Chương 23-1: Mối đe dọa (1)
Tại phòng ăn"ĐÃ mấy ngày ta ko đi học rồi"
"Phải đó, kiểu này thì thi làm sao?" Kan đập đập bàn.
"Đừng lo. Có gì bọn này dạy cho" Mizin tự tin.
"Day? Mấy cậu dạy bọn tôi? ĐỪng đùa." Kai hất mặt tỏ vẻ ko tin.
"Sao lại đùa. Người ta nghiêm túc chứ bộ" Karin 2 tay ôm cố trà nóng, nhấm nháp 1 ngụm.
"Tụi này nghỉ, mấy cậu cũng nghỉ" Kin rút điếu thuốc ra "Như nhau cả thôi"
ẦM......
"ch.ết"Kami với Yuhan đồng thanh.
*Dựt*
"Ai cho hút hả? Đốt hết đi" mặt Karin tối sầm lại. Kin đang lớ ngớ ko hiểu chuyện gì đang xảy ra thì nhớ ra lần trước Moon bị mắng té tát.
"Hừ"
"Bọn nay fthuwjc ra có bằng học viện hết rồi. Bằng cấp Quốc Tế luôn ấy. Về đây để quậy thôi" Sari bốc miếng lê lên ăn, quay về chủ đề cũ.
Brừm
"Oa oa oa......các mĩ nam và đại mĩ nhân của trường trở về rồi kìa."
"Nhớ họ quá đi"
"Hừ. Sao bọn họ lúc nào cx đi cùng nhau chứ. Ghen tị ch.ết được"
Cuối giờ, cả bọn kéo nhau vào 1 nhà hàng kiếm gì đó nhét vào bụng đang tỏ ý biểu t ình. Bỗng 1 cậu bé chạy lại phía ken, khuôn mặt lỗ dỗ sự sợ hãi.
"Cô đang làm gì vậy?" Ken ko hiểu gì, sợ nó hiểu lầm liền đẩy cô gái đó ra.
"Này buông ra coi" Kan cũng bất bình.
"Ở đâu ra cái kiểu....." Sine lại vô cùng tức giận, 2 tay chống nạnh, quát cái kiểu bực tức "Con gái chạy tung tăng ngoài đường rồi vô duyên cô cớ ôm lấy người ta như thế chứ"
"Đúng, Đúng. Mau buông......" Kai cũng góp lời. Nhg con nhỏ đó nhất quyết ko buông Ken ra, cứ ôm chặt lấy hắn như thế "Hơ....."
"Cứu.....Giúp tôi với" Cô gái đó cất giọng sợ sệt.
"Hả" cả bọn cùng ngớ người ra. Từ xa có mấy thằng to con chạy tới. Bọn nó có lẽ đã hiểu được phần nào. Ha......có thực sự là hiểu ko. Hay chỉ là đang đi vào chòng- cái bẫy đã dặt sẵn.
"Hãy giao cô ta cho chúng tôi" họ nói hết sức ôn hòa. Ko có vẻ gì là người xấu.
"Ko. Dừng mà. Hãy cứu tôi. bọn họ muốn giết tôi." cô gái đó run rẩy lay lay tay Ken trong khi anh đang khó xử.
"Các cô cậu đừng tin cô ta. Cô ta đang nói dối đấy. hãy để chúng tôi đưa cô ta đi"
"Hả? Gì thế này?!Nên tin bên nào đây?" Mizin khó xử nhìn bên này rồi lại ngó bên kia.
"Tôi. Hãy tin tôi. Tôi nói thật. Họ muốn ăn thịt tôi" cô gái đó 1 mực khăng khăng.
Kami và karin nhìn nhau rồi đồng thanh nói "Như kiểu mắc bệnh tâm thần vậy."
"Vậy thì đúng rồi" Leo phán xuống 1 câu rất chi là khó hiểu.
"Chúng tôi giao cô ấy cho các anh" Sun nhìn mấy thằng kia. Bọn chúng được sự cho phép mới dám tiến tới lôi cô nàng này ra.
"Ko. hãy giúp tôi, xin anh hãy giúp tôi." cô ta vẫn bám chặt hắn ko buông. trong lúc rối rấm ko biết làm gì hắn để mặc cho lũ bạn quyết định.
"Hãy chăm sóc cho cô ấy thật tốt." Win lườm hờ hững.
Vừa dứt được cô gái đó ra thì nghe, ai cũng nghe được câu nói lẩm bẩm của cô gái đó "Các người sẽ phải hối hận" Bọn người đưa cô gái ấy đi, rẽ vào 1 con hẻm và biến mất.
Im lặng.
Chúng thở dài quay đầu đi tiếp. Nhg nó thì đứng ngẩn ra đấy. Nhìn chăm chăm con ngõ đấy vẻ nghi ngờ. mọi người để ý, dừng lại.
"Sao vậy? Sao ko đi tiếp"
Nó bước vào con hẻm "Cái........" Bọn nó theo sau và tất cả cùng nhận ra, con ngõ này. Rõ ràng.......là ngõ cụt. Vậy tại sao Bọn họ rõ ràng là đi vào đây mà. Thế lí nào? Dưới chân chúng nó máu me bê bết, máu bắn cả lên tường Còn chảy chậm dãi dưới nền đất. Vậy.....mấy cái xác người đâu mất. Tại sao lại ko thấy cái xác nào? Ngay bộ xương trắng cũng ko thấy 1 mẩu.
Người phụ nữ đó là ai? Rốt cuộc mụ ta là thần hay là quỷ? Nhg rồi đột nhiên từ trên trời rơi xuống 1 tờ giấy được viết bằng máu.
"TIếp theo sẽ đến các người" Moon đọc to nội dung viết trong tờ giấy đó. Người đàn bà đó là ai mà giả thần giả quỷ chứ.
Tít....Tít. Điện thoại của Yuhan vang lên phá vỡ bầu ko khí tĩnh lặng âm u.
"Về nhà thôi. Tối nay chúng ta sẽ phải đi dự 1 buổi dạ tiệc."
"Tất cả sao?"
"Phải"
"Vậy còn chờ gì nữa. đi thôi"
Đáng ngờ. Quả đáng ngờ
Bọn nó là khách mời đặc biệt của tối nay. Bữa tiệc đó khá là lớn nhg so với quy mô nhà tụi nó thì vẫn còn nhỏ lắm. Ko đáng kể. Chúng nó đang đơi, nhìn thấy đồ ăn bày ra trước mắt rồi chằng lẽ làm lơ. Tha hồ ma chọn. Nó lấy ly rượu nho có màu đỏ trông như màu mắt.
Mấy đứa con gái thì đẹp như mấy nàng công chúa kiều diễm. còn mấy chàng thì như những chàng hoàng tử phong độ. Chẳng có gì đặc biệt.
Và.......ai kia. Chàng trai cao ráo, lịch lãm đi tới.
"Xin chào những quý cô" Họ- những chủ nhân của bữa tiệc- hơi cúi đầu tỏ ý chào hỏi.
"Vô Thần, Vô Phàm, bữa tiệc này có ý nghĩa gì đây? Sari lên tiếng hỏi.
"Ko lâu nữa các em sẽ biết mà." Vô thần cười.
"Sẽ rất nhanh thôi" Vô Phàm nâng ly rồi uống ực 1 hơi hết.
Vô Thường, Vô Phàm, Vô Thần.......nghe cái tên thôi chắc cũng đủ biết rồi. Bọn họ là 3 anh em. Đúng rồi, nếu Tiểu Thường còn sống thì năm nay anh đã 25 tuooir rồi. Đáng tiếc. Tuổi trẻ tài cao nhg vận mệnh khó sửa đổi. Có điều........cả 2 người kia cũng vậy.
Tiểu Thần và Tiểu Phàm vẻ bề ngoài tươi cười, hòa đồng, vui vẻ vậy thôi. Nhg mấy ai ngờ được đằng sau đó lại là....quỷ dữ.
Chính bản thân nó còn có thể triệu hoán linh hồn ác quỷ về ngự trị thân thể của bọn họ.