꧁༺༒ Chương 18 ༒༻꧂: Đi học
Dưới sự chỉ điểm của Xuân Đức kết hợp cùng sự nhanh nhạy của Lam Vũ rất nhanh thế cục liền hoàn toàn nghiêng về một phía. Lam Vũ hoàn toàn áp chế Trần Văn tới không lực hoàn thủ, chỉ có thể chật vật phòng ngự.
Nhưng mà Trần Văn là một thể tu, thể lực của Trần Văn có thể nói làm người ta kính nể, tuy bị áp chế ở hạ phong liên tục bị dồn ép nhưng hắn vẫn là kiên trì đứng vững không ngã.
Có điều phòng ngự của Trần Văn cũng không phải lúc nào cũng như tường đồng vách sắt kín không kẽ hở mà vẫn đôi khi vẫn sẽ bộc lộ nhược điểm. Một hai lần thì Lam Vũ còn không thể bắt được cơ hội kia nhưng tới lần thứ ba thì Lam Vũ đã nhanh nhạy bắt được một khắc sơ hở của Trần Văn.
Một kiếm vừa tinh vừa diệu đâm chuẩn bị trí yếu hại của Trần Văn khiến hắn hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu. Đến lúc này trận chiến mới kết thúc. Lam Vũ lần này chiến thắng nhưng là thắng hiểm, thể lực nàng không đủ, tu vi lại thấp hơn, cùng Trần Văn hao tổn thể lực nàng không bằng. Nếu tiếp tục đánh hao tổn nàng liền thua.
Có điều sau một trận chiến này hai người Lam Vũ cùng Trần Văn đều được mọi người biết tới như là một đôi kỳ phùng địch thủ, một người thiên về tấn công với kiếm pháp đại khai đại hợp, khi thì như hoa trôi nước chảy khi thì như sóng cuộn biển gầm. Một người thì công phòng đầy đủ, lúc phòng ngự thì kín không kẽ hở, lúc tấn công thì sắc bén dị thường.
Người mạnh nhất trong thế hệ tuổi trẻ bên trong hoàng đô đã được xác định, một trăm người top đầu cũng được định ra, có người là gương mặt cũ có người là tân binh.
Ngay ngày tiếp theo thì Địa Long Bảng liền được công bố rộng khắp, người người đều biết.
• 1 . Trương Lam Vũ -23 tuổi-Tiên Thiên Hậu Kỳ
• 2 . Trần Văn – 27 tuổi – Tiên Thiên Đỉnh phong
• …..
• 99 . Trương Thiên – 11 tuổi – Tiên Thiên Trung Kỳ
• 100 . Hoàng Ma-21 tuổi-Tiên Thiên Sơ Kì
......
Sau khi cuộc tranh tài kết thúc thì tất cả mọi người bên trong đế đô lại quay về cuộc sống như bình thường. Cuộc sống Xuân Đức cũng là như vậy, hắn lúc lại bắt đầu một thời kỳ hết ăn rồi ngủ, không ngủ thì học tập đủ loại tri thức mà chủ nhân của Lan Lan truyền cho, từ phương thức chiến đấu cho tới các loại thường thức bình thường.
Có điều Xuân Đức hiện tại đang gặp một cái vấn đề không lớn không nhỏ. Hiện tại ở bên trong linh hồn hắn còn ngủ say một cái linh hồn khác nữa, linh hồn kia là của Trương Dực Đức, mỗi khi cái linh hồn kia tỉnh lại thì sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến tính cách của hắn. Chỉ có khi nào linh hồn kia ngủ say thì hắn mới là chính mình.
Nhưng mà việc này cũng không phải cái gì không tốt, hắn vốn là người cô đơn hiện tại lại có thêm một người bạn. Cuộc sống của hắn cùng của Dực Đức lúc con nhỏ đều có rất nhiều điểm tương đồng, giống nhau lớn nhất chính là hai người rất khổ, chỉ là phương thức khác nhau mà thôi.
Xuân Đức hiện tại đang là chính mình, hắn lúc này đang ngồi bên cạnh hồ sen, ở bên cạnh hắn lúc này là Vũ Y, nhìn lên trời cao trong xanh, lại nhìn cảnh hồ cá bơi, hoa sen nở rộ, cảm nhận từng làn gió mát thổi qua thì Xuân Đức không khỏi mỉm cười.
“Sắp tới huynh phải đi tới Thiên Long Viện rồi, Y Nhi có muốn đi cùng huynh không?”
Vũ Y lúc này hai tay đang cầm một cái bánh lớn, nàng từng ngụm từng ngụm cắn nhìn không khác gì con chuột đang gặm bánh cả, sau khi nghe được hắn hỏi thì nàng dừng ăn, không cần suy nghĩ Vũ Y liền nói:
“Đại ca ở đâu bé sẽ ở đó.”
Xuân Đức nhẹ mỉm cười, hắn ôn hòa nói:
“Có Y nhi thật tốt, bây giờ huynh cũng không phải là người cô đơn nữa rồi.”
Đúng lúc này ở bên trong đầu hắn Lan Lan bất mãn kêu lên:
“Bất công, vậy muội đâu? Củ Cải đại ca qua quên muội rồi sao?”
Nghe được giọng nói tràn đầy ghen ghét của Lan Lan thì Xuân Đức cười nói:
“Muội hư vô mờ mịt, sờ không tới ôm không được lại có cái gì dùng. Khi nào muội cũng có thân thể lại tính.”
Lan Lan nghe vậy thì hừ nhẹ một tiếng sau đó hờn dỗi nói:
“Huynh đợi đó. Hừ hừ.”
Xuân Đức nghe vậy thì chỉ mỉm cười mà không nói gì. Hắn nhẹ dùng tay ôm lấy eo của Vũ Y để cô bé tựa vào bản thân sau đó lại tiếp tục ngắm cảnh.
…..
Thời gian nhanh chóng đi qua, thời gian ba ngày rất nhanh liền đã tới, ngày hôm nay hắn phải theo tỷ tỷ hắn Lam Vũ lên đường tới Thiên Long Viện, đi cùng với bọn họ lần này còn có năm người khác những người kia cũng không phải ai xa lạ mà đều là người quen của Xuân Đức. Điều làm hắn có phần bất ngờ là lần này Trần Văn cũng xuất hiện và đi cùng bọn họ.
Dưới sự tạm biệt của mọi người một đoàn xe xa hoa cùng vô số cao thủ khởi hành đi tới Thiên Long Viện.
…..
Trên đường đi tỷ hắn cũng giảng cho hắn về nơi bản thân sắp đến. Tại đại lục rộng lớn, có rất nhiều những học viện tồn tại, Thiên Long Học Viện so với những học viện khác thì nổi danh hơn nên sự kiện tuyển sinh luôn thu hút được chú ý của toàn bộ người tu luyện trẻ tuổi trên đại lục.
Đa phần mọi người muốn vào được Thiên Long Học Viện một phần là muốn ở Thiên Long Học Viện bồi dưỡng, cũng muốn nhân cơ hội này kết giao một số bằng hữu có thể trợ giúp cho sự nghiệp tương lai sau này. Thiên Long Học Viện tập trung rất nhiều con cháu thế gia đại quyền, vì vậy ở bên trong học viện thường xuyên xuất hiện các vụ lộn xộn.
Vừa nhắc tới đám con cháu thế gia thì Xuân Đức liền cảm thấy mệt, thực sự mà nói thì con cháu thế gia có rất nhiều người tài giỏi, bọn hắn được thành tựu của gia tộc hun đúc, lại được tài bồi từ nhỏ nên so với người khác thì có thành tựu vượt xa người thường
Nhưng bên trong đám người kia cũng có không ít kẻ ngủ quên trên con trường thành công của cha mẹ, bọn hắn là một đám bất tài vô học ưa thích quậy phá. Đặc biệt rất thích gây sự.
Sau khi trò chuyện cùng với Xuân Đức một lúc lâu thấy hắn có vẻ cũng mệt mỏi nên Lam Vũ không có làm phiền hắn nữa, sau khi nói mấy câu quan tâm thì nàng liền rời đi tìm những người khác để nói chuyện.
Thực ra nàng cũng không cần đi đâu xa, dù sao tất cả mọi người đều trên một chiếc xe, chỉ là chiếc xe này có chút lớn nhìn như một cái nhà lầu, bên trong chia làm nhiều phòng khác nhau, mỗi người ở một phòng.
Ngay khi Lam Vũ rời đi, Xuân Đức đang định nằm xuống nghỉ ngơi thì thanh âm của Lan Lan đột nhiên vang lên trong đầu hắn.
“Củ Cải đại ca.”
Xuân Đức vừa mới nằm xuống, sau khi nghe được thanh âm của Lan Lan thì hỏi:
“Ơi, huynh đây! Sao vậy bé?”
Lan Lan cười nói:
“Hi hi. Bé có mấy cái tin vui, Củ Cải đại ca có muốn nghe không?”
Xuân Đức mỉm cười:
“Có chuyện gì vui Tiểu Lan dễ thương nói nghe xem nào.”
Lan Lan nói:
“Hì hì. Nhìn thấy Củ Cải đại ca cố gắng như vậy nên chủ nhân của Tiểu Lan quyết định khen thưởng cho Củ Cải đại ca. Chủ nhân nói để cho Tiểu Lan quán thông một số phương pháp luyện linh, kỹ năng khảm nạm bảo thạch năng lượng. Còn chưa hết chủ nhân nói sẽ cho huynh một cái không gian tư nhân nữa, không gian nơi kia có thể tùy tâm xuất nhập. À còn nữa, chủ nhân còn tặng cho huynh một quyển bí pháp.”
Xuân Đức nghe xong Lan Lan nói thì cười cười. Tiếp đó Lan Lan giúp hắn quán chú về cơ bản của luyện binh khí, trong luyện binh khí có rất nhiều thứ cần quan tâm, từ tài liệu, nội cái phương thức tinh luyện các loại tài liệu thôi cũng đủ khiến người ta đau đầu.
Mà “luyện khí” không phải chỉ là tạo ra thanh binh khí mà còn có luyện linh, huyết luyện, gia trì, khảm thạch, khắc trận pháp, đồ án, khắc chiến hồn, uẩn dưỡng khí linh…. Nói chung là rất nhiều tri thức bên trong. Tri thức qua nhiều khiến cho Xuân Đức chỉ có thể hấp thu được một bộ phận mà không cách nào hấp thụ toàn bộ.
Sau khi được quán chú một phần cơ bản về luyện khí thì Lan Lan lại cho hắn nhìn xem cái không gian tư nhân của hắn. Không gian của hắn thực sự rất nhỏ, chắc chỉ vài trăm mét vuông, bên trên là một vùng đất trống, cỏ dại mọc um tùm ngoài ra thì không còn có gì khác.
(25/12/19)