mạnh đáng sợ, tiếng dộng lớn hơn nhiều lần những tiếng nổ trước. Tiếng động rất lớn, chấn động do nó gây ra khiến màng nhĩ chảy máu, rồi bị rách trong nháy mắt.
Một người Trái Đất thân mềm da mỏng, loạt tiếng nổ mạnh này khiến Nguyên Đồng bị rách màng nghĩ, nội tạng xuất huyết, vô cùng thê thảm.
Thiết bị kiểm tr.a trên người Rickie nhanh chóng kiểm tr.a tình trạng thương tích của Nguyên Đồng. Đôi mắt nhấp nháy liên tục. Lại một lần nữa, nó nhận thức được thuần nhân loại chưa trải qua quá trình cải tạo gen yếu ớt biết bao nhiêu. Nó đỡ lấy cô, đang chuẩn bị lấy thiết bị chữa trị để chữa trị chấn thương màng nhĩ cho cô thì đột nhiên thiết bị cảnh báo từ xa phát hiện được thứ gì đó đang lợi dụng bóng đêm tiếp cận chỗ cắm trại.
“Cảnh báo! Ở một ngàn mét phía trước, có một cơ giáp CT58 đang tiếp cận!”
Rickie nghe được cảnh báo từ thiết bị cảnh báo từ xa, lập tức kéo Nguyên Đồng bỏ chạy.
Cơ giáp này hẳn là cá lọt lưới từ chiến trường bên kia, thừa dịp hỗn loạn chạy thoát, không ngờ mèo mù vớ được chuột ch.ết, thế nhưng lại chạy đến chỗ cắm trại bên này. Chắc lần này số lượng tinh đạo chạy trốn đến Ural khá nhiều mới khiến klosters sơ sót.
Rickie nhanh chóng phân tích tình huống, ôm lấy Nguyên Đồng chạy thật nhanh.
Nhưng mà nó là người máy giúp việc chứ không phải là người máy chiến đấu, hoàn toàn không thích hợp để chiến đấu. Cho dù tốc độ chạy trốn của Rickie có mau đến mức nào thì cũng không nhanh bằng cơ giáp.
Màng nhĩ Nguyên Đồng bị rách, hai tai không nghe được cái gì. Nhưng những giác quan khác vẫn còn dùng được. Lúc bị ném xuống đất, cô bất chấp đau đớn cả người mà quay đầu lại nhìn, trong lòng sợ hãi không thôi. Cô trông thấy một khối kim loại hình người cao hơn mười mét đang đi ra từ rừng rậm xa xa, toàn thân mang theo hơi thở cường hãn lạnh như băng. Một đường kiếm chém đến, thân thể Rickie bị cắt thành hai đoạn, cơ thể kim loại lộ ra dây điện và thiết bị bên trong. Ánh sáng đỏ trong mắt nó chớp tắt, sau đó cơ thể của nó bị cơ giáp chém thành những mảnh nhỏ, chỉ để lại cái đầu.
Đây là lần đầu tiên Nguyên Đồng tiếp xúc gần với cơ giáp có sức chiến đấu mạnh mẽ như thế. Trước kia cô cũng có ảo tưởng với nó, nhưng hiện tại, đối mặt với sự cường hãn mà to lớn như vậy, lại càng làm nổi bật lên cô nhỏ bé yếu ớt, đặc biệt là khi cơ giáp kia không hề do dự mà dùng kiếm chém về phía cô.
“Rickie!AAAA~”
Vì Rickie đã “tử vong” và sợ hãi cực độ đối với sự uy hϊế͙p͙ đến tính mạng, cô thét lên thảm thiết. Tiếng thét thê lương chói tai phá tan màn đêm nhưng lại bị tiếng nổ mạnh ở chiến trường đằng xa che khuất.
Khi Klosters và Tasym nghe được tiếng kêu chạy đến, chỉ thấy cô gái cuộn tròn nằm trên mặt đất, còn một cái cơ giáp không thể động đậy đứng đó, cơ giáp vẫn còn duy trì tư thế chém xuống. Tình huống này làm người ta cảm thấy giống như đang công kích thì bị ch.ết máy bất ngờ, mọi hành động dừng lại trong nháy mắt. Thanh kiếm khổng lồ dừng giữa không trung, chỉ cần 0.005 giây nữa là thanh gươm sẽ chém thẳng vào cô gái bé nhỏ đang cuộn mình trên mặt đất.
Đồng tử Klosters hơi co lại, chỉ trong nháy mắt đồng tử trong mắt biến thành một đường thẳng lạnh như băng, lập tức nhảy đến, đá văng cơ giáp đang đứng yên kia. Cơ giáp xoay tròn trong không trung, hung hăng đập xuống đất.
Tasym trừng mắt nhìn, nhìn thấy một màn này, trong lòng thầm nghĩ Klosters càng ngày càng hung tàn, lực lượng hình như cũng mạnh hơn, về sau nhất định không được chọc giận cậu ta. Đang suy nghĩ, đột nhiên ngửi được trong không khí mùi khét từ đâu truyền tới, giống như mùi thịt cháy. Nhất thời kinh ngạc, dựa vào ánh sáng le lói, phát hiện ra nơi phát ra mùi khét, nhất thời im lặng.
“Ôi chao! Vào lúc này mà ai còn nướng thịt thế?” Một giọng nam ôn nhu thân thiết vang lên.
Tasym quay đầu, nhìn thấy Fergus đang ngồi trên thiết bị phi hành đơn giản bay đến, nhún nhún vai.
Fergus nhảy từ trên thiết bị phi hành xuống, liếc mắt một cái liền nhìn thấy tư thế quái dị của cơ giáp bị đá xuống đất kia. Sau đó ánh mắt chuyển đi, nhìn thấy Klosters đang ôm cô bé giống cái mới gặp sáng nay, Klosters đang cho cô bé uống thuốc và mùi khét đúng là truyền từ bên đó qua.
Đột nhiên, ánh mắt hắn ngừng lại, chỉ cần vài bước đã đến trước mặt họ, nhìn thấy gương mặt đỏ bừng trong lòng Klosters, đưa tay chạm vào…
“Hít” một tiếng, Fergus nhanh chóng rút tay về. Da tay cậu ta cũng đã bị tổn thương, lớp da bên ngoài đã có màu đen, thoang thoảng có mùi thịt nướng. Nhìn nhìn vết thương trên tay, lại nhìn đến người trong lòng Klosters, ánh mắt thay đổi.
“Là thuộc tính công kích của tinh thần lực? Hóa ra tinh thần lực còn có loại thuộc tính này…Quả thực rất độc!” Fergus lẩm bẩm, lúc này cậu ta không còn biết dùng ngôn ngữ gì để biểu đạt cảm tưởng của bản thân nữa, cũng không dám đụng chạm đến giống cái trong lòng Klosters mà cậu ta đã nghĩ là yếu ớt đến mức không thể chịu nổi một chiêu.
Vốn tưởng là một loại sinh vật nhân hình có trí tuệ, không nghĩ đến còn có huyền cơ.
Klosters lạnh lùng nhìn anh ta, giọng nói lạnh lùng: “Còn dám chạm vào nữa ta sẽ bẻ móng vuốt của ngươi!”
Fergus nhìn thẳng vào mắt cậu. Đã quen biết lâu rồi, làm sao không nhận ra cậu đang nổi điên, nở nụ cười cầu hòa, nói: “Không chạm không chạm! Ta chỉ muốn kiểm tr.a tình trạng của cô bé này một chút thôi!” Giao dịch với Rickie vài lần, nghe nó luôn miệng gọi “cô bé”, Fergus đơn giản cũng gọi đối phương là cô bé.
Lúc này, Tasym đã lôi người từ trong khoang cơ giáp ra, dùng một loại dị thực có xúc tu trói người lại, lại gần, nhìn thoáng qua mọi người. Trông thấy trên người Klosters có dấu hiệu bị tổn thương rất lớn nhưng cậu ta không thèm để ý. Người trong lòng cậu cũng đã khôi phục bình thường, không còn vẻ thống khổ như thế nữa.
Nhìn nhìn cái cơ giáp vẫn duy trì tư thế chém xuống, nhìn nhìn tổn thương mảng lớn bên ngoài thân thể Klosters, hai người giờ đây cũng không còn cảm thấy cô bé trong lòng cậu ta là yếu ớt nữa.
Trước đây, khi bọn họ nhìn thấy cô, rõ ràng cảm giác được tố chất của cô còn không bằng được dị thú cấp một, nhỏ yếu như con kiến, có thể dễ dàng bóp ch.ết bằng một tay. Nếu không phải cô có dáng vẻ con người, và là một sinh vật trí tuệ, nhất định sẽ xem cô như chủng tộc tiến hóa thất bại.
Lúc trước trông thấy Klosters bảo hộ như thế, bọn họ đều tưởng là đối tượng sinh sản Klosters tìm được từ đâu đó. Tuy chưa nói gì nhưng trong lòng có chút không đồng ý. Bây giờ mới phát hiện, giống cái bị tên nhóc Klosters nổi danh trong tinh tế là “Thú điên” này nhìn trúng làm sao có thể đơn giản như thế?
Mẹ nó, có thể làm bị thương kẻ nổi danh hung tàn như Klosters thì nhỏ yếu chỗ nào hả?