꧁༺༒ Chương 24 ༒༻꧂: Vụ Án Không Có Lời Giải

Sau khi đi ăn cắp trở về Xuân Đức không khỏi nhớ lại quá khứ khi hắn còn nhỏ, gia đình nghèo khổ nên hắn sớm ra đời bươn trải, khi còn nhỏ thì theo nhóm trẻ bụi đời đi bán báo dạo nhưng mà bán báo thì ít mà hai ngón(trộm) thì nhiều. Lớn lên một chút thì hắn lâm vào con đường tội lỗi, mãi sau nhiều lần vào tù ra khám thì hắn mới quyết định hoàn lương làm người lương thiện. Không ngờ tới một thế giới khác hắn lại quay về con đường khi xưa.


Khẽ lắc đầu hắn mỉm cười, sống mỗi nơi mỗi khác, mỗi hoàn cảnh mỗi khác, hoàn cảnh tạo nên con người. Thế giới hiện tại hắn đang sống so với thế giới khi trước còn muốn khắc nghiệt hơn nhiều, ở nơi đây mạng người tiện như con chó nhất là phàm nhân càng thêm ti tiện, cường giả đi qua nhìn thấy chán ghét liền có thể giết, thấy ai xinh đẹp có thể trực tiếp cưỡng hϊế͙p͙ tại chỗ mà chẳng ai dám nói cái gì. Cái thế giới này chỉ tồn tại luật rừng, mạnh được yếu thua.


Cũng giống như ngày hôm nay vậy, đám dân nghèo bị một đám tay chân của một tên đệ tử nào đó cướp bóc nhưng bọn họ đâu dám nói lời nào, sau đó đám côn đồ kia lại bị Dực Đức gọi người đánh cho tàn phế nhưng đâu có ai can thiệp. Vừa nhìn liền thấy rõ xã hội nơi đây bất công như thế nào.


….


Sau khi đi vào trong phòng khóa cửa cẩn thận đâu vào đấy Xuân Đức lúc này mang theo Vũ Y tiến vào bên trong không gian trồng trọt. Thực sự mà nói từ khi hắn được vị cường giả chưa từng gặp mặt kia tặng cho không gian này thì cảm thấy đây mới là nhà của hắn. Một nơi hắn có thể về nằm nghỉ ngơi mà không lo sợ ai ám sát.


Sau khi đi vào bên trong không gian trồng trọt nghỉ ngơi vài tiếng. Sau khi đã nghỉ ngơi đầy đủ hắn ngồi dậy tu luyện các loại bí tịch mà cường giả thần bí kia tặng cho hắn. Tu luyện các loại bí thuật xong thì hắn lại nhường lại thân thể cho Dực Đức.
…..


available on google playdownload on app store


Dực Đức vừa được Xuân Đức cho phép dùng thân thể thì lập tức hưng phấn không thôi, hắn là con người hiếu động không thể ngồi yên một chỗ. Lúc này đây sau khi có thể khống chế thân thể hắn lập tức kéo Vũ Y đi chơi. Do linh hồn của Dực Đức vẫn còn rất non nớt nên hắn xem Vũ Y giống như là bạn cùng lứa tuổi hơn là tiểu muội.


Nhìn qua Vũ Y, Dực Đức cười hỏi:
“Đi đào ao không?”
Vũ Y ngây thơ hỏi:
“Làm gì vậy ạ?”
Dực Đức cười bí hiểm nói:
“Tí nữa khắc biết.”


Thế là hai huynh muội Dực Đức , Vũ Y mang theo dụng cụ chọn một vị trí tương đối đẹp ở bên trong không gian trống trọt đào một cái ao lớn.
…..
Thời gian qua nhanh, hai người rất nhanh liền đã đào xong một cái áo thật lớn, sau khi đào xong ao thì Dực Đức nói:


" Y nhi cùng với huynh đi bắt đám ma thú kia về đây nào.”
Vũ Y nhẹ gật đầu đồng ý, tiếp đó hai người nhanh chóng đi bắt hết đám ma thú ở bên trong không gian trồng trọt, để tránh cho bọn nó chạy lộn xộn nên hai người đã đánh ngất hết bọn nó.


Dực Đức lúc này là muốn tạo một cái huyết hồ để triệu hồi vong linh. Có điều Dực Đức so với Vũ Y nhát gan hơn nhiều lắm, lúc chuẩn bị cắt tiết đám ma thú thì tên kia không dám hạ thủ mà phải gọi Xuân Đức dậy.


Đối với Dực Đức thì Xuân Đức cũng không có ép hắn phải làm cái gì cả, hắn không thích thì thôi những việc như giết người thì đã có hắn lo, Dực Đức chỉ cần sống thanh thản vui vẻ là được.
Xuân Đức nhìn qua Vũ Y nói:


"Cắt tiết hết đám mà thú này cho máu chảy vào cái ao đi bé."


Vũ Y nhẹ gật đầu tiếp đó mang ra song đao, song đao bay múa đầu của từng con ma thú bị chém rụng, máu tươi chảy ra như suối. Xuân Đức cũng mang ra Lam Tinh Kiếm chọc tiết đám ma thú. Hai người cứ vậy mà làm, do ma thú khá nhiều mà cái ao lại không phải rất lớn nên phải cắt từng nhóm một. Còn xác của mấy con thú thì vứt cho “huyết ma biến dị” ăn.


Gần hai ngày sau thì số ma thú cũng bị giết sạch sẽ, số lượng máu cũng gần một nửa ao, tiếp đó hắn mang một phần ba số thi cốt đã chuẩn bị từ trước bỏ vào bên trong ao máu thấy cái ao máu cũng không dâng lên quá nhiều hắn gọi Vũ Y cùng hắn bỏ hết số xương còn lại vào trong ao máu.


Làm xong hắn quay lại chỗ của huyết ma biến dị đang thôn phệ máu thịt của mấy con ma thú, con thú sủng này tuy đần một chút nhưng vẫn còn hơn cái thứ phản chủ như con rắn mập. Nhớ đến con rắn mập đang lần 2 thức tỉnh huyết mạch không biết lần sau sẽ là dạng gì hắn lại có chút mong đợi.


Nhìn huyết ma biến dị bám trên đống thi thể ma thủ nhanh chóng hấp thu máu thịt của bọn nó lớn mạnh bản thân thì Xuân Đức lúc này không khỏi tò mò dùng năng lực quan sát của bản thân, nói năng lực này của hắn thì không phải mà là có người giúp hắn quan sát sau đó đưa thông tin kia cho hắn.


Tâm niệm hắn vừa động thì liền đã có thông tin con huyết ma.
꧁༺༒ Huyết Ma(Dị biến) đẳng cấp 20༒༻꧂


Giới thiệu: sinh vật cấp thấp ở minh giới, được tạo nên từ huyết, không có hình thù cố định, khó có khả năng tiến hóa.Có được sơ cấp trí tuệ, công kích bình thường. Có được năng lực thiên phú ăn mòn,thôn phệ chuyển hóa,tê liệt.


Nhìn vào thông tin của huyết ma Xuân Đức không khỏi kinh ngạc, con huyết ma này cũng quá mạnh chứ, mới được ăn có tí đã mạnh vậy rồi, cần đủ thức ăn có khi nó còn bá hơn cả hắn, sau này có đi làm một chút việc gì thất đức cũng là trợ lực lớn.


Sau khi đã quan sát xong huyết ma thì hắn đến bên cạnh ao máu. Khẽ mỉm cười hắn lúc này bắt đầu chuẩn bị thi triển kĩ năng triệu hồi.


Đầu tiên là phải lấy ít máu bản thân làm dẫn, tự mình cắt một đao lên tay sau đó lấy bát hứng, một đao hắn cứa vết thương cũng không sâu nhưng làm hắn đau muốn khóc, bị người đánh thì không sao nhưng tự làm thương mình thì thật đau.


Cúi đầu hành lễ, lấy máu bản thân đổ vào trong ao. Sau đó niệm chú ngữ.... Trên mặt ao sáng lên huyết quang, đầy trời ma hỏa, tiện thể hắn vứt luôn bình nọc rắn của rắn mập vào, cái này là ngày trước hắn xin để phòng thân bây giờ thử nghiệm. Ngay lập tức cả ao máu sôi lên sùng sục.


Sau khi làm xong thì hai người Xuân Đức cùng Vũ Y lặng yên nhìn cái ao máu đang sôi lên.
Không lâu sau đó ở bên trong ao bắt đầu có mấy tử linh sinh vật xuất hiện, bọn nó hình dạng ngàn vạn có người có thú, có quái vật không biết tên. Tiếp đó từng con, từng con một bò lên trên bờ.
.....


Không lâu sau đó đám tử linh sinh vật đứng đầy cả vùng đất có điều từ bên trong ao vẫn còn tiếp tục đi ra vô số quái vật, nhìn tình cảnh bây giờ ,cả không gian âm u mù mịt mùi máu tanh nồng bao trùm toàn bộ nơi đây, đâu còn cảnh hoa thơm cỏ lạ nữa đâu, cái này cũng là một loại hủy hoại môi trường sinh thái, chắc sau này cần cân nhắc, hoạch định lại.


Nhìn quân đoàn tử linh sinh vật rậm rạp chằng chịt, con nào con nấy vẻ mặt hung ác, toàn thân có gai xương xanh biếc thì hắn rất hài lòng, đẹp mắt còn mạnh nữa.
.....
Vài ngày sau.


Lúc này đây bên trong Thiên Long Viện trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết, tân sinh vừa mới chiêu mộ xong thì bên trong học viện lại xảy ra sự việc động trời. Nghe nói là có kẻ dám to gan làm loạn phá hoại học viện, Thiên Long Viện lúc này đang phát truy nã lệnh kẻ phá hoại kia, có điều cũng không nói rõ phá cái gì.


Dực Đức ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa thì hắn mới biết được tin này, theo như Dực Đức nghĩ chắc là sợ mất mặt nên không dám công bố lý do đây mà.
Hắn tùy tiện hỏi một vị học viên đứng ở kế bên:
" Huynh đệ, kẻ phá hoại học viện đã bị bắt được chưa"


Người kia nghe Dực Đức hỏi thế thì cũng không có giấu diếm mà nói :
" Còn không bắt được nghe nói là một vị đạo tặc cao siêu gây nên, bây giờ ai cung cấp manh mối hiểu ích cũng sẽ có trọng thưởng."


Dực Đức nghe vậy thì mỉm cười, hắn lúc này khẽ a lên một tiếng. Tiếp đó hắn mang theo Vũ Y rời đi, đi tìm lão viện trưởng có chút việc.
(9/1/20)






Truyện liên quan