꧁༺༒ Chương 16 ༒༻꧂ : Liên Tục Gặp Rắc Rối

Vừa quay trở về Trương gia thì Xuân Đức liền gặp phải rắc rối liên tục, đầu tiên là hắn gặp phải thị vệ phía bên ngoài ngăn cản không cho vào bên trong. Mặc dù đã có hai người Nhã Uyên cùng Nhã Phương đứng ra bảo lãnh nhưng là vẫn không được.


May mắn đúng lúc đó Trương Thiên từ bên ngoài quay về, Xuân Đức lập tức đi qua nói với tứ đệ của hắn một tiếng. Có điều ngay câu nói đầu tiên Trương Thiên khiến hắn tí nữa phun ra búng máu.
“Vị tỷ tỷ này không biết ngươi muốn gặp ta là có chuyện gì?”


Bất đắc dĩ cười khổ, Xuân Đức lúc đó chỉ có thể viện một đống lý do hoang đường giải thích cho tứ đệ hắn hiểu làm sao bản thân hắn lại biến thành cái bộ dạng giống hệt nữ tử thế này.


Trương Thiên sau khi nghe xong thì mắt tròn mắt dẹt đánh giá hắn, soi mói hắn một hồi, sau đó lại bắt đầu cảm khái liên tục. Có điều ngay sau đó tên kia liền trở nên thích thú, liên tục gọi hắn là tam tỷ. Ở bên trong đâu hắn Lan Lan nhìn thấy hắn liên tục gặp rắc rối thì vui vẻ không thôi, liên tục cười khanh khách.


Có được Trương Thiên đưa vào bên trong phủ, Xuân Đức lúc này thành công đi vào bên trong, vừa vào bên trong thì hắn liền quay trở về căn biệt viện trên hồ của bản thân, đương nhiên Trương Thiên cũng đi theo.


“Tam tỷ, nha đầu khả ái này là ai?” --- Trương Thiên nhìn Vũ Y đi theo Xuân Đức thì tò mò hỏi.
Xuân Đức nghe tên kia lại gọi mình là “tam tỷ” thì trên trán nổi gân xanh, hắn lúc này hung hăng cho thằng tứ đệ của mình một cái cốc:


available on google playdownload on app store


“Tam tỷ, tam tỷ, lão tứ ngươi có tin ta mang chuyện của ngươi nói cho Tình Tình công chúa không?”
Trương Thiên vừa nghe đến Tình Tình công chúa thì sắc mặt thoáng cái thay đổi, hắn nhìn Xuân Đức nịnh hót:


“Tam ca uy vũ, thần thông cái thế, thiên hạ vô song. Hắc hắc. Mà tiểu nha đầu này là ai vậy tam ca? Nhìn nha đầu này bám lấy ca không khác gì cha con, chẳng lẽ tam ca ngày trước phong lưu bây giờ đã có nhi tử lớn thế này.”
Xuân Đức nghe vậy thì mặt lại đen lại, hắn hung hăng cốc đầu Trương Thiên:


“Vớ vẩn, tam ca của ngươi là hạng người cần cù chịu khó, khắc khổ chuyên tâm tu luyện, không gần nữ sắc làm sao lại có nhi tử được. Tam ca ngươi cũng không giống lão tứ ngươi như vậy, mới tí tuổi đầu đã đi rình xem con gái nhà người ta tắm.”
Vũ Y nghe vậy thì nói xen vào:
“Bại hoại.”


Trương Thiên nghe vậy thì phủ nhận nói:
“Làm gì có chuyện đó, tam ca ngươi nói lung tung. Mà tiểu nha đầu ngươi nói ai bại hoại, có tin ta đánh ngươi không?”
Vũ Y một tay túm góc áo Xuân Đức, ánh mắt nhìn Trương Thiên:
“Ta nói bại hoại chính là ngươi.”


“Ngươi.” Trương Thiên thấy thế thì trừng mắt, một bộ hung ác muốn đánh người.
Có điều là người tinh tế, Xuân Đức ở bên cạnh có thể nhìn ra lão tứ nhà mình rất có hảo cảm với Vũ Y, thực sự mà nói ngoài lúc giết người ra thì Vũ Y nhìn rất dễ thương, không ai là không yêu mến cả.


Khẽ hừ nhẹ một tiếng Trương Thiên bộ dạng ta đây người lớn nói:
“Không chấp tiểu hài tử.”


Vũ Y nghe vậy thì ngạo kiều quay đầu đi, chẳng thèm để ý tới Trương Thiên nửa, Trương Thiên nhìn thấy như vậy một màn thì nghiến răng nghiến lợi thầm nhủ “không phải bộ dáng xinh đẹp một chút sao, có gì mà ngạo kiều chứ. Không phải ngươi đi cùng với tam ca thì ta mới không thèm quan tâm đây, tỷ tỷ ta còn xinh đẹp hơn nhiều.”


Nhớ đến Lam Vũ, Trương Thiên trong đầu đột nhiên nghĩ ra một trò khá thú vị. Hắn lúc này nhìn Xuân Đức nói:
“Tam ca về trước đệ đi một chút sẽ quay lại.”
Nói xong thì Trương Thiên liền nhanh như một làn gió chạy đi. Xuân Đức nhìn theo bóng lưng của Trương Thiên thì nói:


“Làm gì mà chạy nhanh như vậy, chẳng lẽ lại vội đi xem con gái nhà ai tắm rửa.”
Trương Thiên nghe vậy thì bước chân lảo đảo tí nữa một đầu đâm về phía trước. Xuân Đức thấy vậy thì cười ha ha.
……


Trương Thiên chạy nhanh tới phòng của mẫu thân, lúc tới đây thì phát hiện trong phòng còn có đại ca cùng nhị tỷ hắn. Thấy bộ dạng vội vàng của Trương Thiên thì Lam Vũ hỏi:
“Tứ đệ làm sao mà vội vàng vậy? Có chuyện gì sao?”
Trương Thiên lúc này vừa thở vừa nói:


“Lúc nãy đệ có gặp một nữ tử mang theo một đứa bé gái, nữ tử kia nói là mang đứa bé gái kia tới tìm phụ thân, hơn nữa nữ tử kia người muốn tìm làm ta ca.”
Nghe được cái tin này thì ba người trong phòng như bị sét đánh, cả ba đều ngẩn người ra hồi lâu. Một lúc sau Lam Vũ mới khó khăn hỏi:


“Đệ có thể nói lại lần nữa được không?”
Trương Thiên gật gật đầu nói:
“Đệ nói rằng vừa rồi đệ có gặp một nữ tử mang theo một đứa bé gái, nữ tử kia nói là mang đứa bé gái kia tới tìm phụ thân, hơn nữa nữ tử kia người muốn tìm làm ta ca.”


Lâm Nhược Kỳ(một trong rất nhiều tên gọi) mẫu thân của Trương Thiên lúc này hỏi:
“Nữ tử kia đâu rồi Tiểu Thiên.”
Trương Thiên nói:
“Đang ở biệt viện trên hồ của tam ca.”
Lâm Nhược Kỳ nghe vậy thì nói:
“Đến đó xem.”


Nói xong thì nàng bước nhanh đi ra ngoài, Trương Thiên, Trương Anh, Lam Vũ bước theo phía sau, ở phía sau Trương Thiên thấy vậy thì trong mắt hiện lên sự giảo hoạt.
……


Rất nhanh thì bốn người đã đi tới biệt viện của Xuân Đức ở lại, vừa tới nơi thì bọn họ liền nhìn thấy một nữ tử thân mặc nam trang đang ngồi nghỉ ngơi bên hồ, nữ tử kia hai chân gác lên lan can, một tay cầm sách, một tay đưa ra sau gối đầu, ở bên cạnh có một tiểu nha đầu đang bóc hoa quả cho hắn ăn. Bộ dạng có thể nói phóng khoáng vô cùng.


Trương Anh kinh ngạc nói:
“Chuyện này là thật sao?”
Lâm Nhược Kỳ vẻ mặt không tốt lúc này trầm giọng nói:
“Tới bên đó.”
Nói xong thì nàng tung người bay qua bên kia, Trương Anh, Lam Vũ cũng mang theo Trương Thiên bay qua.


Xuân Đức đang tận hưởng cuộc sống, cảm nhận có người đi tới thì nghiêng đầu nhìn qua, nhìn thấy là mấy người quen thi hắn ngồi dậy cười hỏi:
“Là tứ đệ đi gọi mọi người tới à. Mà mẫu thân sắc mặt người làm sao vậy, cứ giống như là ai thiếu tiền người vậy?”


Nghe được mấy lời này thì Lâm Nhược Kỳ liền cảm thấy có gì đó không đúng, nàng lúc này hỏi dò:
“Tam nhi?”
Xuân Đức lúc này thở dài bất đắc dĩ nói:


“Ài, ta biết mọi người vì sao lại có biểu hiện như vậy rồi, mọi người ngồi xuống để ta kể cho nghe. Truyện là thế này….”


Tiếp đó Xuân Đức bắt đầu kể một thôi một hồi, nữa thật nữa giả nói ra nguyên do bản thân bị biến thành thế này. Xuân Đức còn không quên bịa ra một câu chuyện về Vũ Y, mọi người nghe xong thì cũng là tấm tắc lấy làm kỳ.


Sau khi đã hiểu rõ vấn đề thì cả nhà bắt đầu nói chuyện phiếm với nhau, kể về những gì xảy ra thời gian Xuân Đức không có ở nhà. Cuộc trò chuyện kéo dài tới nửa đêm thì mới kết thúc. Sau khi mọi người ly khai thì hắn cùng Vũ Y vào trong nhà đi ngủ, vốn Xuân Đức định để Vũ Y cho mẫu thân hắn chăm sóc nhưng nha đầu này không chịu quyết tâm bám lấy hắn.


......
Nhật nguyệt luân phiên, một ngày mới lại bắt đầu.


Hôm nay là ngày tỷ võ chọn ra cái Địa bảng gì đó, hắn không tham gia nhưng đi cổ vũ cho nhị tỷ. Sau khi tỉnh dậy hắn cùng Vũ Y làm một chút vệ sinh cá nhân buổi sáng, ăn uống no đủ tiếp đó mang theo một đám nô bộc ra ngoài phủ tiến tới nơi diễn ra tỷ võ, trên đường Xuân Đức vừa đi vừa ngẫu hứng sáng tác thơ.


"Người ta xem võ có đôi
Còn tôi thì lại đơn côi một mình"
Đám nô bộc vì muốn lấy lòng hắn nên liên tục khen hay, về phần Tiểu Vũ Y thì một tay nắm góc áo mắt, còn mắt thì hiếu kỳ nhìn xung quanh hai bên đường.
.....


Đế đô võ trường là một cái quảng trường trung tâm của hoàng thành, hiện tại nơi đây đã chật ních người , hầu như tất cả những người xuất hiện nơi đây đều là thiếu niên tài tuấn trong các gia tộc lớn.


Ngay tại lúc mọi người đang nhốn nháo bàn luận thì một thanh âm nhàn nhạt vang lên, thanh âm không lớn nhưng lại truyền vào trong tai của từng người.
“Yên lặng.”


Nghe được thanh âm này thì mọi người không tự chủ được mà trở ngậm miệng lại, không ai nói thêm điều gì. Một đám chăm chú lắng nghe người vừa xuất hiện trên đài cao.
Thấy quảng trường đã yên tĩnh lúc này lão giả phía trên mới tiếp tục nói:


“Trước khi tiến hành tỷ thí theo thường lệ trước kiểm tr.a tu vi, tu vi không đủ không cần lên đài để đỡ tốn thời gian. Tỷ thí được bốc thăm theo cặp, trăm bài danh đầu sẽ có ban thưởng rất lớn, mọi người phải cố gắng lên.”


Mọi người nghe vậy thì cảm thấy hưng phấn không thôi. Ngay sau đó liền có người đi ra kiểm tr.a tu vi của mọi người, người tu vi không đủ lập tức bị tước đoạt tư cách lên đài tỷ thí.
Kiểm tr.a rất nhanh liền kết thúc, ngay sau đó liền bắt đầu tiến hành tỷ thí theo cặp bốc thăm.
……


Tiến hành tỷ thí bắt đầu không lâu thì Xuân Đức cũng đi tới nơi đây, có điều khi hắn đến võ trường thì thấy đâu đâu cũng là người, muốn chen vào bên trong xem là vô cùng khó khăn. Hơi nhíu mày hắn nhìn qua một tên đi phía sau nói:
" Ngươi giúp ta đi tìm một vị trí để xem tỷ võ."


Người kia cung kính nói:
" Thiếu gia chúng ta có vị trí quan sát ở Kinh Tây Lầu "
Xuân Đức nói:
" Đi trước dẫn đường đi."
Người kia nói:
" Vâng, thiếu gia."


Dưới sự chỉ dẫn của tên nô bộc, đi không bao lâu thì Xuân Đức đã tới Kinh Tây Lầu, khi đi tới nơi này thì bất ngờ hắn gặp phải người quen, dù sao cũng là người quen Xuân Đức lúc này đi qua hỏi thăm một tiếng. Mà thực ra không qua không được, dù sao tên kia cũng đứng ngay ở trước cửa.


Có điều hắn chào hỏi cũng rất hời hợt, hắn nhìn đối phương rồi khẽ gật đầu một cái, dù sao đối phương lúc này còn đang bận cùng những người khác nói chuyện.
(22/12/19)






Truyện liên quan