꧁༺༒ Chương 62༒༻꧂ Nỗi Lo Về Chổ Ở Cho Bọn Nhỏ

Nhớ lúc đầu khi gặp huyết vệ của Ác Ma Điện người nào người nấy sắc mặt lạnh như băng, xung quanh thì thi thoảng có từng đoàn huyết vụ bay ra làm bọn nhỏ sợ tới mặt mày tái mét.


Nhưng rồi sau những lần bọn nhỏ nhỏ bị người bắt nạt , khi dễ thì luôn được tín đồ Ác Ma Điện bảo vệ thì bọn nhỏ dần có tình cảm với những người này, cũng không còn sợ hãi như lúc trước nữa.


Nhớ có một lần khi có một đứa nhóc không hiểu chạy làm sao lại chạy tới một mỏ ma tinh ẩn giấu ở vùng hoang dã, nơi kia là một mỏ bí mật của một cái vương quốc, vì để bảo toàn bí mật những kẻ kia vậy mà cho người giết ch.ết đứa bé, không chỉ muốn giết ch.ết nó mà còn muốn ch.ết hết thảy những người khác.


Có điều những kẻ kia tới bao nhiêu ch.ết bấy nhiêu tất cả đều bị huyết vệ của Ác Ma Điện giết toàn bộ. Có điều những kẻ kia rất không khôn ngoan sau vài lần như vậy không có rút ra giáo huấn vậy mà lại dám tập hợp đại quân tiến tới tiêu trừ nhóm người của Ác Ma Điện.


Đám nhỏ khi đó rất sợ hãi dù sao mấy đứa nhỏ cũng chỉ là phàm nhân, nhìn đội quân hơn chục vạn vây xung quanh hỏi làm sao không sợ. Có điều ngay sau đó bọn nó mới biết người đi cùng với bản thân là cường đại tới mức nào, người đi cùng với bọn nó chính là tiên nhân có thể phi thiên độn địa trong truyền thuyết.


Hơn nữa không không chỉ một vị tiên nhân mà toàn bộ là tiên nhân. Chỉ một chưởng hạ xuống liền khiến cho hàng ngàn người ch.ết, mấy chục vị tiên nhân đồng loạt xuất thủ hơn mười vạn đại quân trong nháy mắt ch.ết không còn một mống.


available on google playdownload on app store


Đám nhỏ khi đó rất sợ nhưng nhiều hơn là sự sùng bái, bọn nhỏ từ bé đã sống khổ cực do xuất thân nên mang tâm cảm tự ti, bọn nhỏ khát vọng được sự tôn trọng cùng sức mạnh. Không thể nghi ngờ gì nữa khi bọn nó ở bên cạnh huyết vệ có được cả hai điều này, vì thế bọn nhỏ rất sùng bái đám tín đồ Ác Ma Điện. Bọn nhỏ không ngày nào là không mong trở về Ác Ma thanh nhìn xem nơi kia là như thế nào.


…...
Đội ngũ khổng lồ đi tới gần khu vực hắc khí bao trùm thì dừng lại, bọn họ cũng không rõ tình huống của Ác Ma Điện bây giờ nếu không có cảm giác được “điện chủ” đang tại đây có khi bọn họ còn cho rằng mình đi lạc vào hiểm địa nào rồi.


Dẫn đầu một cô gái tuy không phải là rất đẹp nhưng khí chất lại khiến người ta không dám xem thường, sau khi quan sát nơi đây một lúc thì lúc này dùng một tấm “thiên lý truyền âm” phù để liên lạc với người trong thành.


"Huyết Y Vệ số hiệu 4234 đã hoàn thành nhiệm vụ bên trên giao phó, hiện tại đội ngũ đang ở bên ngoài chờ đợi người tiếp dẫn."
Không lâu sau đó một âm thanh mềm mại từ bên trong Ác Ma thành vọng ra:
" Đã rõ 4234, xin đợi trong giây lát sẽ có người ra tiếp đón mọi người."


Những người khác ở gần đó nhìn thấy như vậy một màn thì có phần kinh ngạc cùng hiếu kỳ không rõ ràng Ác Ma điện muốn làm gì, vì sao lại thu nhiều trẻ con như vậy. Có điều cũng không ai biết là Ác Ma điện muốn làm gì nên sau khi bàn tán một lúc thì mọi người đưa ra đủ loại giả thiết khác nhau.


Sau một lúc lâu, giữa lúc mọi người đang cùng nhau nói chuyện thì một vòng xoáy không gian xuất hiện trước lớp hắc khí.


Tiếp đó hai đứa nhỏ trông rất khả ái từ bên trong ra, hai người này là Lam Nguyệt và Lam Ngân Thảo. Bọn họ bây giờ đều là thủ vệ tinh anh , Lam Nguyệt sau khi đi vào điện theo Lam Thảo thì không được mấy ngày nàng cũng thức tính tinh anh cấp hai.


Trong đám tinh anh nàng cũng là người nổi bật có điều đây là bí mật của Ác Ma Điện nên chỉ lưu truyền nội bộ người bên ngoài không mấy ai không biết.


Nhìn thấy người đi ra tiếp dẫn bọn họ là Lam Nguyệt cùng Lam Thảo thì Huyết Y Vệ 4234 tiến lên cười chào hỏi, đôi bên nói chuyện rất vui vẻ nhìn qua là biết có quan hệ không tệ.
…..


Sau khi cùng người dẫn đầu nói chuyện một lúc lâu thì Lam Thảo nhìn xuống mọi người cười tươi làm bộ đỉnh đạc như người lớn nói:
“Mọi người vất vả rồi, bây giờ đi theo ta trở vào bên trong.”


Lời nói vừa dứt thì Lam Thảo mang theo cái thân thể mập mạp của mình đi vào trong vòng xoáy , có điều hắn chỉ vừa bước vào liền bị vòng xoáy đẩy ra bên ngoài có lẽ do không đề phòng nên Lam Thảo bị té ngã lăn quay ở trên mặt đất.


Lồm cồm từ dưới đất đứng dậy Lam Thảo gãi gãi đầu buồn bực nói:
“Làm sao không thể đi vào?”
Nhìn sang bên cạnh nói với Lam Nguyệt:
"Nguyệt Nguyệt làm sao bây giờ? Cửa không gian đóng lại mất rồi không thể đi vào trong?"


Thấy như vậy một màn thú vị những người đang quan sát nơi đây đều không khỏi mỉm cười, nhìn cái bộ dạng mập mập ngốc manh của hắn khiến nhiều người vừa yêu vừa buồn cười.
Lam Nguyệt nghe Lam Thảo hỏi thì có đôi chút ngượng ngùng đáp đáp:


" Thì dùng thuật pháp để câu thông thôi không phải sư phụ đã dạy vậy rồi sao? Ngươi không có nhớ sao?"
Lam Thảo tiếp tục gãi gãi đầu bộ dạng ngượng ngùng nói:


“Có nhớ sư phụ từng dạy qua nhưng mà quên mất chú ngữ rồi, cái kia ta cũng mới học qua vài lần làm sao có thể nhớ được. Nguyệt Nguyệt có nhớ không?”
Lam Nguyệt thấy ánh mắt chờ mong của Lam Thảo thì nói:
“Đừng nhìn ta vậy ta cũng không biết đâu. Bây giờ làm sao đây?”


Lam Thảo nghe vậy thì buồn thiu nói:
"Làm sao á, ta cũng không biết à, Nguyệt Nguyệt băng tuyết thông minh nhất định sẽ nghĩ ra cách đúng không?"
Lam Nguyệt nghe vậy thì cảm thấy rất vui, khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương có chút đỏ lên.


Những người khác nhìn thấy biểu lộ cùng nghe được câu chuyện của hai người người thì mỉm cười, đúng lúc này người dẫn đội Huyết Y 4234 tiến lên cười nói:


"Nếu hai đứa không biết làm sao mở ra cánh cửa không gian này thì nên gọi cho Khô Sinh đại nhân, rất nhiều người đang chờ mở cửa đây chúng ta không thể tiếp tục trì hoãn thêm nữa, dù sao ở phía sau các đội ngũ khác cũng sắp tới đây."


Nghe vậy lời nói thì cả Lam Thảo cùng Lam Nguyệt đều như tỉnh ngộ, cả hai cùng nói:
" Tỷ tỷ thật thông minh. Tiểu Nguyệt thật đần."
" Tỷ tỷ thật thông minh. Ngân Thảo thật đần có vậy mà không nghĩ ra."


Cô bé Lam Nguyệt đang đứng ở bên cạnh nghe Lam Thảo nói mình đần thì sắc mặt lập tức không vui, cô bé ngay lập tức xách tai Lam Thảo sau đó dơ nắm tay nhỏ thị uy nói:
“Mập mạp vừa nói ai đần, nói lại ta nghe?”
Lam Thảo nước mắt lưng tròng đáng thương nói:


"Ta nói bản thân mình đần không phải nói Nguyệt Nguyệt, lúc này là ta nói lầm. Nguyệt Nguyệt là thông minh nhất, xinh đẹp nhất, lúc trước là nhất thời nói sai mong được tha thứ."
Lam Nguyệt nghe vậy thì buông tay ra có điều cô bé vẫn là hung ác dọa ɖâʍ tiểu đồng bạn của mình một hồi:


"Hừ hừ, biết sai là tốt, nếu có lần sau ta treo ngươi lên cây rồi phơi khô, khô rồi thì làm mồi câu quái thú."
Vừa nói cô bé vừa đưa tay véo hai cái má bánh đúc của Lam Thảo.


Tiếp đó Lam Thảo lấy ra một tấm truyền tin phù sau đó liên lạc với sư tôn của hắn nói rõ tình hình nơi đây một lần, sư tôn hắn nghe xong cũng không có đáp lời.


Không qua bao lâu nơi đây lại xuất hiện một vòng xoáy, cùng lúc đó một ông lão bước ra ngoài, ông lão này vừa đi ra khí tức trên người tràn ra liền để cho tất cả người ở đây trở nên im lặng. Không thể nghi ngờ ông lão này là người có tu vi cực kỳ cao thâm.


Sở hữu toàn bộ người của Ác Ma Điện nhìn thấy ông lão này đều cung kính chào:
“Khô Sinh đại nhân.”


Ông lão kia nhẹ gật đầu ánh mắt nhìn qua mọi người sau đó lại nhìn qua hai đệ tử cưng của chính mình, nhìn hai đứa nhỏ đang rụt đầu lại, Lam Thảo thì trốn ở sau lưng Lam Nguyệt thì ông lão trong lòng không khỏi cảm thấy có cái gì đó rất vui vẻ.
(4/4/20)






Truyện liên quan