꧁༺༒ Chương 9 ༒༻꧂: Mục tiêu mới
---o0o---
Đi vào trong phòng, Xuân Đức cảm thấy cho chút mệt mỏi nên hắn liền lên giường nằm nghỉ ngơi. Ngay khi hắn vừa nằm xuống thì thanh âm của Lan Lan lại vang lên trong đầu hắn:
“ Nè nè, Củ Cải đại ca, huynh không thấy suốt ngày ở nhà chán muốn ch.ết sao? Nên đi ra ngoài đi, muội muốn đi ra bên ngoài nhìn xem một chút cảnh sắc bên ngoài.”
Xuân Đức nghe được thanh âm của Lan Lan thì cũng không vội đáp lại mà mang bé mập ra cùng với nó chơi đùa, sau một lúc hắn mới nói:
“ Huynh cảm thấy ở nhà chơi cùng với bé mập cũng tốt lắm, vừa vui lại còn không phải gặp những người kia.”
Lan Lan nghe hắn nói vậy thì cảm thấy phiền muộn không thông, bỗng dưng linh quang chợt lóe, nàng chợt nghĩ ra một kế, lúc này Lan Lan cười hì hì nói:
“ Muội có một nhiệm vụ này hay lắm, huynh có muốn tiếp nhận không. Phần thưởng nhiệm vụ này cũng rất lớn nữa. Muội cam đoan tiếp nhận nhiệm vụ này huynh sẽ có động lực ngay thôi.”
Nghe giọng nói tràn đầy dụ hoặc của Lan Lan thì Xuân Đức chỉ cười yếu ớt nói:
“ Không nhận, huynh vẫn là ở nhà sống nốt cuộc đời còn lại ở đây đi.”
Lan Lan nghe vậy thì tí nữa tức ch.ết nhưng ngay vào lúc nàng định phát tác muốn mắng chửi Xuân Đức một trận thì Xuân Đức lại đột nhiên cười nói:
“ Đùa muội một chút thôi, không cần phải phồng má lên như vậy nhìn rất giống con ếch ộp. Được rồi nhiệm vụ gì nói huynh nghe thử.”
Bị nói là ếch ộp Lan Lan rất không vui , mặc dù không biết ếch ộp là con gì nhưng nhất định không phải thứ gì tốt, nàng lúc này hừ hừ nói:
“ Huynh có chắc chắn là nhận không, bằng không lại mất công muội nói ra nội dung nhiệm vụ.”
Nghe được ngữ khí hờn dỗi của Lan Lan thì Xuân Đức có chút buồn cười, nha đầu này mặc dù là tinh linh hệ thống phụ trợ thật nhưng dù sao cũng mới được tạo ra, tính cách quả thực rất giống trẻ con. Hắn bất đắc dĩ gật đầu nói:
“ Chắc chắn, muội nói đi. Cái gì huynh cũng đều đáp ứng.”
Lan Lan nghe hắn nói vậy thì đột nhiên cười hì hì nói:
“ Đó là huynh nói đấy nhé, không phải là muội ép đâu.”
Lan Lan vừa dứt lời thì một cái mặt hình ánh sáng màu xanh lại hiện ra trước mặt Xuân Đức.
꧁༺༒ Thông Báo ༒༻꧂
Nhiệm Vụ cưỡng chế : 1 : Tạo thế lực bá chủ trong 100 năm.
Nhiệm Vụ cưỡng chế : 2 : Tích lũy tài phú 1 tỷ ma thạch trong 100 năm.
Nhiệm Vụ cưỡng chế : 3 : Thu Trần Vũ Thư làm tiểu đệ.
*Phần thưởng : Nhận được một bộ Hắc Điểu
*Thất bại : Chưa biết.
Đọc xong nhiệm vụ mới, Xuân Đức cười khổ nói:
“ Thôi thì muội cứ lấy kiếm đâm cho huynh một kiếm là xong việc chứ huynh vừa nhìn liền biết bản thân không có khả năng hoàn thành những nhiệm vụ này rồi. Huynh...”
Xuân Đức vốn còn định nói cái gì nữa nhưng mà liền nhìn thấy khuôn mặt như cái bánh bao của Lan Lan đang phồng lên, bộ dạng bất mãn đến cực điểm. Thấy vậy hắn liền nuốt mấy lời vừa định nói ra, sau đó tươi cười nói:
“ Huynh đùa chút thôi mà, không cần vậy chứ, muội lại biến thành con ếch ộp rồi. Nhưng muội cũng nên để cho huynh nghỉ ngơi dăm bữa nửa tháng cái đã chứ, đằng nào cái này cũng là nhiệm vụ dài hạn mà.”
Lan Lan nghe vậy thì hừ nhẹ nói:
“ Tin huynh lần này thôi đấy.”
…….
Mười ngày sau.
Hôm nay Thiên Ma Đế Đô vô cùng náo nhiệt, so với bình thường thì phải nào nhiệt hơn gấp mấy lần, người người qua lại tấp nập đông như kiến, nước chảy không lọt. Các quán ăn , quán trà người ra kẻ vào nhiều tới nỗi đạp nát cả cửa ra vào . Bọn họ đến đây chỉ với một mục đích chờ đợi thông tin khảo hạch các con em em của các đại gia tộc và hoàng thất.
Đó dường như là một phong tục ở nơi đây , cứ mỗi 1 năm, các gia tộc lại tổng khảo hạch một lần để xem con em mình tu luyện ra sao ,rồi những con cháu kiệt xuất đứng đầu của gia tộc lại thi đấu với nhau chọn ra 100 người , tổng thành một cái bảng xếp hạng gọi là Địa Long bảng.
Còn khoảng 20 ngày nữa là diễn ra tỷ võ đại tái ,hắn cũng muốn đi xem náo nhiệt nhưng bị Lan Lan thúc dục hắn chỉ có thể bất đắc dĩ lên đường bắt đầu quá trình kiếm tiền cùng rèn luyện bản thân. Mục tiêu hắn hướng tới lần này là Tử Vong Sâm Lâm.
Trước khi đi thì hắn cũng có nói qua với người trong nhà một tiếng có điều hắn cũng chỉ là nói đi ra bên ngoài du sơn ngoạn thủy mà thôi, cũng không phải nói đi Tử Vong Sâm Lâm.
Cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn, sau khi hắn vừa nói ra ý định của bản thân thì mẫu thân hiện tại của hắn lập tức can ngăn, nói cho hắn biết bên ngoài nguy hiểm trùng điệp, người xấu rất nhiều, hắn đơn thuần thiện lương như vậy ra bên ngoài nhất định sẽ chịu thiệt, không những thế nàng còn nói cho hắn thêm rất nhiều lý do khác nữa,chung quy là không muốn hắn ra bên ngoài.
Có điều lần này không thể không đi nên hắn dùng lời lẽ uyển chuyển khuyên nhủ, đồng thời hứa hẹn. Ngay lập tức mẫu thân hắn liền mềm lòng, có điều vì để đảm bảo an toàn cho hắn, mâu thân hắn còn phái thêm hai nữ tử đi cùng.
Sau khi đã nói qua với người trong nhà, hắn liền quay về phòng chuẩn bị một phen. Lúc hắn chuẩn bị xong đi ra ngoài thì liền đã nhìn thấy hai nữ tử xinh đẹp đang đợi hắn. Hai nữ tử kia nhìn thấy hắn đi ra thì liền cung kính cúi đầu chào:
“ Xin chào tam thiếu gia.”
Nhìn thấy hai nữ tử này hắn liền biết các nàng là ai, mỉm cười hắn khẽ gật đầu rồi nói:
“ Chúng ta đi thôi.”
“ Vâng, tam thiếu.”--- Hai nữ tử ứng một tiếng sau đó đi trước dẫn đường.
Xe ngựa đã chuẩn bị trước, Xuân Đức ngồi vào trong xe, còn hai nữ tử thì ở bên ngoài, một người đánh xe , một người cảnh giới.
Lúc sắp đi vào trong xe thì Xuân Đức nhớ ra một vấn đề, hắn lúc này nhìn qua hai nữ tử đi cùng mình hỏi:
“ Hai người tên gì vậy? Ta vẫn chưa biết tên hai người.”
Nữ tử mặc áo vàng hơi khom người nói:
“ Tiểu nữ tên Nhã Phương.”
Sau đó nàng chỉ qua đồng bạn bên cạnh giới thiệu:
“ Còn đây là Nhã Uyên, là tỷ muội tốt của tiểu nữ.”
Xuân Đức ghi nhớ hai cái tên này, hắn khẽ gật đầu nói:
“ Nhã Phương, Nhã Uyên, tên hai người rất đẹp, được rồi chúng ta lên đường đi.”
Nói xong thì Xuân Đức liền chui vào trong thùng xe, bên trong thùng xe cần gì đều có, rất tiện nghi, hắn thoải mái nằm trên một chiếc giường ở bên trong. Tiếp đó thú xa liền hướng cửa thành nam mà chạy đi.
Vừa ra khỏi thành nam thì Nhã Uyên hướng phía bên trong Xuân Đức ôn nhu hỏi:
“ Tam công tử, chúng ta bây giờ đi đâu ạ?”
Xuân Đức đang nằm trong xe, nghe nàng hỏi vậy thì nói:
“ Nghe nói Tử Vong Sâm Lâm có chút thú vị, ghé qua nơi đó đi. Ta muốn nhìn xem nơi đó thế nào.”
Nhã Uyên cùng Nhã Phương nghe vậy thì kinh ngạc, có điều nghĩ tới nơi kia cũng không có gì nguy hiểm nên Nhã Uyên chỉ khẽ “Vâng” một tiếng sau đó hướng thẳng Tử Vong Sâm Lâm chạy đi.
……
Nằm ở bên trong thùng xe, Xuân Đức lúc này cũng không có được yên thân, hắn lúc này lại đang bị Lan Lan quấy hôi, nha đầu kia đang dụ dỗ hắn dùng tích phân chơi vòng quay may mắn.
“ Đi mà , đi mà, năn nỉ đó, chơi đi mà Củ Cải đại ca, huynh thấy muội có bao giờ hại huynh chưa, muội cam đoan đấy, huynh mà chơi nhất định sẽ kiếm lớn.”
Xuân Đức nghe vậy thì cảm thấy nhức đầu không thôi, hắn bất đắc dĩ nói:
“ Được rồi, được rồi, muội là nhất, tất cả đều vì muội. Tiểu Lan cùng đừng hét nữa, huynh sợ muội rồi.”
Lan Lan nghe vậy thì cười hì hì nói:
“ Củ Cải đại ca thật tốt. Hi hi.”
(Đã chỉnh sửa 19/9/2019)