- Chương 1: Lương Kiều
- Chương 2: Trêu chọc
- Chương 3: Che mặt
- Chương 4: Ra giá
- Chương 5: Giày đâu
- Chương 6: Tên đàn ông cặn bã
- Chương 7: Trùng hợp
- Chương 8: Nghiệt duyên
- Chương 9: Bất ngờ gặp gỡ
- Chương 10: Thù mới
- Chương 11: Cừu gia (kẻ thù)
- Chương 12: Phân biệt
- Chương 13: Hứng thú
- Chương 14: Cục phân
- Chương 14-2: Cục phân (2)
- Chương 15: Đọ sức
- Chương 16: Trêu chọc
- Chương 17: Nâng hoa
- Chương 18: Dọn nhà
- Chương 19-1: Kết thù kết oán (1)
- Chương 19-2: Kết thù kết oán (2)
- Chương 20: Tính sổ
- Chương 20-2: Tính sổ (2)
- Chương 21: Uy hiếp
- Chương 22: Nô dịch
- Chương 23-1: Dựa hơi (1)
- Chương 23-2: Dựa hơi (2)
- Chương 24: Tiên cơ
- Chương 25: Giống như thật
- Chương 26: Hoà giải
- Chương 27: Vào nhà
- Chương 28: Bị thất bại
- Chương 29: Chân tướng
- Chương 30: Xin lỗi
- Chương 31: Đền bù tổn thất
- Chương 32: Lên xe
- Chương 33: Dò xét
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58-1
- Chương 58-2
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83-1
- Chương 83-2
- Chương 84
- Chương 85: Ngoại truyện 1: Quà tặng cha trong ngày của cha
Thể loại: Hiện đại, oan gia
Độ dài: 84 chương
Raw: ngocquynh520
Edit: Tiểu Linh Đang
Lần đầu tiên gặp mặt
Quan Hành tỏ ra bộ dạng tổng tài bá đạo: Cô kia, nói giá đi.
Lương Kiều nhẹ nhàng móc ra mười đồng tiền: phí tổn tối hôm qua, không cần thối.
Lần thứ hai gặp mặt
Quan Hành chế nhạo: Người phụ nữ phóng đáng như cô đúng là tôi lần đầu mới gặp.
Lương Kiều chống trả: Người đàn ông cặn bã như anh, tôi gặp cũng không ít đâu.
Lần thứ ba gặp mặt
Lương Kiều đang đi thì Quan Hành lái xe ngang qua, cố tình làm bánh xe bắn bùn lên người cô.
Qua hôm sau, Lương Kiều dùng sơn đỏ viết mười sáu chữ to lên đầu xe:
"Sáng sớm bản cô nương đi ngang qua, có phương thuốc bí truyền muốn để lại, phải dùng số tiền lớn để tạ ơn, không thành thật chớ quấy rầy."